Ba nó hối hận, uống rượu giải sầu, thì vô tình gặp nó. Vậy là hai trong một đêm tạo nó. Chẳng qua, nó vẫn còn qua với nhiều đàn ông khác nên hai vẫn cứ ly . Còn ba nó vì liên tục theo đuổi, lóc van xin, bây giờ vợ con ông bỏ ông , nếu ba nó cũng bỏ rơi ông nữa thì ông sẽ tự vẫn.
Thôi thì cứ tiếp tục mối quan hệ !
Cứ thế, họ cứ ly như cho đến lúc nó đủ mười tám tuổi, mới chính thức ly hôn.
Oài, đúng là cuộc đời thật lắm éo le. Đầu dây mối nhợ cũng là do cha Tùng Quân sớm nhận giới tính thật của .
Mẹ nuôi từng với , bà giận cha Tùng Quân vì ông yêu đồng giới, mà giận vì tại ông phát hiện là “phụ nữ” khi cưới bà, để bà lỡ dở cả một đời. Không chỉ , còn làm bà ám ảnh. Sau hễ cứ thấy hai đàn ông mà thiết một chút là mặc định họ gì đó. Cho nên, bà dám lấy chồng nữa, càng dám yêu ai.
Quay trở hiện tại.
Ngọc Phúc thấy là , lập tức hí hửng lên nhào tới, dứt.
- Chài ui, đúng thật là bà ! Sao chồng mà tui bà nội? Hôm bữa tui thấy bà đăng lên dòng thời gian băng đầu băng chân, tui hết hồn luôn á bà, vội sắp xếp công chuyện bay về thăm bà liền nè. tui tới chỗ địa chỉ bà cho tui thì thấy bán hủ tiếu, tui tưởng bà đổi nghề . Ai dè . hỏi thì ai bà dọn . Tính gọi điện hỏi bà thì nhà gọi tới, bắt đầu công chuyện lu xu bu lên làm quên mất mục đích về đây là thăm bà. Giờ gặp bà ở đây cái bà chồng.
Phù…
Cuối cùng thì nó cũng dừng .
Ở đây cha Tùng Quân và cha Ngọc Phúc nên tiện tâm sự. Bèn xin phép kéo nó phòng ăn, bắt đầu tâm sự mỏng.
Thật tâm sự lâu nhưng do quá bận rộn, sợ nó giận nên dám tâm sự qua điện thoại.
Tôi kể hết cho nó chuyện. Từ lúc quen Phong Vũ, kết hôn đến ly hôn. Rồi gặp Tùng Quân cho đến hôm nay bất ngờ gặp nó.
Tất nhiên, nó cũng ngu quá . dù cũng quen với cái tính của nó , nên cũng buồn. Ngược còn chút vui vẻ. Bởi vì nó mà như tức là nó giận .
Chẳng qua khi xong, nó chống mu bàn tay lên má, trề cái miệng hỏi một câu:
- Ủa, bà dễ dàng bỏ qua cho cái thằng khốn đó luôn đó hả?
Tôi nhướng mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-16-ban-be-tam-su.html.]
Mèo A Mao Huỳnh Mai
- Vậy chứ bà tui làm gì đây? Chẳng lẽ tự nhiên khơi khơi xách d.a.o đường đ.â.m nó cho ở tù chơi hả? Tôi mất não bà!
Nó chống tay cầm ngẫm nghĩ:
- Ừ, bà cũng đúng há. Với bây giờ bà cũng là vợ của Quân. Mặc dù ổng cáo một chút, nhưng về mặt tình cảm, tui đảm bảo ổng sẽ chung thủy!
Tôi híp mắt Ngọc Phúc, hỏi với giọng điệu đầy nghi ngờ:
- Sao bà dám chắc?
Tùng Quân tinh ranh thì đúng, nhưng chung thủy thì . mà Ngọc Phúc dám như , khẳng định là chuyện gì đó.
Quả nhiên, Ngọc Phúc nắm hai tay với , uốn éo cơ thể, chớp chớp mắt đầy ngại ngùng.
- À, thật thì lúc gặp ổng, tui ý định cua ổng.
Tôi: “...” Thảo nào nó cạnh bác Phú, đến mà nó cũng thèm ngó.
vì hiểu tính nó, nên cũng phản ứng gì, chỉ lặng im nó kể chuyện.
Lúc nó đến nhà cha Tùng Quân thì gặp , m.á.u mê trai lập tức nổi lên. Quăng tất cả liêm sỉ nài nỉ bác Phú tạo cơ hội cho họ làm quen. Bác Phú thương con, cũng đành mặt dày hẹn Tùng Quân giới thiệu cho hai làm quen.
Tùng Quân cũng từ chối, nhưng khi đến, kéo gần hết nhân viên trong văn phòng công ty, cả chục bàn, gọi món đắt tiền, nhưng ăn mới phân nửa thì nhân viên lũ lượt kéo về hết. Tùng Quân toilet cũng mất dạng. Để cho Ngọc Phúc trả mấy trăm triệu gần cả tỷ tiền đồ ăn. Vậy là tiền lương cả năm trời của nó bay hết sạch.
Bác Phú khuyên nó, bảo Tùng Quân là trai thẳng, giống như bác , kêu nó dẹp bỏ ý nghĩ . nó vẫn bỏ cuộc, tiếp tục hẹn Tùng Quân.
Tùng Quân cũng vẫn từ chối.
Ngọc Phúc rút kinh nghiệm, hẹn ở nhà hàng bình dân hơn một chút, còn tự nhủ liên tục theo , cho mất.
Ai ngờ Tùng Quân cho nó leo cây.
Nó tức quá gọi cho Tùng Quân thì gọi . Hôm nó chạy thẳng đến công ty của Tùng Quân tìm . mà nhân viên bảo hiện trong công ty. Nó hỏi Tùng Quân thì nhân viên gặp khách hàng.