Hả?
Lâm Hân Nghiên .
Tống Cảnh Hạo giải thích, chỉ chậm rãi lau tay, đặt khăn ăn lên bàn, dậy về phía cô.
- Cùng đến công ty nhé.
Lâm Hân Nghiên há hốc mồm.
Cùng ?
Cô nhầm ?
- Chúng cùng , hợp lý ?
Dù thì cũng chẳng ai mối quan hệ của họ. Nếu thấy họ cùng đến công ty, chắc chắn sẽ tin đồn.
- Có gì đúng chứ? Cô kết hôn , ai dám gì chứ? - Dì Dư xen , nghĩ rằng việc Tống Cảnh Hạo rủ Lâm Hân Nghiên công ty cùng là điều . Chẳng lẽ chấp nhận Lâm Hân Nghiên ?
Dù thì họ cũng kết hôn , nên mối quan hệ của họ hẳn thiết.
Lâm Hân Nghiên ép ngoài cùng Tống Cảnh Hạo.
Giống như một nhân viên giám sát, dì Dư chỉ trong nhà khi thấy cô lên xe của Tống Cảnh Hạo.
Lâm Hân Nghiên cố gắng .
- Dì Dư, hừ, nhiệt tình quá.
Thay vì trả lời, Tống Cảnh Hạo hỏi.
- Cô sợ khác quan hệ của chúng đến ?
Lâm Hân Nghiên bối rối câu hỏi của . Có gì sợ chứ?
Công khai mối quan hệ của họ chỉ lợi cho cô chứ hại gì.
- Hôn nhân của chúng là một giao dịch. Nếu một cuộc hôn nhân ngắn ngủi như mà trong công ty thì sẽ phiền phức cho đấy. - Cô bình tĩnh , mắt xuống.
Dù lên kế hoạch từ , cô vẫn cảm thấy trống rỗng và hoảng loạn, câu trả lời đoán đúng .
Nếu là sai, cô sẽ chỉ coi đó là một sự hiểu lầm.
Nếu là thật, liệu đàn ông thể chấp nhận đứa con ?
- Vậy là cô là vì ? - Một nụ yếu ớt thoáng hiện khóe miệng , hình như câu trả lời làm hài lòng.
Trong đầu cô đang suy nghĩ miên man, cô nắm chặt tay, ngập ngừng .
- Chắc . Sau khi ly hôn, sẽ lập tức cưới Bạch tiểu thư, đúng ?
Nhắc đến Bạch Trúc Vi, sắc mặt Tống Cảnh Hạo trở nên âm trầm. Anh nghiêng đầu, hung hăng hỏi.
- Cô đang thử ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/danh-cap-trai-tim/chuong-87-giac-quan-khong-the-khong-che-1.html.]
Quả nhiên, Lâm Hân Nghiên thử xem chịu cưới Bạch Trúc Vi , cũng tình cảm sâu đậm với Bạch Trúc Vi .
Lâm Hân Nghiên giả vờ bình tĩnh.
- Tôi chỉ tò mò về mối quan hệ của và Bạch tiểu thư. Thử ? Tôi cần làm ? Có lợi gì cho chứ?
Tuy Lâm Hân Nghiên lý, nhưng Tống Cảnh Hạo vẫn tin.
Anh cảm thấy trong lời của cô ẩn ý khác, nhưng rõ cụ thể là gì.
Trực giác mách bảo rằng cô mục đích.
Lúc , xe dừng tòa nhà công ty. Bình thường, xe của Tống Cảnh Hạo đỗ ở gara ngầm. Lần , đỗ xe ở bãi đỗ xe phía .
Lâm Hân Nghiên xuống xe, sang một bên, chờ Tống Cảnh Hạo mới .
Tống Cảnh Hạo liếc cô, cô gượng .
- Tôi dám gây phiền phức cho .
- Sao cô làm phiền? - Anh hỏi cô bằng giọng bình tĩnh, ánh mắt đổi.
- Cô thể suy nghĩ của ?
Lâm Hân Nghiên cứng họng.
Nhìn thấy một chiếc xe đang tiến , cô lùi một bước để giữ cách với .
Tống Cảnh Hạo liếc cô một cái về phía tòa nhà.
Sự yên tĩnh của buổi sáng làm dịu bầu khí làm việc căng thẳng thường ngày, và ngay cả bộ tòa nhà giờ đây cũng vẻ thư thái.
Người lái xe cũng là nhân viên của Tập đoàn Vạn Việt, làm việc ở phòng kỹ thuật. Thấy Lâm Hân Nghiên đó, tiến gần cô.
- Cô cũng làm ở Vạn Việt ?
Lâm Hân Nghiên mỉm lịch sự với .
- Vâng.
- Chúng cùng trong nhé.
Trên sống mũi đàn ông đeo một cặp kính gọng tròn. Anh gầy, da trắng, trông hiền lành.
Lâm Hân Nghiên gật đầu.
- Cô ở phòng nào? - Người đàn ông hỏi.
- Tôi là phiên dịch viên. - Lâm Hân Nghiên đáp cộc lốc.
- Tôi hiểu .
Người đàn ông dừng .
- Cô mới đến đây ? Tôi gặp cô bao giờ.
- Vâng, mới làm ở đây vài ngày . - Vừa , cô ngước Tống Cảnh Hạo đang . Anh lên cầu thang ở lối và giờ đang bước sảnh lễ tân của công ty.