Ngày kết thúc tour diễn thành công .
Lương Kỳ bay nước ngoài, gửi cho nhiều hoa.
đột nhiên gọi , thẳng vấn đề.
"Lương Kỳ, còn nhớ chuyện và Thương Nộ cãi năm đó ?"
Rõ ràng là Lương Kỳ sững sờ.
Ánh mắt chút hoảng hốt.
Một lúc , mới : "Tôi nhớ rõ lắm."
Tôi mỉm : "Thương Nộ cố ý làm rơi máy trợ thính của , ?"
"Cậu cũng như , ?"
"Người cần xin là , Thương Nộ."
Mặt Lương Kỳ tái, trả lời.
Tôi ném bó hoa mà tặng xuống đất.
Khi lướt qua , thì thầm: "Lương Kỳ, còn làm bao nhiêu việc đê tiện nữa?"
Anh lảo đảo, cố gắng kéo .
đẩy tay .
Tôi thấy Thương Nộ đang xa.
Cậu mặc bộ vest đen công sở, trông bảnh bao.
Trong nửa năm qua, bỏ lỡ bất kỳ buổi biểu diễn nào của .
Cậu ăn mặc chỉnh tề, ở hàng ghế đầu tiên, chính giữa.
Cậu , tận mắt chứng kiến tỏa sáng sân khấu.
Cậu , chờ đợi ngày nhiều năm.
Tôi nhấc váy phức tạp lên và chạy về phía Thương Nộ.
Khi sắp chạy đến bên , bỗng vấp tấm thảm mềm chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/da-tung-rat-yeu/chuong-11-het.html.]
ngã, Thương Nộ đỡ một cách vững chắc.
"Giang Nhã Tịch."
Cậu lo lắng , cúi xuống xem mắt cá chân của .
nắm lấy tay .
"Thương Nộ, buổi biểu diễn của thành công, tối nay giúp ăn mừng ?"
"Tất nhiên."
" bữa tiệc mừng chiến thắng tối nay chút đặc biệt."
"Đặc biệt ở chỗ nào?"
"Tôi mời ai khác."
"Khách mời chỉ thôi."
"Giang Nhã Tịch?"
Đôi mắt như hoa đào của Thương Nộ bỗng sáng lên.
Sáng đến mức trái tim cũng nở rộ.
"Cậu thể hiện thật nhé."
"Nếu chỉ mà thực lực, sẽ chấp nhận..."
Tôi xong, Thương Nộ đột nhiên cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi .
"Giang Nhã Tịch."
"Em ? Thậm chí còn dám mơ về điều ."
"Vậy tối nay, sẽ cho làm điều đó."
Trong đồng tử phản chiếu khuôn mặt trai và đôi mắt của Thương Nộ.
Như gió xuân thoảng qua, tình cảm sâu đậm.
(Hết)