Tên Phong Vũ xem như tàn đời , trừ khi tiền chuyển giới luôn như Ngọc Phúc thì mặc may thể tiếp tục “làm cuộc đời”, chỉ khác đối tượng sẽ là đàn ông mà thôi.
Trở hiện tại.
Đám cưới của , tất nhiên, Ngọc Phúc cũng làm cô dâu phụ. Hơn nữa, nó và chú rể phụ dường như còn vẻ hợp .
Tôi cũng mừng cho nó. Hy vọng nó cũng sẽ tìm hạnh phúc thật sự.
Lễ cưới xong, và Tùng Quân về đến nhà cũng hơn mười một giờ khuya. Mặc dù cả hai đều thắm mệt, nhưng chẳng hiểu Tùng Quân cho đồ tắm rửa nghỉ ngơi, mà lôi từ trong tủ một cái hộp gỗ. Bên trong đựng nhiều trang sức đủ loại bằng vàng bốn chín.
Trước sự ngạc nhiên của , Tùng Quân nhẹ nhàng :
- Những thứ là quà cưới của tặng cho con dâu. Mẹ , cưới vợ muôn tận tay đeo cho vợ mặt . Chẳng qua vòng và nhẫn, tất cả đều theo kích cỡ tay của em mà đặt làm.
Tôi trố mắt kinh ngạc.
Hóa từ lâu nuôi hy vọng trở thành vợ của Tùng Quân. Chẳng qua “ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên”, chuyện của chúng để tự chúng quyết định. Giả sử và Tùng Quân thành, thì vàng sẽ là của hồi môn của .
Mèo A Mao Huỳnh Mai
Trước mắt bỗng nhòe . Nước mắt tự chủ rơi xuống, rơi trong mớ trang sức .
Tùng Quân đưa tay lên lau nước mắt cho .
- Đừng , hôm nay là ngày vui, thấy sẽ buồn đó!
Tôi cố nén nước mắt, gượng nở một nụ , khẽ gật đầu.
- Ừm!
Tùng Quân dắt tay lên lầu, đến phòng thờ, nơi đặt di ảnh của .
Đầu tiên chúng thắp nhang cho quỳ xuống lạy. Rồi Tùng Quân di ảnh thưa với là hôm nay chúng thành vợ chồng , thành tâm nguyện của .
Sau đó, lấy trang sức trong hộp gỗ, đeo từng món lên cho .
Nhìn nụ và khuôn mặt hiền từ của trong di ảnh, cảm thấy dường như đang thật sự ở đây với chúng . Bà đang nở nụ hạnh phúc chúng cuối cùng bên .
Mẹ, con cảm ơn cưu mang con, cho con một gia đình, cho con cuộc sống hạnh phúc, và cũng cho con, một chồng !
Con yêu !
Mẹ là tất cả của đời con!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-18-ket-thuc.html.]
…
Sau tuần trăng mật thật ngọt ngào thì chúng đều trở về với cuộc sống của .
Tùng Quân đến công ty. Còn về mở cửa tiệm.
Mặc dù Tùng Quân bảo cứ việc ở nhà, việc kiếm tiền lo, nhưng , tự làm chủ tài chính. Hơn nữa đây là nghề của truyền . Với khi ở tiệm làm tóc cho khách, dường như cảm thấy như vẫn còn đang sống, và vẫn đang đó làm, chỉ dẫn cho thứ. Tôi thật sự cảm thấy ấm áp, hạnh phúc.
Nghe , Tùng Quân cũng cản nữa, chỉ bảo đừng để quá mệt.
Tôi đương nhiên đồng ý.
Bây giờ ngôi nhà Tùng Quân sang tên cho . Tôi là chủ, cần sợ trả tiền thuê mặt bằng nữa. Cho nên cũng cần ráng cày, thoải mái làm là .
Nhờ sự siêng năng cày bừa của Tùng Quân mà một năm , chúng cho đời một bé gái kháu khỉnh. Ông nội nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Công ty cũng giao hết cho Tùng Quân, bản về nhà giữ cháu.
Nhờ ông nội cứ ôm cháu miết nên năm thêm một thằng kiu.
Tùng Quân thấy nhạy con, nhưng mang nặng đẻ đau quá khổ cực, nên bảo “hãy dừng ở hai con để nuôi dạy cho ”. Vậy là chúng kế hoạch.
Hai đứa con của mặc dù đều do một tay ông nội ẵm bồng nhưng ngoan, lời cha . Tùng Quân cũng giáo dục giới tính của chúng ngay khi còn nhỏ, để chúng thể định hướng giới tính thật của , để mắc những sai lầm đáng tiếc như thời ông nội của chúng.
Cũng may, chúng đều sống đúng với giới tính trời ban cho . Tuy nhiên, con gái di truyền cái bản mặt hờ hững của cha. Tuy xinh nhưng là một “nữ bá tổng lạnh lùng”. Thế mà lấy chồng đây?
Còn con trai , theo nghề của . Bởi vì nó cũng “nắm đầu thiên hạ”. Mà cũng do cái mã trai, miệng dẻo quẹo nên con gái theo nườm nượp, sắp hàng chờ nó nắm đầu.
Đứa con gái thì tình vắt vai, còn đứa con trai thì làm tình thể xếp hàng tới sân bay. Làm phát rầu.
mà Tùng Quân thờ ơ :
- Em đừng lo, mỗi khi sinh , nhân duyên cũng định sẵn . Cho dù bao nhiêu bỏ qua, nhưng là của , thì mãi vẫn sẽ là của thôi!
Anh cũng lý.
Tôi từng bỏ qua Tùng Quân, từng một đời chồng. cuối cùng, và Tùng Quân vẫn là của . Cùng nắm tay đến ngày hôm nay.
- Tùng Quân, em yêu !
- Thu Nguyệt, cũng yêu em!
Hết.