Tôi xem ổ khóa, thấy là loại khóa dùng mật mã nên nhắn xin. Chủ nhà cũng lập tức cho một hàng con .
Khi mở cửa , bên trong vô cùng sạch sẽ, hẳn cũng mới quét dọn. Trong nhà tuy sửa sang cho mới, nhưng bố cục cũng đổi. Chỉ khác là hiện tại thứ còn, chỉ còn một gian trống rỗng.
Mẹ nuôi còn hàng ngày ở tại đây làm tóc cho khách nữa. Trên lầu mấy khóm hoa hồng nuôi trồng ở ban công cũng còn.
Người mất, thứ cũng còn.
Tôi cố nén dòng nước mắt đang chực trào . Nhanh tay tháo bảng cho thuê nhà cất , vì sợ sẽ ai đó đến hỏi thuê. Lỡ họ giá cao hơn thì .
Tôi nhanh chóng trở về tiệm. Lập tức gọi một chiếc xe tải dọn nhà, vội vàng dọn hết đồ đạc trong ngày.
Thấy dọn trở về, nhiều hàng xóm cũ cũng đến hỏi thăm. Biết thuê mở tiệm như xưa, họ vui mừng ngày khai trương sẽ đến ủng hộ.
Quả thật, họ lời đều giữ lấy lời. Ngày khai trương kéo đến nườm nượp. Cộng thêm mới khai trương giảm năm mươi phần trăm trong vòng ba ngày, nên càng nhiều rủ kéo đến tiệm hơn. Khiến một làm bở tay. Từ sáu giờ sáng đến mười một giờ tối mới đóng cửa.
Lúc xuống là lập tức ngủ ngon lành. Đến nỗi dám chắc chắn rằng nếu ai rinh quăng xuống sông cũng .
Cứ nghĩ qua ba ngày giảm giá thì khách sẽ ít . , vẫn đông như thường. Thậm chí đến mười mấy ngày cũng thế. Được nửa tháng thì trụ hết nỗi, thuê thêm thợ phụ.
Bây giờ thì hiểu vì khi còn sống nuôi thường , căn nhà dễ làm ăn. Nên trả giá cao cỡ nào nuôi cũng bán.
theo thấy, lẽ căn nhà hợp với cái nghề “nắm đầu thiên hạ” đây. Chứ nếu nó dễ làm ăn thì bỏ trống cả mấy năm trời ai thuê buôn bán gì chứ?
Đây là bác hàng xóm kể. Bác kể từ khi nuôi qua đời, thì căn nhà cứ đóng cửa miết thôi, chỉ thấy lâu lâu mới đến dọn dẹp. Còn chủ nhà là ai cũng chẳng ai . Dạo gần đây mới thấy treo bảng cho thuê, nhưng thấy nhiều hỏi mà cũng thấy ai thuê.
Chắc là nuôi về đây !
Ừ, cứ xem là !
Mà về chủ nhà, cũng cảm thấy kỳ lạ.
Xin tài khoản để chuyển khoản đống tiền nhà mà cho, cứ bảo chừng nào rảnh sẽ đến làm hợp đồng, thu một lượt. Hơn nữa, chỉ nhắn tin qua SMS chứ gọi nhắn qua các phương tiện khác . Tìm mạng xã hội cũng thấy điện thoại .
là quái lạ!
Không lẽ giàu , nên tiền cỏn con cũng quan trọng?
Thôi thì cứ ở thôi, chừng nào đến thu tiền thì tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-8-don-lai-ve-nha-cu-cua-me-nuoi.html.]
Cứ thế, thuê mặt bằng “miễn phí” làm ba tháng. đến tháng thứ tư, tin nhắn của chủ nhà đến, rằng hôm nay sẽ đến làm hợp đồng.
Cuối cùng thì cũng đến!
Hôm nay cửa tiệm cũng đông khách như khi, nhưng thuê hai thợ phụ giỏi nên bản cũng bận rộn lắm.
Chẳng qua trông mòn trông mỏi, trông đến tám giờ tối, cửa tiệm sắp đóng mà cũng chẳng thấy ma nào đến làm hợp đồng thuê nhà chứ đừng đến .
Mà điện thoại đó liên lạc cũng nữa!
Sao kỳ ?
Thấy cũng hết khách . Tôi cho hai thợ phụ về, còn chuẩn đóng cửa tiệm.
ngay khi cánh cửa kéo sấp khép , thấy một chiếc ô tô quen thuộc chạy tới và dừng cửa tiệm.
Sau đó, cửa mở, bước xuống xe ai khác chính là Tùng Quân.
Anh đến đây làm gì, mà vì đến đây?
Tôi dùng ánh mắt ngạc nhiên Tùng Quân. Còn , khẽ cong nhẹ bờ môi, mỉm . Mặc dù nụ nhẹ, nhạt, nếu kỹ cũng sẽ khó mà thấy . nó giống như một đóa hoa hồng nở rộ lớp băng . Khiến khỏi ngẩn ngơ.
Người mà trai đến lạ lùng!
Mà vẻ cũng chẳng hiểu tại năm nay ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi mà vẫn vợ. Hay kén chọn, hoặc là…
Tôi thể nghĩ về phương diện . Không liệu giống cha , cũng thích đồng giới .
mặc kệ thế nào, trai như , ngấm hoài cũng thấy chán.
Thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của , Tùng Quân đến gần, cúi đầu xuống.
Mèo A Mao Huỳnh Mai
- Mới mấy tháng gặp, chẳng lẽ quên mất ?
Giọng điệu hờ hững, biểu cảm thờ ơ. , lẽ ở đối diện , gần, nên thể thấy ý trong đôi mắt sâu thẳm .
Hóa cũng thể hiện cảm xúc, chẳng qua nó quá sâu và quá nhạt nên khó mà thấy.