Con Trai Của Mẹ Nuôi Yêu Tôi Rồi! - Chương 5: Quyền con của mẹ nuôi em!

Cập nhật lúc: 2025-09-10 07:06:15
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi lật đật chống dậy, làm động vết thương đau đến hít hà một . lúc chẳng bận tâm nữa, lập tức sang hỏi Tùng Quân hiện đang bằng ánh mắt ngạc nhiên:

 

- Điện thoại ?

 

Tùng Quân lạnh lùng nhướng mi một cái. 

 

- Vì một chiếc điện thoại mà em màn đến vết thương của , nó quan trọng đến ?

 

- Tất nhiên!

 

Tôi trả lời cần suy nghĩ.

 

- Có gì trong đó?

 

Tôi cảm thấy giọng của Tùng Quân lạnh lẽo hơn, như thể đang chất vấn chứ đơn giản chỉ là một câu hỏi tò mò. 

 

mà lúc , nào tâm trạng để ý phản ứng của nữa. Tôi đang lo sốt vó lên đây. 

 

- Có tài khoản ngân hàng, thông tin cá nhân, điện thoại khách hàng. Tôi đang thế gọi cho khách hẹn để giữ mối chứ. Còn cả ngày mai tới tiền nhà , còn chuyển khoản đóng tiền nữa. Giờ điện thoại mất làm đây?

 

Tôi thật sự .

 

- Chỉ thôi ?

 

Trái ngược với sự rầu rĩ của , Tùng Quân vẫn cứ bình thản và hờ hững như thường lệ. Mà cũng , mất điện thoại , mắc gì lo.

 

- Ừm!

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 

Tôi đau khổ gật đầu. 

 

Nói thật, mất chồng khổ chứ mất điện thoại đau lòng lắm. Bây giờ trái tim đang rỉ m.á.u đây. 

 

- Hừ…

 

Tôi bỗng thấy tiếng khịt mũi lạnh lùng của Tùng Quân. Tôi vô thức ngẩng đầu lên . Lại thấy Tùng Quân đang cầm chiếc điện thoại của tay và đưa nó cho

 

Tôi mở to mắt, vui mừng khôn xiết, lập tức đưa tay cầm lấy. khi tay chạm , Tùng Quân lạnh lùng một câu:

 

- Đưa cho em cũng , nhưng mà bây giờ em lập tức xóa hết hình của thằng đó, hai ly hôn , đừng giữ hình ảnh làm chi nữa.

 

Tôi ngạc nhiên. Làm Tùng Quân trong điện thoại ảnh của Phong Vũ? 

 

Như chắc chắn tự ý mở xem. Điều khiến cảm thấy quyền riêng tư của xâm phạm. 

 

Tôi tức giận trừng mắt Tùng Quân:

 

- Sao dám coi lén điện thoại của ? Anh lấy quyền gì?

 

Trước sự chất vấn của , vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, giọng điệu vẫn hờ hững:

 

- Quyền con của nuôi em!

 

Tôi: “...” Ủa là quyền gì?

 

Thấy sững sờ, trả lời thế nào. 

 

Tùng Quân khẽ nhếch môi, ném chiếc điện thoại .

 

- Yên tâm, xem lén điện thoại của em. Hai từng là vợ chồng, việc trong điện thoại em lưu hình chồng, đứa con nít cũng .

 

Tôi: “...” Câm nín tập hai!

 

Anh đúng quá còn gì. Tôi chồng, trong điện thoại mà hình của chồng thì mới là chuyện lạ. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-5-quyen-con-cua-me-nuoi-em.html.]

 

Tôi mở điện thoại lên, thì thấy cả trăm cuộc gọi nhỡ của khách hàng. Tôi tiện trả lời từng một, chỉ thể chụp hình ảnh thê thảm của hiện tại, đăng lên trang cá nhân với dòng chữ “em tai nạn rùi, tạm nghỉ dài hạn, a hu hu”.

 

Khách hàng hầu như đều kết bạn với , nên lập tức họ thấy. Có thả thương thương, like, thả tim, , bình luận hỏi thăm nọ, vân vân. 

 

Tôi trả lời bình luận xóa hết hình ảnh liên quan đến Phong Vũ. Dưới con mắt giám sát rời của Tùng Quân, cũng cho tài khoản danh sách đen. 

 

- Anh cũng kêu em chặn nó nha!

 

Tôi đang lo cào điện thoại, cũng để ý giọng điệu của Tùng Quân sự đổi, chỉ theo bản năng trả lời:

 

- Rác thì ném cho khuất mắt!

 

- Oài…

 

Tôi chợt thấy tiếng thở dài của Tùng Quân:

 

- Em giống hệt như !

 

Tôi nhướng mày:

 

- Thì dạy mà!

 

Ủa mà hình như gì đó sai sai, giống như giọng của Tùng Quân đang ở ngay bên tai thế nhỉ?

 

Tôi lập tức rút cái mặt khỏi màn hình, sang Tùng Quân. Phát hiện đang sát bên , đầu của còn tựa vai . Cảnh tượng nếu ai đó , chắc chắn cho rằng chúng là một cặp tình nhân mất thôi. 

 

Tôi vội nghiêng tránh một chút.

 

- Này, sát , chúng cũng em ruột, đừng mật nha, dễ hiểu lầm lắm đó!

 

- Hiểu lầm gì?

 

Tùng Quân hỏi với một biểu cảm hết sức bình thường thể nào bình thường hơn. Làm cho cảm thấy dường như trong sáng, mỗi là đầu óc đen tối

 

Tôi nên lời tập ba. 

 

Cũng may, thoáng thấy giờ điện thoại là mười một giờ tối, lập tức lời để .

 

- Đã mười một giờ , về phòng ngủ , đây làm gì?

 

- Đây là phòng mà!

 

Tôi chớp mắt, ngạc nhiên:

 

- Vậy, ngủ giường , ngủ ở ?

 

- Trên giường!

 

Tôi: “...” Đừng bảo xuống sàn nha!

 

Tôi giống như một tên ác ma. 

 

Chỉ là ngay đó, bước xuống giường, cúi kéo một chiếc giường khác từ gầm giường

 

Ồ, hóa đây là một chiếc giường hai tầng!

 

Sau đó Tùng Quân đến tủ quần áo, mở tủ lấy bộ chăn, ga, gối trải lên, xuống, lưng với , đắp chăn lên. 

 

- Ban đêm chị Hồng về nhà, ngủ . Có vệ sinh thì gọi một tiếng, đừng tự , rủi trượt chân gãy luôn cái chân còn .

 

Tôi: “...” Thật là cảm cái động vật!

 

Loading...