Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 12: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 03:56:45
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hay là thử xem ?

Sáng nay Thẩm Dật Phàm hẹn bàn chuyện, chọn một quán cà phê phố.

Người đợi đến, thấy Đổng Siêu, sáng lập xưởng phim Diễm Hỏa.

Đổng Siêu đẩy cửa một cách thô lỗ, với vẻ mặt khó chịu gọi một ly cà phê Americano đá, cả trông bực bội.

Cầm điện thoại gọi điện, miệng ngừng c.h.ử.i rủa.

“Tao tình hình gì , Văn Nguyễn bảo một tên quản lý quyền gọi cho tao, bản còn chẳng một lời, trực tiếp cho dừng luôn.”

“Tao bảo đàn bà làm nên trò trống gì mà, chơi xỏ bố mày … Tao gọi cho Phan Thụy , Phan Thụy cũng chẳng chuyện gì…”

Khi Đổng Siêu cầm cà phê rời , Thẩm Dật Phàm đợi cũng đến, trong lúc bàn chuyện, càng nghĩ càng thấy , vì gửi tin nhắn cho Văn Nguyễn.

Quả nhiên cho dừng ký kết thật.

Nói chuyện xong, tiễn , Văn Nguyễn cũng trả lời tin nhắn của nữa.

Hạ Tranh khi dặn dò, bảo chú ý nhiều hơn đến tình hình của Văn Nguyễn, việc gì thì đừng làm phiền, việc thì giúp đỡ.

Thẩm Dật Phàm cảm thấy việc hủy bỏ Triều Sách là chuyện nhỏ, vẫn cần thiết với Hạ Tranh một tiếng.

“Biết Văn Nguyễn đầu tư Triều Sách, cũng tìm hiểu về xưởng phim Diễm Hỏa . Người sáng lập tên là Đổng Siêu, đây là giám đốc điều hành của Lăng Nhất Khoa Kỹ, hai năm cãi vã với Dương Thắng của Lăng Nhất và ngoài tự khởi nghiệp.”

“Dự án quan trọng nhất của xưởng phim Diễm Hỏa năm nay là Triều Sách, tiền đều đổ đó , thu hút đầu tư thì luôn Dương Thắng cản trở, Văn Nguyễn là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của họ.”

Đến bước cuối cùng, Văn Nguyễn đột nhiên cho dừng.

“Nói Triều Sách vấn đề thì thể nào, dự án Văn Nguyễn thẩm định mà vấn đề thì đáng lẽ phát hiện từ sớm, đến mức đợi đến ngày ký kết mới phát hiện.”

“Huống hồ, Phan Thụy - Giám đốc kỹ thuật của Diễm Hỏa, vợ là Chương Đồng Đồng là bạn học đại học kiêm bạn của Văn Nguyễn. Phan Thụy góp vốn bằng công nghệ Diễm Hỏa, Diễm Hỏa phần của , mà Triều Sách do phụ trách phát triển.”

“Văn Nguyễn nể mặt vợ , thể nào hãm hại , mà giờ đột ngột dừng hợp đồng…”

“Ánh trăng sáng” của Tưởng Thanh Duyên trở về.

“Ánh trăng sáng” đó chính là Diêu Mạn.

Chương Đồng Đồng mặt đầy vẻ kinh ngạc, kịp hỏi thì Văn Nguyễn với Phan Thụy:

“Việc dừng hợp đồng chủ yếu là vì lý do cá nhân. Giờ bình tĩnh , nên giúp hai đưa quyết định. Dù thì tình hình là như , cứ bàn bạc với Đổng Siêu.”

“Một là, hai tiếp tục ký hợp đồng với Vinh Lập, tuy cuối cùng sẽ mất Triều Sách, thậm chí là mất Diễm Hỏa, nhưng cổ phần của hai thể bán nhiều tiền. Hai là, hai đợi thêm chút nữa, sẽ giúp hai tìm nhà đầu tư khác.”

Phan Thụy hồn cơn sốc, , lắc đầu thở dài.

“Không cần hỏi, Đổng Siêu chắc chắn sẽ chọn cách thứ hai.”

Bên ngoài đồn rằng, lúc Đổng Siêu rời khỏi Lăng Nhất Khoa Kỹ là vì Dương Thắng thế bộ ban quản lý Lăng Nhất bằng nhà, Đổng Siêu chịu nổi công ty gia đình nên mới nghỉ việc.

Thực hẳn là .

Thực Đổng Siêu nghỉ việc là vì Dương Thắng ngủ với vợ , bắt gian tại trận.

Chuyện đối với đàn ông mà , là một chuyện mất mặt, nên Đổng Siêu từ chức để tự khởi nghiệp, lập chí đạp Lăng Nhất Khoa Kỹ chân. nền móng vững, Dương Thắng công khai lẫn lén lút chèn ép, cho Diễm Hỏa cơ hội ngóc đầu lên.

Đổng Siêu hận thấu xương, làm thể giao Triều Sách cho chứ, dù nhiều tiền đến mấy cũng .

Phan Thụy Chương Đồng Đồng chắc chắn sẽ nhiều chuyện hỏi Văn Nguyễn về việc chia tay, ở đây cũng tiện.

“Tôi gọi điện cho Đổng Siêu, hai cứ chuyện .”

Anh , Chương Đồng Đồng nhịn nữa, kéo Văn Nguyễn xuống cạnh .

“Cậu mau kể cho tớ , Diêu Mạn trở thành ‘ánh trăng sáng’ của Tưởng Thanh Duyên ? Chẳng mối tình đầu của Tưởng Thanh Duyên là ?”

Sinh nhật đầu tiên của Văn Nguyễn khi quen Tưởng Thanh Duyên, Chương Đồng Đồng lợi dụng trò Chân thật thử thách để hỏi Tưởng Thanh Duyên hai câu hỏi.

“Nụ hôn đầu tiên dành cho ai?”

Tưởng Thanh Duyên : “Văn Nguyễn.”

“Văn Nguyễn là mối tình đầu của ?”

Tưởng Thanh Duyên : “Phải.”

Lời đáp vẫn còn văng vẳng bên tai, đột nhiên xuất hiện một “ánh trăng sáng” chứ?

Văn Nguyễn: “Mối tình đầu là mối tình đầu, ‘ánh trăng sáng’ là ‘ánh trăng sáng’. Mối tình đầu là sự an ủi về tình cảm, còn ‘ánh trăng sáng’ là cả mạng sống của .”

Về câu chuyện của Tưởng Thanh Duyên và Diêu Mạn, Văn Nguyễn kể thẳng từ bức thư tình đó, lẽ vì quá tủi nhục, cô gần như thể thuộc lòng nội dung bức thư.

Nghe xong bộ câu chuyện, Chương Đồng Đồng lập tức bùng nổ.

“Tưởng Thanh Duyên đúng là tuyệt tình! Cái tên tra nam khốn nạn! Loại gì thế chứ! Anh bệnh , thích Diêu Mạn thì mà theo đuổi , hại làm gì!”

“Ba năm nay giả vờ thật giống, diễn xuất cũng đỉnh thật. Đừng trong cuộc u mê, đến tớ là ngoài cuộc cũng lừa. Tớ còn thường xuyên với Phan Thụy là hãy học Tưởng Thanh Duyên cách yêu chiều vợ…”

Chương Đồng Đồng nhẩm tính ngày tháng, đúng ngày kỷ niệm ba năm của họ, cô sự thật .

Vậy mà hai ngày nay cô làm mà chịu đựng chứ.

Chương Đồng Đồng ôm Văn Nguyễn nửa ngày, giọng điệu là xót xa, “Không , Nguyễn Nguyễn, đáng, chia tay sớm cũng .”

Văn Nguyễn đôi khi cảm thấy, con thật kỳ lạ.

Khi ở một , dường như cảm xúc đều thể tự tiêu hóa. Dù trời sập xuống, cô cũng sẽ nghĩ, sập thì sập, c.h.ế.t sớm đầu t.h.a.i sớm, cũng .

Thế nhưng, khi an ủi, cô thể cầm lòng .

Bức thư tình đó mang đến cho cô một nỗi đau quá sắc nhọn, như đ.â.m sâu ngũ tạng lục phủ, đ.â.m thì máu, rút thì lột cả da thịt.

Cô tựa lòng Chương Đồng Đồng, mặc cho nước mắt lăn dài, trút bỏ cảm xúc trong chốc lát.

cũng chỉ là trong chốc lát mà thôi.

Bà cụ vẫn còn viện, Phan Thụy về nhà ngủ bù, Chương Đồng Đồng tranh thủ lúc con gái còn đang ngủ, nấu canh mang đến bệnh viện.

Văn Nguyễn bận, cũng lâu, ăn trưa rời .

Căn nhà ở Hoa Đường Loan cần bán, đồ đạc vẫn dọn xong. Hôm nay Văn Nguyễn mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, quyết định ngày mai sẽ dọn dẹp.

Trước tiên cứ về khách sạn nghỉ ngơi .

Xe khởi động, điện thoại đột nhiên reo lên, là Hạ Tranh gọi đến, Văn Nguyễn tiện tay máy.

“Tổng giám đốc Hạ?”

Hạ Tranh lúc đang ở Singapore, tối qua uống rượu đ.á.n.h bài suốt đêm với mấy vị giám đốc chi nhánh ở đây, bảy giờ sáng mới ngủ.

Nửa tiếng điện thoại của Thẩm Dật Phàm đ.á.n.h thức.

Say rượu, mệt mỏi chịu nổi, tủ lạnh lấy một chai nước đá uống cạn cả chai, lúc mới coi như tỉnh táo.

“Nghe dừng hợp đồng Triều Sách, chuyện gì ? Triều Sách thành nâng cấp kỹ thuật, điểm hấp dẫn và bán chạy hơn Lăng Nhất Khoa Kỹ. Thịt đến miệng , cô đột nhiên nữa? Không giống phong cách của cô chút nào.”

Giọng khàn khàn, như mới ngủ dậy, Văn Nguyễn tắt máy xe, vội rời .

“Tổng giám đốc Hạ quả nhiên tin tức nhanh nhạy.”

Hạ Tranh dựa lưng sofa trong khách sạn, hai chân vắt chéo chiếc quần dài thường ngày bằng vải bông, tư thế lười nhác, tay kẹp một điếu t.h.u.ố.c để tỉnh thần.

Anh , thuận theo lời cô đùa.

“Đương nhiên , những dự án mà cô để mắt tới đều theo dõi cả, chỉ chờ cơ hội hớt tay thôi. Vậy nên, tại dừng Triều Sách?”

Đến nước , cũng chẳng thể .

“Con gái của Dương Thắng là bạn gái hiện tại của Diêu Thiên Vũ, Diêu Thiên Vũ đầu tư Lăng Nhất Khoa Kỹ.”

Chỉ một câu, Hạ Tranh lập tức hiểu .

Đầu tư Triều Sách của Đổng Siêu, còn đầu tư Lăng Nhất của Dương Thắng, hai đối thủ cạnh tranh, Diêu Thiên Vũ cái tên khốn đó làm gì rõ ràng, đây là hiến tế Triều Sách cho Lăng Nhất Khoa Kỹ, để sáp nhập hai bên làm lớn hơn.

Từ góc độ của một doanh nhân, Diêu Thiên Vũ sai, bởi vì sáp nhập hai bên, Vinh Lập thể tối đa hóa lợi nhuận, nhưng vô cùng thiếu đạo đức, bởi vì Diễm Hỏa Studio lừa.

Chẳng trách Văn Nguyễn dừng hợp đồng.

Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Hạ Tranh , “Nếu Đổng Siêu , chắc chắn sẽ ký hợp đồng với Vinh Lập nữa. Cô cho , sợ thừa nước đục thả câu giành lấy Triều Sách ?”

Văn Nguyễn cũng theo , “Chỉ sợ giành.”

Minh Hợp Capital năm nay hình như đầu tư dự án game nào, kế hoạch sang năm thế nào, nhưng Văn Nguyễn chỉ thể tin Hạ Tranh. Giờ đây, chỉ Hạ Tranh mới thể cứu Triều Sách.

Với tính cách của Diêu Thiên Vũ, nếu Vinh Lập Triều Sách, chắc chắn sẽ ngăn cản Triều Sách ký với công ty khác.

Cả Hải Thành, chỉ Hạ Tranh sợ Vinh Lập, sợ nhà họ Diêu.

Văn Nguyễn hạ cửa kính xe xuống lấy khí, “Tổng giám đốc Hạ bây giờ đang ở ?”

“Ở nước ngoài.”

“Khi nào về?”

“Cô khi nào về?”

“Tổng giám đốc Hạ , bảo khi nào về thì về ?”

“Hay cô thử xem? Cô Hạ Tranh, bây giờ cần , mau về , lập tức đặt vé.”

“…”

Văn Nguyễn chỉ coi đùa vì chán, “Trước đó , thứ Bảy mời Tổng giám đốc Hạ ăn cơm. Tổng giám đốc Hạ chắc là sẽ ở Hải Thành thứ Bảy chứ.”

“Ở, cô mời ăn cơm chắc chắn sẽ ở.”

“Vậy chúng gặp thứ Bảy để chuyện kỹ hơn nhé?”

“Được.”

Cúp điện thoại, Hạ Tranh gọi cho Thẩm Dật Phàm, “Chuẩn tài liệu của Triều Sách, cả hợp đồng nữa.”

Thẩm Dật Phàm kinh ngạc, “Anh ký Triều Sách ? Không , bạn, đừng đùa chứ. Trước đây cứ tưởng Vinh Lập ký Triều Sách là chắc chắn , để đối chọi với họ, tốn nhiều công sức mới tìm một công ty còn tiềm năng hơn họ, sáng nay gần như đàm phán thành công …”

Hạ Tranh cũng bất lực, “Vậy thì làm bây giờ, cầu xin , nếu quản Triều Sách, Triều Sách sẽ c.h.ế.t mất.”

Thẩm Dật Phàm tin, “Văn Nguyễn cầu xin ? Anh chắc là cầu xin chứ?”

Hạ Tranh: “Chưa cầu xin, hẹn thứ Bảy ăn cơm để chuyện, đến lúc đó nhỡ cầu xin thì .”

Thẩm Dật Phàm: “…”

Một giờ chiều, Văn Nguyễn trong nhà hàng của khách sạn, ăn hai miếng, đối diện một xuống.

Ngẩng đầu lên, chỉ một cái , cô cảm thấy tôm xào trong miệng còn ngon nữa, thậm chí còn buồn nôn.

Bộ vest màu xanh đá quý đặt riêng, mái tóc vuốt ngược bóng loáng, đôi mắt hẹp dài luôn tỏ vẻ kiêu ngạo hơn , Diêu Thiên Vũ thì là ai.

Văn Nguyễn dậy , Diêu Thiên Vũ lên tiếng, “Tại dừng hợp đồng Triều Sách?”

Giọng điệu tức giận, rõ ràng là đến để hỏi tội.

Văn Nguyễn: “Tổng giám đốc Tưởng cho ? Người phụ trách Triều Sách là Phan Thụy, chồng của bạn . Các lợi dụng , hủy hoại sự nghiệp của chồng bạn , nên dừng ?”

Diêu Thiên Vũ tiếp lời cô, mà hỏi ngược : “Video cô cho Tưởng Thanh Duyên xem, lấy từ ?”

Văn Nguyễn sợ hãi ánh mắt dò xét của , giọng thản nhiên.

“Có giấu tên gửi cho , ai gửi quan trọng, quan trọng là, Phó tổng Diêu khoe ân ái thì vẫn nên chú ý cảnh một chút.”

Diêu Thiên Vũ tức giận bật , “Cô trách ?”

Văn Nguyễn cũng , “Không dám.”

Diêu Thiên Vũ chằm chằm mặt cô một lúc lâu, đột nhiên đổi sang một chủ đề khác.

“Văn Nguyễn, cô việc gì chấp nhất Tưởng Thanh Duyên làm gì, căn bản yêu cô. Nếu cô thực sự thiếu đàn ông, cô thể theo mà.”

“Điều kiện của hơn Tưởng Thanh Duyên nhiều, nhưng một điểm, l..m t.ì.n.h nhân thì , sẽ cưới cô. Cô ngoan ngoãn một chút, quá tham lam.”

Văn Nguyễn gắp một cọng rau cho miệng, chậm rãi nhai, dường như thấy lời .

Diêu Thiên Vũ thấy cốc nước của cô hết, nghiêng rót cho cô một ly.

Trong miệng vẫn lải nhải ngừng.

“Tôi bao giờ bạc đãi phụ nữ của , ngoại trừ phận vợ thể cho cô, nhà cửa, xe cộ, trang sức tùy cô .”

“Ngoài , theo , cô thăng chức cũng , trụ sở tập đoàn cũng , chỉ cần cô lời, đều thể đáp ứng cô.”

“…”

Diêu Thiên Vũ một lúc lâu, nhận chút phản hồi nào. Ánh mắt rơi khuôn mặt quá đỗi bình tĩnh của Văn Nguyễn, chút khâm phục cô.

Chẳng trách Diêu Mạn Tưởng Thanh Duyên mà vẫn khó chịu với Văn Nguyễn như , cố ý để đến sỉ nhục cô.

Cô gái thật sự nhẫn nhịn.

Anh xuống gần nửa tiếng, một loạt những lời lăng mạ, ban đầu thì gay gắt hơn, lời tục tĩu, từng câu từng chữ thể lột trần cô. Sau đó, tính công kích dần giảm .

Không còn cách nào khác, khuôn mặt của Văn Nguyễn, quá sức mê hoặc lòng .

Trán đầy đặn, làn da mịn màng, khuôn mặt trái xoan trắng nõn trông thật ngon miệng, mái tóc dài tùy ý buông vai, bông tai đính kim cương khổng tước thạch sáng lấp lánh, khí chất quý phái thanh lãnh.

Thuộc dạng mỹ nhân vẻ ngoài xuất sắc, xương cốt càng tuyệt mỹ.

Anh thật sự chiếm đoạt cô.

Một phụ nữ , thể đối đầu với cái tên đáng ghét Hạ Tranh, chơi đùa với cô chắc chắn thú vị. Anh thèm khát khuôn mặt cô, càng thèm khát thể cô.

Trước đây dám quá đáng, dù Văn Nguyễn cũng là nhân tài, cha coi trọng. Giờ đây, cha ở Hải Thành, Văn Nguyễn sắp Diêu Mạn hủy hoại, nảy sinh ý đồ cũng chẳng .

Diêu Thiên Vũ nghiêng , chằm chằm Văn Nguyễn, ánh mắt như mang theo một tia thương hại.

“Văn Nguyễn, ngày tháng của cô sắp chấm dứt . Nếu bây giờ cô đồng ý l..m t.ì.n.h nhân của , thể cứu cô, cũng thể bảo vệ cô.”

Phách!

Văn Nguyễn nặng nhẹ đặt đũa lên bát đĩa, rút một tờ khăn giấy, lau sạch vết rau dính ở khóe miệng, ngẩng đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-12.html.]

“Nói xong ?”

Diêu Thiên Vũ: “Nói xong .”

Ánh mắt Văn Nguyễn tĩnh lặng chút gợn sóng, đen kịt trống rỗng, như đang chằm chằm một vật c.h.ế.t, “Nói xong thì cút .”

Diêu Thiên Vũ cảm thấy cô điều, lạnh.

“Cứng rắn như ? Ngày mai cô sẽ thôi, đừng mà hối hận!”

"Mày cứng miệng thế ? Mai mày sẽ cho xem, đừng mà hối hận!"

Diêu Thiên Vũ bỏ câu đó, đá đổ ghế bỏ .

Văn Nguyễn để lời lòng, nào ngờ chiều hôm , cô chỉ thở dài: đúng là nên quá sớm.

Khi Diêu Thiên Vũ gọi điện đến, Văn Nguyễn đang dọn dẹp đồ đạc ở Hoa Đường Loan.

"Văn Nguyễn, tao mà, hôm nay đến lượt mày ."

Trong cuộc điện thoại , Diêu Thiên Vũ hai việc.

Chuyện thứ nhất, Đổng Siêu, sáng lập Diễm Hỏa Studio, tối qua gặp của Minh Hợp Capital, chuyện vui vẻ, nếu gì bất ngờ, tuần sẽ ký hợp đồng.

Nghe tin , Văn Nguyễn ngạc nhiên, cô vốn định nhân bữa ăn thứ Bảy để thuyết phục Hạ Tranh đầu tư Triều Sách, mà cơm còn ăn, chuyện thành ?

Còn kịp vui mừng, Diêu Thiên Vũ chuyện thứ hai.

"Văn Nguyễn, cô mau đến công ty ngay, tố cáo cô, Minh Hợp Capital mua chuộc, cố ý giao Triều Sách cho Minh Hợp."

Văn Nguyễn: "?"

Cô cứ ngỡ tối qua mất ngủ, đầu óc tỉnh táo nên nhầm, "Tố cáo ư?"

Diêu Thiên Vũ cố tình rõ, chỉ giục cô mau đến công ty, "Trong vòng nửa tiếng cô mặt ở phòng họp, nếu tự chịu trách nhiệm!"

Cúp điện thoại, Văn Nguyễn gọi cho Tưởng Thanh Duyên, hỏi chuyện , bọn họ giở trò gì.

Kết quả là điện thoại của Tưởng Thanh Duyên tắt máy.

Văn Nguyễn chợt nhớ , một công ty internet thuộc tập đoàn Vinh Lập sẽ niêm yết Sàn giao dịch chứng khoán Hồng Kông thứ Năm tuần .

Tưởng Thanh Duyên gần đây Diêu Uy trọng dụng, đặc biệt gọi cùng các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn để giới thiệu, Diêu Uy còn bảo sớm để giới thiệu cho làm quen.

Chuyện định từ lâu, vé máy bay là chiều nay, giờ chắc đang máy bay.

Hai giờ rưỡi chiều, Văn Nguyễn đến Vinh Lập Capital.

Phòng họp rộng lớn, ít , đầu là hai chị em Diêu Thiên Vũ và Diêu Mạn, đó, trừ Tưởng Thanh Duyên vắng mặt, thì hầu hết những chức danh 'Tổng' đều mặt, còn chỗ trống.

Lần cuối cùng một phiên xét xử với quy mô lớn như là một năm , khi phó tổng phòng tài chính để lộ bí mật công ty, khiến công ty thiệt hại hơn trăm triệu.

Văn Nguyễn trợ lý của Diêu Thiên Vũ đưa phòng họp, ghế, cô đành .

Ánh mắt của đều đổ dồn cô.

Diêu Mạn là đầu tiên lên tiếng.

"Văn Nguyễn, cô đúng là đồ vong ân bội nghĩa, mấy năm nay, ở Vinh Lập Capital, chỉ cô và Thanh Duyên đặc cách thăng chức, công ty đối xử với cô đến , mà cô cấu kết với ngoài!"

Văn Nguyễn dùng giọng điệu thờ ơ sửa lời cô .

"Được đặc cách thăng chức, là vì năng lực của mạnh, chế độ của công ty rõ ràng như , giá trị tạo đủ để thăng chức , chứ vì các đối xử với , hơn nữa, xin hỏi, cấu kết với ngoài kiểu gì?"

Diêu Mạn: "Có tố cáo, cô nhận tiền của Minh Hợp Capital, cố ý đình chỉ dự án Triều Sách, nhường Triều Sách cho Minh Hợp."

"Ai tố cáo?"

"Triệu Hưng Huy."

Lời Diêu Mạn dứt, cửa phòng họp mở , Triệu Hưng Huy từ bên ngoài bước .

Văn Nguyễn sững sờ, kinh ngạc sang, Triệu Hưng Huy vội vàng mặt , né tránh ánh mắt của cô.

Người tố cáo đến, phiên xét xử coi như chính thức bắt đầu.

Triệu Hưng Huy sự hiệu của Diêu Mạn, cúi đầu : "Tôi gặp Tiểu Tổng Diêu ở quán bar, một đoạn video, sáng qua đưa cho Tổng Văn xem, Tổng Văn Tiểu Tổng Diêu đóng gói Triều Sách tặng cho Lăng Nhất, nên tức giận."

Anh xong, trợ lý của Diêu Thiên Vũ chiếu đoạn video lên máy chiếu.

Không hề che mờ, video Diêu Thiên Vũ, nỡ thẳng.

Kẻ thì để tâm, thậm chí còn tủm tỉm chằm chằm màn hình, như thể đàn ông đang sờ đùi trong video .

Video chiếu xong, Triệu Hưng Huy đầu cúi, giọng run run.

"Phan Thụy, phụ trách Triều Sách, là chồng của bạn Tổng Văn, Tổng Văn làm hại , nên đình chỉ ký hợp đồng, nhưng Triều Sách đang ở thời điểm mấu chốt, khoản đầu tư thể trụ nổi."

"Tổng Văn , với tính cách của Tiểu Tổng Diêu, nếu Vinh Lập thể ký Triều Sách, sẽ chỉ phong sát Triều Sách, cả Hải Thành, chỉ Hạ Tranh sợ Tiểu Tổng Diêu, sợ Vinh Lập."

"Tôi và Tiền Vỹ, tổng giám đốc đầu tư của Minh Hợp, là bạn học cũ, Tổng Văn bảo gọi điện cho Tiền Vỹ, thể nhường Triều Sách cho Minh Hợp, nhưng thể cho , giá mười vạn."

Rầm!

Lâm Duyệt, tổng giám đốc bộ phận đầu tư một, đột nhiên ném mạnh chiếc bút trong tay xuống bàn, ánh mắt sắc lạnh quét qua Triệu Hưng Huy.

"Nếu đoạn video là thật, việc Văn Nguyễn đình chỉ ký hợp đồng tin, dù Vinh Lập làm hại chồng của bạn , là cũng sẽ đình chỉ, nhưng , cô vì mười vạn mà cấu kết với Minh Hợp, đúng là bậy bạ!"

"Chưa đến chuyện khác, chỉ riêng việc Bách Dung qua xét duyệt, cô thể nhận mấy chục vạn , cô nông cạn như , huống hồ cô vốn loại đó, thấy mới là vấn đề, nhận mười vạn vu khống cô thì đúng hơn!"

Không ai ngờ Lâm Duyệt bênh vực Văn Nguyễn, dù hai họ là đối thủ cạnh tranh, luôn đối đầu gay gắt.

Triệu Hưng Huy bằng chứng.

Camera giám sát của công ty cho thấy, sáng hôm qua, Văn Nguyễn văn phòng lúc tám rưỡi, tám phút , Triệu Hưng Huy bước văn phòng của cô.

Tám giờ năm mươi, Văn Nguyễn rời văn phòng, đến văn phòng của Tưởng Thanh Duyên.

Trong thời gian , Triệu Hưng Huy gọi điện cho Tiền Vỹ, điện thoại nhật ký cuộc gọi, kéo dài năm phút bốn mươi giây, lúc gọi điện, Văn Nguyễn đang ở trong văn phòng.

Điều đó chứng tỏ Triệu Hưng Huy gọi điện cho Tiền Vỹ ngay mặt cô.

ánh mắt xét nét tới, Văn Nguyễn trực tiếp phớt lờ, cô hồi tưởng ngày hôm qua.

Triệu Hưng Huy gọi điện cho Tiền Vỹ lúc nào?

ấn tượng.

Làm thế nào mà gọi điện thoại một cách im lặng đến thì , mấu chốt là, ván cờ kéo Tiền Vỹ , sợ cô đối chất với Tiền Vỹ, vạch trần lời dối của ?

Tạo trận thế lớn như để vây hãm cô, hai chị em Diêu Mạn tự tin đến thế, rõ ràng là bọn họ sợ.

Vậy thì chỉ một khả năng…

Tiền Vỹ là đồng phạm.

Vừa nảy ý nghĩ đó, Triệu Hưng Huy đưa bằng chứng mới, là nhật ký trò chuyện giữa và Tiền Vỹ.

Tiền Vỹ: [Tổng Văn , chỉ cần với Đổng Siêu rằng các đầu tư Lăng Nhất Technology, Đổng Siêu nhất định sẽ ký với chúng , quả nhiên lừa , nhân cơ hội ép giá định giá xuống mười phần trăm, cảm ơn nhé.]

Triệu Hưng Huy: [Các thỏa thuận xong ?]

Tiền Vỹ: [Xong , tuần thể ký, mười vạn của Tổng Văn đợi một chút, Tổng Hạ ở trong nước, Tổng Hạ sẽ về ký.]

Từ video giám sát đến nhật ký cuộc gọi, đến nhật ký trò chuyện, một loạt 'bằng chứng' tung , ngay cả cái giả cũng thành thật.

Huống hồ, ai cũng , Triệu Hưng Huy là tâm phúc của Văn Nguyễn.

Còn về lý do tại tố cáo cấp của

Triệu Hưng Huy : "Tổng Văn chuẩn từ chức, đây từng đắc tội với tiểu thư, Tổng Văn dẫn cùng, nhưng Tổng Văn dẫn theo thì khó chuyển việc, tức giận quá, nên tìm Tiểu Tổng Diêu."

Lời dứt, máy chiếu xuất hiện một lá thư xin từ chức.

là lá thư Văn Nguyễn , còn kịp gửi cho Tưởng Thanh Duyên.

Đây cũng coi như bằng chứng thể chối cãi, dù Bách Dung qua xét duyệt, vị trí phó tổng trung tâm quản lý đầu tư chắc chắn là của cô, sắp thăng chức, ai ngốc đến mức từ chức lúc chứ?

Trừ khi là trong lòng quỷ.

Tất cả trong phòng họp đều về phía Văn Nguyễn, trong ánh mắt thất vọng, khó hiểu, châm chọc, hả hê, khinh thường…

Xung quanh hỗn loạn, xì xào bàn tán ngớt.

Dù cho cảm thấy gì đó , cũng sẽ bênh vực Văn Nguyễn.

, hai "quan tòa" đầu hôm nay, là con trai và con gái của Tổng giám đốc tập đoàn, là Thái t.ử gia và Đích công chúa của Vinh Lập.

Rõ ràng, hai chị em hãm hại Văn Nguyễn.

Văn Nguyễn trở thành tâm điểm chỉ trích, cô những ánh mắt đó đóng đinh cột nhục hình, dường như cô thật sự là kẻ phản bội gây tội tày trời.

Diêu Thiên Vũ vỗ tay, hiệu im lặng, đợi đến khi phòng họp còn tiếng động, về phía Văn Nguyễn.

"Văn Nguyễn, cô còn gì để ?"

Dưới ánh mắt của , Văn Nguyễn lấy điện thoại từ túi áo khoác , bấm một , khi chuông sắp ngắt thì đầu dây bên mới nhấc máy.

"Văn Nguyễn?"

"Sao gì?"

"Alo?"

Đầu dây bên truyền đến giọng nam trầm khàn đầy từ tính, ban đầu là tiếng khẽ đầy , đó mãi thấy động tĩnh bên , ngữ điệu mới nâng cao hơn một chút.

Giọng , trong phòng họp nhận .

Hạ Tranh, Tổng giám đốc của Minh Hợp Capital.

Nhận ở đầu dây bên là ai, đều kinh ngạc, Diêu Thiên Vũ càng lạnh mặt, "Cô gọi cho Hạ Tranh làm gì?"

Gọi điện làm gì?

Đương nhiên là để tự minh oan.

Mấy năm nay, tuy Văn Nguyễn ít tranh giành dự án với Hạ Tranh, nhưng về nhân phẩm của Hạ Tranh, cô vẫn tin tưởng, đàn ông quá đáng đến mấy, cũng sẽ tranh giành một cách quang minh chính đại, chứ chơi trò hèn hạ.

Vừa nãy Tiền Vỹ : [Tổng Hạ ở trong nước, Tổng Hạ sẽ về ký.]

Nói dối.

Hạ Tranh thể sẽ đào hố dự án để cô nhảy , nhưng tuyệt đối sẽ hại cô.

Cũng thật nực .

Ông chủ cũ mà cô cống hiến bao năm thì "xay xong bỏ cối", thuộc hạ tâm phúc đ.â.m lén lưng cô, giờ đây duy nhất cô thể tin tưởng, là kẻ thù đội trời chung của cô.

Văn Nguyễn Diêu Thiên Vũ : "Đương nhiên là để tự minh oan cho , Tiểu Tổng Diêu kết tội , thể chỉ lời từ một phía của Triệu Hưng Huy chứ, liên quan đến Minh Hợp, đương nhiên xem ông chủ Minh Hợp gì chứ."

Lúc Hạ Tranh vẫn còn ở Singapore, đang hẹn chơi golf với một phó tổng giám đốc tập đoàn địa phương tại câu lạc bộ golf, điện thoại của đang ở chỗ trợ lý Vu Dương.

Khi chuông reo, Vu Dương đang chuyện điện thoại với Thẩm Dật Phàm, thấy là Văn Nguyễn, định máy, dù Tổng Hạ đang chơi golf với vị phó tổng , chuyện quan trọng.

Là Thẩm Dật Phàm thấy tiếng chuông điện thoại của Hạ Tranh, nhiều chuyện hỏi một câu.

"Ai thế?"

Vu Dương: "Là Tổng giám đốc Văn của Vinh Lập Capital gọi đến."

Thẩm Dật Phàm , ngữ điệu liền cao lên, "Văn Nguyễn ư? Vậy còn ngẩn đó làm gì? Mau đưa điện thoại cho Hạ Tranh , thì đợi xẻo thịt !"

Vu Dương lúc mới cuống quýt đưa điện thoại.

Hạ Tranh định vung gậy, là điện thoại của Văn Nguyễn, liền ném thẳng cây gậy trong tay cho Vu Dương, đầu chào vị phó tổng một tiếng, cầm điện thoại ngược hướng đám đông.

Văn Nguyễn bình thường sẽ chủ động gọi điện cho .

Trừ khi chuyện.

Điện thoại kết nối, đầu dây bên vẫn tiếng động, Hạ Tranh sợ cô chuyện gấp, cũng cúp máy, đến tiếng gọi thứ ba, đầu dây bên cuối cùng cũng lên tiếng.

"Hạ Tranh."

Hạ Tranh từ giọng điệu thờ ơ đó, mấy phần tủi , khựng một chút, nhanh chóng cau mày.

Gọi là Hạ Tranh, Tổng Hạ, đây là chuyện lớn .

Anh cầm điện thoại về phía , đến một nơi yên tĩnh hơn, giọng điệu cũng dịu .

"Anh đây."

Văn Nguyễn kể đơn giản chuyện bên một lượt, hỏi :

"Ý của Tiền Vỹ là, chuyện , Hạ Tranh, chuyện ?"

Hạ Tranh sân thượng, gió nổi lên, áo khoác của cởi để trong nhà, lúc chỉ còn một chiếc áo thể thao bó sát màu đen.

Dáng cao ráo, thẳng tắp, quý phái phong độ, nhưng cũng chút mong manh.

Vu Dương theo , sẽ gọi điện bao lâu, sợ lạnh, đang định lấy áo khoác, Hạ Tranh chợt vẫy tay gọi .

Vu Dương vội vàng chạy tới.

Hạ Tranh đưa điện thoại xa, ghé tai mấy câu.

Vu Dương mặt đầy kinh ngạc, thấy Hạ Tranh sắc mặt nghiêm nghị, sát khí đằng đằng, cũng dám hỏi thêm lời nào, vội vàng đáp một tiếng cầm điện thoại chạy .

Một phút Hạ Tranh chần chừ, phòng họp của Vinh Lập náo loạn cả lên.

Anh mãi mở lời, coi sự im lặng của là ngầm đồng ý, bắt đầu công kích Văn Nguyễn, sự dẫn dắt của Diêu Mạn, bàn bạc xem nên kết tội cô thế nào.

Văn Nguyễn thấy Hạ Tranh cứ im lặng, ý gì.

Anh chắc chắn tham gia chuyện , là, bảo vệ Tiền Vỹ?

Cũng bình thường thôi, dù Tiền Vỹ cũng là của .

Khi Văn Nguyễn định cúp máy, giọng Hạ Tranh đột nhiên vang lên từ điện thoại: “Văn Nguyễn, cô đang ở trong phòng họp ?”

“Ừ.”

Hạ Tranh: “Cô bật loa ngoài lên, chỉnh âm lượng lớn nhất.”

Không hiểu , Văn Nguyễn cảm thấy sẽ hại cô, cô bật loa ngoài và tăng âm lượng lên: “Rồi.”

Hạ Tranh hít một , giọng cao vút: “Được, bắt đầu c.h.ử.i đây.”

Văn Nguyễn: “…Hả?”

Loading...