Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 112: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:23:25
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi là cô của Nguyễn Hạo
Văn Nguyễn cảm thấy đủ nhường Diêu Mạn .
Khi cô và Tưởng Thanh Duyên còn chia tay, Diêu Mạn thường xuyên đến khiêu khích cô, lợi dụng phận phá hỏng các buổi hẹn hò của cô, luôn tìm cách phá đám. Cô chỉ tát Diêu Mạn một cái đêm sự thật về việc là thế.
Sau Diêu Mạn lợi dụng Triều Sách để đuổi việc cô, cô cũng gây sự, chỉ đòi thêm tiền. Rồi đó Diêu Mạn bạo lực mạng cô, cô đến tiệc mừng công gây rối, cũng chỉ tát Tưởng Thanh Duyên cái tên tra nam đó.
Năm nay, tại Ái Việt và Thường Quân, cô quang minh chính đại gửi chiến thư, cũng dùng thủ đoạn mờ ám, là do Diêu Mạn tự ngu ngốc, tự nguyện mắc câu để cô lừa.
Hôm nay, chiếc váy cưới đính kim cương là do Hạ Tranh đặt cho cô, Diêu Mạn cướp mất. Cô gây rắc rối cho cửa hàng váy cưới nên cũng nhượng bộ.
phụ nữ cứ cố tình trơ trẽn.
Cô đang mặc váy cưới dở dang thì Diêu Mạn mở cửa bước , đẩy cô chủ đang giúp cô chỉnh váy ngoài, khóa trái cửa .
Phòng thử đồ nhỏ, Văn Nguyễn lùi hai bước, mặc chỉnh tề váy , kéo khóa, hỏi Diêu Mạn làm gì.
Diêu Mạn khoanh tay chặn cửa, vẻ mặt đầy chế giễu.
“Văn Nguyễn, thực sự đ.á.n.h giá thấp cô , thủ đoạn của cô đúng là ghê gớm.”
Diêu Mạn một thời gian gặp Văn Nguyễn, kìm nén lâu . Hôm nay thấy cô ở cửa hàng váy cưới, mắng , nhịn đến giờ là khó khăn.
“Tôi cứ nghĩ Hạ Tranh và cô đăng ký kết hôn là xong, ngờ còn chịu tổ chức đám cưới với cô.”
Tổ chức đám cưới thì thôi , còn tâm huyết đến .
Hạ Mỹ Châu , cô thấy mấy bản kế hoạch đám cưới của Hạ Tranh, lên kế hoạch đều là Hạ Tranh, đủ thấy Hạ Tranh quan tâm đến chuyện đám cưới đến nhường nào.
Còn đám cưới của cô và Tưởng Thanh Duyên, vẫn luôn là cô tự lo liệu. Đương nhiên, Tưởng Thanh Duyên đang bận xử lý hậu quả vụ nổ của Thường Quân, quả thực bận, còn cô thì quả thực rảnh.
Nguyên tắc là , nhưng cô thực sự ghen tị với Văn Nguyễn.
Tại chứ, hồi Tưởng Thanh Duyên và Văn Nguyễn yêu , Tưởng Thanh Duyên đối xử với cô . Bây giờ Văn Nguyễn câu Hạ Tranh, Hạ Tranh chiều chuộng cô khắp nơi.
Mấy cô bạn của cô đều , Văn Nguyễn chắc chắn thủ đoạn hồ ly tinh nào đó, hoặc là giỏi khoản chiều lòng đàn ông giường. Cô cũng nghĩ .
“Văn Nguyễn, thực sự nể cô, Tưởng Thanh Duyên si tình với như , cô cũng thể thành công bò lên giường . Loại đàn ông thất thường như Hạ Tranh cô cũng nắm , còn cả Diêu Thiên Vũ, đến giờ vẫn ngủ với cô đấy.”
“À đúng , còn cô trợ lý nhỏ bên cạnh cô nữa, tên là Nguyễn Hạo , ở cổng buổi đấu thầu Thường Quân bảo vệ cô như , cũng là đối tượng mà cô câu dẫn đúng . Nhìn cũng chỉ hai mươi tuổi thôi, cô đúng là tiện nhân, nhỏ như mà cô cũng tha.”
“Nghe cô l.o.ạ.n l.u.â.n với đàn ông mới sinh cô, quả nhiên nào con nấy. thế thì cô và Hạ Tranh quả thực là một cặp trời sinh, một đứa tiện chủng, một đứa hoang dại.”
Văn Nguyễn mặc xong váy cưới, bước vài bước đến mặt Diêu Mạn, giọng bình thản.
“Bây giờ cô ngoài, vẫn còn kịp.”
Diêu Mạn chặn cửa, vẻ mặt chế nhạo, “Không thích , nhưng còn xong .”
Văn Nguyễn khi cô mở miệng, đột nhiên tóm lấy cánh tay trái của cô , trực tiếp tháo khớp.
Diêu Mạn đây để trút giận, cũng là cố ý đến chọc tức Văn Nguyễn. Vừa cô còn điên cuồng than vãn về Văn Nguyễn trong nhóm chat, Văn Nguyễn khiến cô trông như một trò .
Bạn cô bày mưu cho cô , bảo cô đến chọc tức Văn Nguyễn, kích động Văn Nguyễn, nhất là khiến Văn Nguyễn động tay đ.á.n.h cô , như cô thể chạy ngoài trốn lòng Tưởng Thanh Duyên lóc, để Tưởng Thanh Duyên thương xót, tiện thể hắt chút nước bẩn lên Văn Nguyễn.
Bạn cô thể cứ mạnh mẽ mãi, giả vờ yếu đuối đúng lúc, như mới đồng cảm.
Cô quả thực chọc tức Văn Nguyễn, Văn Nguyễn cũng quả thực động thủ với cô .
mà! Cô quên mất Văn Nguyễn tháo khớp tay khác! Cũng ngờ, Văn Nguyễn tháo khớp tay cô lúc !
Thảo nào, hồi ở nhà nghỉ Sinh Việt, Diêu Thiên Vũ đành lòng bỏ qua cơ hội ngủ với Văn Nguyễn, hóa tháo khớp tay đau đến thế! Cảm giác như c.h.ế.t sống !
Trong phòng thử đồ vang lên tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết của Diêu Mạn. Lần Văn Nguyễn ý định bỏ qua cho cô , thừa lúc cô đau cử động , liền giơ tay tát liên tiếp mặt cô .
“Đã cho thể diện mà giữ đúng .”
Tay đ.á.n.h đau , cô liền đổi sang tay trái, “Không tát cô thì cô thoải mái đúng , cái miệng mà tiện thế hả.”
“Á——”
Diêu Mạn đau đến thấu xương, mặt cũng sưng vù, tiếng kêu t.h.ả.m thiết khiến bà chủ đang gõ cửa bên ngoài dựng tóc gáy, khuyên cũng , gọi cũng ai đáp, sợ thật sự chuyện, vội vàng bảo phó quản lý đến khu nghỉ ngơi gọi .
…
Phó quản lý xong, Hạ Tranh và Tưởng Thanh Duyên liền thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Hai đồng thời dậy, bước chân vội vã chạy về phía phòng thử đồ, giữa đường tiếng kêu t.h.ả.m thiết là của Diêu Mạn, Hạ Tranh lập tức giảm tốc độ, đồng thời nắm chặt cánh tay Tưởng Thanh Duyên.
“Phụ nữ đ.á.n.h , đàn ông ít nhúng tay .”
Tưởng Thanh Duyên cũng là Diêu Mạn đang kêu la, thuận theo lực kéo của mà từ từ giảm tốc độ. Phó quản lý dẫn đường phía đầu , thấy hai đều càng lúc càng chậm, ngược cô sốt ruột.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết càng lúc càng lớn, đến gần hơn, còn thể thấy tiếng tát tai, cô mà rợn cả tóc gáy. Cả hai trong đó đều là tổ tông, họ thể đắc tội với ai.
Hai đàn ông thấy vợ đ.á.n.h , hề sốt ruột chút nào thế!
Phó quản lý cũng dám thúc giục, lề mề bước , cuối cùng cũng đến nơi.
Bà chủ thấy Hạ Tranh như thấy ân nhân cứu mạng, chạy vội tới, “Hạ , mau giúp khuyên can , nếu thật sự chuyện gì, cửa hàng của coi như đóng cửa .”
Cô gần nhất, vẫn luôn ghé tai cửa lắng , rõ ràng nhất, đ.á.n.h là Diêu Mạn, liên tục tát là Văn Nguyễn.
Hạ Tranh thấy bà chủ sợ đến mặt mày trắng bệch, cũng làm khó cô , tiến lên gõ cửa.
“Vợ , đừng để tay đau nhé, em đây, giúp em đánh.”
Bà chủ: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-112.html.]
Cách một cánh cửa, Văn Nguyễn thấy động tĩnh bên ngoài, lời Hạ Tranh dứt, cô liền buông tay, ghét bỏ vỗ vỗ lòng bàn tay, đỡ khớp tay của Diêu Mạn , kéo cô sang một bên.
Diêu Mạn đau đến vững, “Á” một tiếng ngã phịch xuống đất.
Văn Nguyễn chỉnh váy cưới, vươn tay mở cửa.
Mấy ở cửa, đồng thời về phía cô, ánh mắt đều một thoáng sững sờ và kinh diễm.
Chiếc váy cưới trắng tinh với ren phủ lớp voan mỏng, kiểu cúp ngực, thoáng qua, cổ thiên nga và xương quai xanh thẳng tắp của Văn Nguyễn đặc biệt thu hút ánh .
Ren và voan mỏng toát lên vẻ dịu dàng thanh lịch, kiểu cắt eo ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong thướt tha, một chút mỡ thừa, tỷ lệ eo hông hảo, khoe lợi thế vóc dáng.
Bà chủ kinh ngạc, vô thức thốt lên, “Trời ơi, Hạ phu nhân, cô thật sự là duyên với chiếc váy cưới .”
Đôi mắt Tưởng Thanh Duyên dán chặt cô, đáy mắt thâm trầm sóng gió cuồn cuộn.
Hạ Tranh trực tiếp tiến lên ôm lấy eo Văn Nguyễn, chặn tầm của Tưởng Thanh Duyên, đồng thời cầm lấy tay Văn Nguyễn, nhướn mắt lên “ai da” một tiếng.
“Vợ , em đau tay , đ.á.n.h thì em gọi chứ, tự động thủ thế.”
Văn Nguyễn tựa vai , một tiếng, “Không đau.”
Diêu Mạn lúc hồn, cô chống hai tay xuống đất dậy, đợi Tưởng Thanh Duyên bước tới xổm bên cạnh cô , cô liền tóm chặt lấy cánh tay .
Vừa Văn Nguyễn mấy cái tát đều tát miệng cô , miệng cô đau đến nên lời, chỉ thể chỉ mặt , hướng về phía Tưởng Thanh Duyên “uhu uhu” kêu lên.
Trông thật buồn .
Tưởng Thanh Duyên thấy hai má sưng đỏ của cô thì sững sờ một chút, ngờ Văn Nguyễn tay nặng đến .
Anh bế ngang cô lên khỏi mặt đất, bước khỏi phòng thử đồ, mấy bên ngoài đều rõ mặt Diêu Mạn.
Bà chủ cùng phó quản lý và các nhân viên khác liền lùi xa, giả vờ bận rộn, sợ cuốn ân oán giữa mấy .
Hạ Tranh chút kiêng dè bật , “Ối, con heo đầu từ thế.”
Diêu Mạn ôm cổ Tưởng Thanh Duyên, vốn tức đến bốc hỏa thái dương, thấy lời cả bắt đầu run rẩy, căm hận trừng mắt Hạ Tranh một cái, cuối cùng lay lay Tưởng Thanh Duyên.
Tưởng Thanh Duyên về phía Văn Nguyễn, mặt vẻ vui thích hợp, lạnh nhạt mở miệng, nhưng giọng điệu sự uy hiếp.
“Văn Nguyễn, em nên giải thích cho , tại đ.á.n.h ?”
Văn Nguyễn ngẩng đầu , coi như là cái chính diện đầu tiên cô dành cho kể từ khi bước cửa hàng váy cưới.
“Vợ của miệng mồm sạch sẽ, giúp dạy dỗ một chút. Tổng giám đốc Tưởng hài lòng thể báo cảnh sát.”
Tưởng Thanh Duyên đối mặt với cô, rõ sự chán ghét và lạnh lẽo trong mắt cô, khẽ cụp mi, che muôn vàn cảm xúc đáy mắt.
"Cô gả cho Hạ Tranh , cho dù cô gì nữa thì cô cũng là chị gái cô, cô nên nặng tay như , Văn Nguyễn, xin ."
Văn Nguyễn định mở miệng, Hạ Tranh nhanh hơn một bước : "Xin ? Vợ từ đến nay vốn hiền dịu thùy mị, ngoan ngoãn bao, thể khiến cô tức đến mức tay đ.á.n.h , cho thấy Diêu Mạn đê tiện, những lời bẩn thỉu đến mức nào. Nếu xin thì cũng là Diêu Mạn xin ."
Anh nhướng mắt Diêu Mạn, khóe môi khẽ cong lên nụ lạnh nhạt.
"Còn mau cút ? Đợi tay ? Vợ còn nương tay, chứ thì ."
Diêu Mạn lúc đúng là chút sợ hãi Hạ Tranh.
hơn thế nữa, cô đau mặt quá mức, sợ hủy dung, nên cũng thời gian đôi co với bọn họ, vội vàng giục Tưởng Thanh Duyên mau chóng đưa cô đến bệnh viện.
Khi Văn Nguyễn đẩy Diêu Mạn ngã, chiếc váy cưới Diêu Mạn quệt tay nắm cửa, lớp voan bên ngoài rách. Cuối cùng, Tưởng Thanh Duyên mua chiếc váy cưới theo giá gốc.
Anh ôm Diêu Mạn rời , ông chủ trả tiền đặt cọc mà Hạ Tranh trả đó cho , một nữa xin .
Tâm trạng của Văn Nguyễn ảnh hưởng, cô thích bộ váy cưới đang mặc . Một bộ đồ thiết kế riêng mới lẽ mất nửa năm, nhưng ông chủ hứa sẽ làm gấp, nhiều nhất là ba tháng sẽ xong.
Kế hoạch của Hạ Tranh là tổ chức đám cưới cuối năm, kịp thời gian. Váy cưới chính chọn xong, Văn Nguyễn chọn thêm vài bộ để chụp ảnh cưới. Hai đến lúc ba giờ, khi rời gần sáu giờ, bữa tối giải quyết tại một nhà hàng Trung Quốc gần tiệm váy cưới.
Ăn xong, Hạ Tranh về công ty họp trực tuyến, Văn Nguyễn về nhà cũng việc gì làm, liền cùng đến công ty làm thêm giờ.
…
Đến công ty, Hạ Tranh trực tiếp đưa Văn Nguyễn đến văn phòng của , nắm tay cô xuống ghế sofa, lấy ba tập tài liệu từ bàn đưa cho cô.
Văn Nguyễn vươn tay nhận lấy, đó là tài liệu của ba công ty định vị ô tô.
Hạ Tranh rót cho cô một ly , "Diêu Thiên Vũ thích chơi xe, một công ty định vị ô tô của riêng . Tập tài liệu cùng trong tay cô chính là thông tin về công ty của , hai bản là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của ."
Anh đưa cho Văn Nguyễn, khẽ một tiếng, "Em lạ , gần đây cứ liên tục tiếp xúc với các đối thủ cạnh tranh, đầu tư họ."
Văn Nguyễn sững một chút, cúi đầu tập tài liệu trong tay, lập tức hiểu , tặc lưỡi một tiếng, "Lại chơi chiêu của Triều Sách ? Diêu Thiên Vũ đúng là gian xảo như khi nhỉ."
Đối với các đối thủ cạnh tranh thông thường, cách làm của Diêu Thiên Vũ luôn là "tiên lễ hậu binh". Công ty nào đồng ý bán thì mua , công ty nào chịu bán thì tìm cách đầu tư, khi đầu tư sẽ lấy danh nghĩa cổ đông kiểm soát để lấy công nghệ cốt lõi của họ nuôi dưỡng công ty , cho họ dĩ vãng, tiêu diệt đối thủ tận gốc.
Hồi đó chính là dùng Triều Sách để nuôi dưỡng Lăng Nhất.
Văn Nguyễn nhận lấy ly Hạ Tranh đưa, đoán ý , mỉm : "Anh chọn một trong hai công ty để đầu tư, tranh giành thị phần với Diêu Thiên Vũ, làm cho phá sản ?"
Cô đến mức mắt sáng rỡ. Hạ Tranh thích vẻ tươi tắn, đầy ý chí chiến đấu của cô, cúi hôn cô.
" , giúp em trút giận, chồng đối xử với em ?"
"Tốt."
Văn Nguyễn mặc kệ đè lên, ngoan ngoãn hôn . Nụ hôn sâu nồng nàn kết thúc, Hạ Tranh sang phòng họp nhỏ bên cạnh để họp trực tuyến, Văn Nguyễn ở văn phòng của để xem tài liệu.
Đọc hết tài liệu của ba công ty, Văn Nguyễn cuối cùng chọn một công ty là Linh Nhĩ Điện T.ử Khoa Kỹ. Mặc dù quy mô lớn và kinh nghiệm lâu năm như công ty còn , nhưng đây là một trong những tân binh tốc độ nâng cấp công nghệ nhanh nhất, tiềm năng lớn, chỉ là—
Ánh mắt Văn Nguyễn dừng ở trang cuối cùng của tài liệu: Linh Nhĩ Điện T.ử Khoa Kỹ, ở Bắc Thành. Cô còn kịp dời mắt khỏi hai chữ 'Bắc Thành', thì chiếc điện thoại đặt bàn cuộc gọi đến. Số lạ, thuộc về Bắc Thành.
Văn Nguyễn tiện tay máy, đầu dây bên là một giọng nữ, "Chào cô." Văn Nguyễn cảm thấy giọng quen quen một cách kỳ lạ, ý nghĩ nhen nhóm, bên đó : "Văn Nguyễn, là dì út của Nguyễn Hạo."