Con Trai Của Mẹ Nuôi Yêu Tôi Rồi! - Chương 3: Đây chỉ là vô tình nhé!

Cập nhật lúc: 2025-09-10 07:05:25
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà là bạn của . Mẹ cũng thường dắt đến tiệm tóc của bà chơi. Vì thiết với bà, cũng gọi bà là nuôi từ khi còn nhỏ. 

 

Mẹ nuôi cũng thương . Tuy bà thời gian dắt chơi cuối tuần nhưng bà luôn dành cho những thứ nhất, còn truyền hết tay nghề của bà cho

 

Hơn nữa, bà còn luôn dạy :

 

- Con gái một cái nghề trong tay. Như mới thể tự lo , sống phụ thuộc đàn ông, thằng nào thì vứt bỏ, cần luyến tiếc.

 

Mẹ nuôi vốn từng một chồng trai, cũng giàu , chính là cha của Tùng Quân. mà do ông ngoại tình nên bà mới ly hôn. Chẳng qua, mà ông ngoại tình - là “đàn ông”. 

 

Tưởng là nữ chính ngôn tình, ai dè là nữ phụ đam mỹ.

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 

Lúc nuôi mới sinh Tùng Quân đầy ba tháng. Khi phát hiện , bà lập tức bồng Tùng Quân về nhà ngoại ngay. Ra một cách dứt khoát, hề do dự. 

 

bởi vì Tùng Quân là cháu đích tôn, cho nên ông bà nội Tùng Quân liên tục sang nhà quyền nuôi cháu. Mẹ nuôi sai, cũng trong chuyện hôn nhân, mà đứa trẻ còn b.ú sữa , cho nên quyền nuôi con tất nhiên thuộc về bà. 

 

Chẳng qua thấy ông bà già tội nghiệp, mỗi tuần đều sang thăm cháu, còn than thở đủ điều. Nên lúc bà nội ngã bệnh, nuôi cho Tùng Quân về nhà nội ở. Mà lúc , Tùng Quân cũng mười tuổi. 

 

Được cái thông minh, cũng tinh tế. Mới mười tuổi đầu mà cứ như ông cụ bốn năm chục tuổi , cái gì cũng , nên nuôi cũng sợ mất con.

 

Đây là nuôi !

 

Chứ còn theo thấy, từ khi về ở với nuôi chỉ gặp hai . Lần đầu là mới dọn về sống chung với nuôi, còn thứ hai là lúc nuôi nhắm mắt xuôi tay. 

 

Mẹ nuôi rằng Tùng Quân tiếp quản sự nghiệp của bên nội nên bận. Thậm chí bà bệnh cũng cho , sợ lo lắng. 

 

Ừ, tới lúc hấp hối!

 

Nếu cố tình lấy điện thoại của nuôi, tìm điện thoại của Tùng Quân gọi thì lẽ cũng sắp . Chẳng qua khi tới thì nuôi cũng .

 

Tôi cứ tưởng Tùng Quân sẽ rống lên, nhào lòng . Nào ngờ chỉ hờ hững một cái, gọi tẩn liệm. Một nét buồn cũng , một giọt nước mắt cũng rơi. 

 

Mẹ nuôi , đến nhà quyền thừa kế ngôi nhà là của . Bây giờ còn, bán nó , bảo về nhà ở, tiện thể làm ô sin. 

 

Đâu ?

 

cưng!

 

Rồi thấy hình ảnh chồng phụ nữ đang ân ái bên . Tôi đau lòng, mà chỉ tức giận. 

 

Tôi thấy cầm bình xăng xông tới, đốt cháy hai kẻ khốn nạn đó. ngay khi sắp sửa tạt can xăng họ, thì một chiếc xe ở đột nhiên từ trời rơi xuống, đè bẹp dí.

 

- Á…

 

Tôi thét lên một tiếng, choàng tỉnh.

 

Tuy nhiên, phát hiện một điều kinh khủng. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-3-day-chi-la-vo-tinh-nhe.html.]

 

Đó là Tùng Quân, đứa con trai yêu dấu của nuôi, hiện tại đang đè lên . Mặt và mặt của gần đến mức khí hít đều kèm theo mùi thở của

 

Vụ gì thế ?

 

Tôi thương thế , còn lấy thịt đè , đè c.h.ế.t luôn

 

- Xin, xin !

 

Ngay khi đang sững sờ thì thấy âm thanh từ kẽ răng của Tùng Quân phát

 

Gì hả? 

 

Anh xin ?

 

Tôi trố mắt . Chỉ thấy vẻ mặt của Tùng Quân giống như thật áy náy, nhưng mà giọng điệu phát thì vẫn cứ như là thời tiết hôm nay .

 

- Vừa đặt em xuống, vô tình trượt chân, nên ngã.

 

Ừ, giờ hiểu nguyên nhân “bóng” đè.

 

Tôi nghiêng đầu, tránh thở nồng nặc mùi bạc hà của ánh , hít sâu một , lấy tinh thần.

 

- Vậy bây giờ xuống , gãy một chân , còn đè gãy luôn cột sống ?

 

- Ha…

 

Không ảo giác , nhưng rõ ràng thấy tiếng

 

Tôi lập tức đầu . Bất giác bờ môi cọ bờ môi lạnh buốt của

 

Chúng sững sờ vài giây. 

 

Cứ thế bốn mắt

 

Đây chỉ là vô tình nhé!

 

May , ngay đó, Tùng Quân nghiêng , ngã sang một bên, rời khỏi . Rồi dậy giường, đưa lưng về phía

 

Tôi cảm thấy dường như đang hít một thật sâu từ từ thở . Sau đó dùng giọng nhạt nhẽo với :

 

- Nằm đó , lát nữa sẽ mang cháo lên cho em, giúp em tắm rửa.

 

Tôi: “...” Ý hôi đó hả?

 

Tôi dùng đôi mắt hình viên đạn trừng . Đáng tiếc, cứ thế thẳng ngoài, đầu

 

Loading...