Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 107: --- Bạn đi tìm Văn Nguyễn rồi sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:23:20
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng bao, Văn Nguyễn lườm Nghi Phi một cái, hết đưa điện thoại cho Nguyễn Hạo bước .
“Bố gọi điện thoại.”
Cô kể nội dung cuộc chuyện một cách chi tiết cho : “Giọng Nghi Phi lớn, khả năng bố thấy hai chữ ‘Hải Thành’ khá cao, xem giải thích với ông thế nào .”
Nói xong, cô xin : “Tôi đó là bố , nếu , xin .”
Nguyễn Hạo điện thoại, là của dì út Nguyễn Văn Lăng, ‘Lăng mỹ nữ’ là do con gái nhỏ thứ hai của dì út đổi cho dịp Tết năm nay khi thua trò chơi, cứ thế đổi .
Cái ghi chú , Văn Nguyễn là chuyện bình thường, cũng thể trách cô .
Bây giờ cũng lúc truy cứu trách nhiệm, nhanh chóng gọi cho bố để giải thích. Bố mà tức giận thì đáng sợ lắm, c.h.ế.t chắc .
Hơn nữa bà nội bệnh ? Không ai cho !
Nguyễn Hạo lo lắng cầm điện thoại ngoài.
Sau khi , Văn Nguyễn mới ngẩng đầu Nghi Phi: “Cậu làm gì ở đây?”
Nghi Phi ngoan ngoãn đó, lúc cũng nhận gây họa , thành thật khai báo.
“Em đang ăn cơm với bạn ở đây, nãy trong nhà vệ sinh thì gặp Nguyễn Hạo. Cậu là chị hết .”
Văn Nguyễn hiểu , trách Nguyễn Hạo ngoài nửa ngày về, hóa là gặp quen .
Nghi Phi liếc trộm sắc mặt cô, thấy cô tức giận mới tiếp tục : “Nguyễn Hạo khai em , nên em vội vàng đến nhận .”
Thật sự ngờ, khi thì Văn Nguyễn đang chuyện điện thoại với bố của Nguyễn Hạo.
Bố của Nguyễn Hạo… chẳng cũng là bố ruột của Văn Nguyễn , là hai bố con chuyện với ư?
Vừa nãy Nguyễn Hạo Văn Nguyễn về nhà họ Nguyễn, cũng nhận cha con, Nghi Phi nghĩ nên khuyên cô .
Cậu kéo chiếc ghế đối diện Văn Nguyễn .
“Chị, Nguyễn Hạo , nếu chị về nhà họ Nguyễn, sẽ nghĩ cách. Tại chị về chứ?”
Cậu nhắc đến địa vị của nhà họ Nguyễn ở Bắc Thành.
“Đó chỉ đơn thuần là nhà giàu nhất , nhà họ Nguyễn là gia tộc quyền thế nhất Bắc Thành. Chị lên mạng tìm mà xem, lịch sử huy hoàng một đống. Những cái khác chúng , chỉ đến Diêu Uy thôi, Diêu Uy gặp bố ruột của chị cũng cung kính gọi một tiếng Nguyễn Tổng.”
“Nếu là , ngày mai sẽ để Nguyễn Hạo đưa em về nhà. Em một bố đỉnh của chóp như , Diêu Mạn là cái thá gì chứ? Vinh Lập ức h.i.ế.p em t.h.ả.m thế, em để bố em mặt chứ, một bố lợi hại như mà nhận thì uổng quá mất.”
Anh đến mức kích động, còn Văn Nguyễn thì vẫn bình tĩnh, đợi xong, cô khẽ một tiếng.
“Nếu bà nội của Nguyễn Hạo mà tức giận đến mức chuyện gì, chịu trách nhiệm, thì sẽ về nhận bố.”
Ni Phi im bặt.
Thật , nhà họ Nguyễn còn một bà cụ vô cùng ghét Văn Huệ An, nếu Nguyễn Hạo thật sự đưa Văn Nguyễn về, bà cụ chắc chắn sẽ nổi cơn thịnh nộ.
“Chị,” Ni Phi đ.á.n.h giá sắc mặt cô, thăm dò hỏi, “Biết bố ruột là ai, chị thực sự gặp ?”
Trà trong cốc nguội, Văn Nguyễn cầm lên, uống cạn một . “Không .”
Những thứ quá hạn thì nên để chúng phong ấn trong quá khứ.
Tình yêu của cha mà cô khao khát từ nhỏ, tấm chân tình mà cô dành cho Tưởng Thanh Duyên, đều nên mãi mãi dừng ở quá khứ.
Cô thích cuộc sống hiện tại của , cô phá vỡ nó.
…
Nguyễn Hạo cầm điện thoại hành lang bên cạnh, hít thở sâu vài cái mới hồi hộp gọi điện thoại cho bố.
“Con đến Hải Thành ?”
Giọng trầm thấp, như thể nén giữ cảm xúc nào đó, cũng tức giận . Nguyễn Hạo sớm nghĩ sẵn lời , nắm chặt vạt áo, cố gắng giữ cho giọng bình tĩnh.
“Vâng, vốn dĩ con đang chơi ở nước ngoài, hai ngày nay mới đến Hải Thành, sang tìm Ni Phi chơi ạ.”
“Vừa nãy ai điện thoại?”
“Một bạn.”
“Ni Phi , con nhờ điều tra bạn đó, tại điều tra?”
“Con thích cô , tìm hiểu về cô . Cô là địa phương ở Hải Thành, con đến tìm Ni Phi chơi chính là để tìm cô . Bà nội cho con đến Hải Thành, nên con dám với . Bố, con xin .”
Nguyễn Hạo tưởng bố sẽ nghiêm khắc khiển trách , nhưng kết quả là bố ở đầu dây bên im lặng lâu, một lúc mới thản nhiên hỏi một câu:
“Rất thích ?”
Nguyễn Hạo sững sờ. “Vâng, thích ạ.”
Bên im lặng một hồi lâu, cuối cùng cũng hỏi thêm gì, chỉ : “Bà nội con bệnh , nghiêm trọng, nhưng ngày nào cũng nhắc đến con. Ngày mai con về một chuyến, ở với bà vài ngày Hải Thành.”
— Ở với bà vài ngày Hải Thành.
Nguyễn Hạo kinh ngạc, lời nghĩa là: Bố phản đối chạy đến Hải Thành? Cũng phản đối thích cô gái ở Hải Thành ư?
…
Bắc Thành, Tập đoàn Nguyễn Thị, văn phòng Chủ tịch.
Nguyễn Thành Đông bàn làm việc, cúi đầu chiếc điện thoại tắt màn hình trong lòng bàn tay, im lặng lâu.
Anh mặc chiếc áo sơ mi màu xám may đo cao cấp, gương mặt bảy phần giống Nguyễn Hạo, đôi mắt năm phần giống Văn Nguyễn. Hai bên thái dương điểm bạc, đôi môi mỏng lạnh nhạt, vẻ mặt thờ ơ toát lên sự xa cách, toát uy nghiêm của bề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-107-ban-di-tim-van-nguyen-roi-sao.html.]
Văn phòng yên tĩnh, Nguyễn Văn Lăng nãy loáng thoáng cuộc trò chuyện của hai bố con.
Cô cũng ngờ thằng nhóc Nguyễn Hạo chạy đến Hải Thành. Biết thế nãy cô gọi điện cho nó.
Chủ yếu là bà cụ bệnh, cho họ với Nguyễn Hạo. Anh trai cô hôm nay vẫn luôn họp, nãy Nguyễn Hạo vẫn còn ở bên ngoài chơi, vẻ vui lắm.
Cô gọi điện mặt trai là chủ yếu để với , Nguyễn Hạo chuyện bà cụ bệnh, thì tội.
Không ngờ thằng nhóc đó , cứ nhất định đến Hải Thành, cô gái nào thích, cứ thích cô gái ở Hải Thành. Bà cụ mà , sẽ tức giận đến mức nào.
Nguyễn Văn Lăng vẻ mặt trầm tĩnh của Nguyễn Thành Đông, cân nhắc lời , cẩn thận thăm dò mở lời.
“Anh hai, Hạo Hạo yêu đương, quản nó ?”
Vừa nãy ý của Nguyễn Hạo là, đang theo đuổi , trai bảo về thăm bà cụ , đó mới Hải Thành, ý là: Nguyễn Hạo tự do yêu đương, thể theo đuổi cô gái thích.
Nguyễn Thành Đông trả điện thoại cho cô. “Tại quản? Thằng bé nghiệp đại học , thể yêu đương .”
Nguyễn Văn Lăng nhắc nhở . “Mẹ vẫn luôn ưng ý cháu gái của lão Cao, thái độ rõ ràng, nhà họ Nguyễn và nhà họ Cao liên hôn. Hạo Hạo e rằng thể tự quyết định hôn nhân.”
Con cái nhà họ Nguyễn, hôn nhân cơ bản thể tự lựa chọn, cuối cùng đều thoát khỏi môn đăng hộ đối, liên hôn gia tộc.
Cô là may mắn hơn trong nhà họ Nguyễn, cô và chồng là thanh mai trúc mã, hai bên yêu , đúng lúc môn đăng hộ đối.
Nguyễn Văn Lăng nhắc nhở Nguyễn Thành Đông, cũng là vì lo lắng.
Cô sợ rằng nếu bây giờ ngăn cản, đợi đến khi Nguyễn Hạo và cô gái tình cảm sâu đậm, sẽ khó mà kiểm soát . Cô sợ Nguyễn Hạo sẽ vết xe đổ của trai, trải qua một mối tình khắc cốt ghi tâm, cuối cùng vẫn về liên hôn.
Nguyễn Thành Đông sắc mặt trầm tĩnh, lạnh nhạt : “Những khác quản , nhưng con của Nguyễn Thành Đông , cần liên hôn, thể tự do yêu đương, tự do hôn nhân.”
Nguyễn Văn Lăng đối diện với đôi mắt đen lạnh lùng của , gì nữa.
Gia tộc Nguyễn Thị đây coi trọng nhất là chính trị và quân sự, Tập đoàn Nguyễn Thị coi như là giang sơn do trai cô tự gây dựng. Anh lúc đó liều mạng như , chẳng qua cũng chỉ tự do hôn nhân, gia tộc ràng buộc.
Đáng tiếc, hơn nửa đời trôi qua, vẫn mắc kẹt trong cái lồng Nguyễn gia .
Anh hứa Nguyễn Hạo thể tự do yêu đương, tự do hôn nhân, chắc là nghĩ đến Văn Huệ An . Tối nay thấy hai chữ ‘Hải Thành’, vẻ mặt rõ ràng từng chút mơ hồ.
Khoan !
Nguyễn Hạo ở Hải Thành, nãy Ni Phi hình như nhắc đến Minh Hợp, Minh Hợp ở Hải Thành…
Hai năm gặp Văn Nguyễn ở công ty bạn, khi mắng một trận tơi bời, Nguyễn Văn Lăng liền còn quan tâm đến Văn Nguyễn nữa, cũng chú ý đến chuyện ở Hải Thành.
cách đây một thời gian ăn với bạn bè, bạn bè về vài chuyện thú vị trong giới tài chính ở Hải Thành, nhắc đến Văn Nguyễn, nhắc đến ân oán giữa cô và Vinh Lập, cũng như việc cô gia nhập Minh Hợp Capital – đối thủ đội trời chung.
Nguyễn Hạo đến Minh Hợp, Văn Nguyễn cũng ở Minh Hợp.
Trước đây Nguyễn Hạo ở bệnh viện lén cô chuyện với , cô nhắc đến tên Văn Nguyễn, thì, thằng nhóc nào theo đuổi , đừng là ngàn dặm tìm Văn Nguyễn nhé!
Càng nghĩ càng thấy đúng, cô thừa lúc trai chú ý, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Nguyễn Hạo.
Nguyễn Văn Lăng: 【Con đến Hải Thành tìm Văn Nguyễn hả? Con tìm Văn Nguyễn làm gì? Thằng nhóc con đừng gây chuyện đó! Trái tim bà nội con chịu nổi , tính tình của bố con con cũng đỡ !】
Sau một lúc lâu, Nguyễn Hạo trả lời: 【Không gây chuyện ạ, về con kể , cô giúp con giữ bí mật nhé.】
…
Hạ Tranh về đến nhà là một giờ sáng.
Chiều đến phía Nam thành phố họp, tối bữa tiệc chiêu đãi ở đó.
Cuộc họp kết thúc muộn, bữa tiệc cũng bắt đầu muộn, nên đến giờ mới về. Vốn dĩ còn một ván bài thứ hai, để Thẩm Dật Phàm ở đó, nếu bây giờ vẫn về .
Văn Nguyễn ngủ , để đèn đầu giường cho .
Hạ Tranh nồng nặc mùi rượu, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên má cô, đó cởi dây lưng, rút áo sơ mi, phòng tắm tắm qua loa, sấy khô tóc mới .
Hé chăn , từ phía ôm lấy hình cô.
Động tác của nhẹ, nhưng Văn Nguyễn vẫn tỉnh giấc.
“Anh về từ lúc nào ?”
Cô trở trong vòng tay , tỉnh dậy, giọng vẫn còn khàn. Điều hòa trong phòng bật đủ độ, Hạ Tranh ôm cô lòng, kéo chăn đắp kín cho cô.
“Vừa mới về.”
Biết tối nay cô ăn với Nguyễn Hạo, vốn dĩ định hỏi ngày mai, thấy cô lúc tỉnh , Hạ Tranh nâng cằm cô lên, hôn một cái lên môi cô.
“Sao tự nhiên mời Nguyễn Hạo ăn cơm ?” Anh chút ghen tuông. “Anh với em , thằng nhóc đó ý với em đấy.”
Tay trong chăn mò mẫm eo cô, xu hướng lên. Văn Nguyễn sợ nhột, vặn vẹo trong lòng , đồng thời bắt lấy bàn tay đang làm loạn của .
“Bà nội nhập viện , mai về Bắc Thành, em tiễn một bữa.”
Tối nay khi chia tay Nguyễn Hạo, với cô mấy : “Văn Nguyễn, cho dù em nhận bố, em cũng là nhà họ Nguyễn. Sau nếu em cần giúp đỡ, cứ thẳng với , nhất định sẽ giúp.”
“Ngoài , chuyện chúng cùng một bố, em đừng cho ai , cả Hạ Tranh cũng đừng . Lòng cách lòng, vẫn nên cẩn thận thì hơn, trừ khi em nguyện ý về nhà họ Nguyễn.”
Mặc dù tình cảm hiện tại của Văn Nguyễn dành cho Hạ Tranh là chân thật một trăm phần trăm, nhưng cô vẫn luôn tin tưởng nhân phẩm của Hạ Tranh. Cho dù Hạ Tranh cô là con gái nhà họ Nguyễn, cũng sẽ lợi dụng cô.
Chỉ là, cô thực sự ý định chuyện cho Hạ Tranh .
Đó là quá khứ nhắc của , là quá khứ, cô cũng định nhận Nguyễn Thành Đông, thì cứ để câu chuyện phong ấn . Dù thì khi kỳ nghỉ hè kết thúc, Nguyễn Hạo cũng sẽ rời .
Đợi , ai về chỗ nấy, làm phiền nữa.
Hạ Tranh bà nội của Nguyễn Hạo bệnh, bệnh nhân là hết, cũng còn ghen tuông nữa. Anh vươn tay tắt đèn đầu giường, ôm lấy hình mềm mại của Văn Nguyễn, dụ dỗ bên tai cô.
“Vợ , giấy đăng ký kết hôn cũng , hôn lễ cũng nên tổ chức thôi nhỉ.”