Con Trai Của Mẹ Nuôi Yêu Tôi Rồi! - Chương 14: Vợ?

Cập nhật lúc: 2025-09-10 07:11:06
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả đêm qua hình như chỉ ngủ hai tiếng đồng hồ thôi. 

 

Nhớ mà phát giận. 

 

Tuy thề độc nhưng Tùng Quân cứ sợ sẽ đổi ý, vì đêm qua cũng ngủ đó để canh , cho chạy trốn. 

 

Kết quả là lên phòng tắt đèn, ôm chầm lấy từ phía , rằng , từ lâu lắm . Cũng chờ đồng ý đè xuống giường bắt đầu làm thịt. 

 

Tôi nghĩ, dù ngày mai cũng chính thức thành vợ chồng, nên thôi. Cũng mặc cho làm gì thì làm. 

 

Ai ngờ, liên tục cho đến tận bốn giờ sáng. 

 

Mãi đến khi hết chịu nổi nữa, lóc van xin, nếu tiếp tục nữa, sáng sẽ còn sức đăng ký kết hôn, mới chịu buông tha.

 

sáng thức dậy thấy một chiếc nhẫn kim cương đeo sẵn ngón áp út tay trái của . Khỏi hỏi cũng thủ phạm là ai đó. 

 

Tôi chỉ thể đỡ trán. Trách Tùng Quân ai cầu hôn kiểu như ?

 

Ai ngờ Tùng Quân thản nhiên trả lời:

 

- Đêm qua đến vốn cũng một màng cầu hôn đầy lãng mạn. Ai ngờ em theo kịch bản, đành chịu thôi!

 

Tôi câm nín còn gì để . Hóa đây là do gieo nhân nào gặp quả nấy đó hả?

 

Chúng về đến biệt thự cũng gần mười hai giờ trưa. Đây cũng là giờ buồn ngủ nhất. 

 

Tôi nhà chào hỏi dì Năm một tiếng, lên lầu, căn phòng ở. hiện tại nó trang trí khác lúc . Từ tông màu cho đến thảm lót sàn đều mới toang, cả giường ngủ cũng mới, cứ như thể là chuẩn cho cô dâu chú rể.

 

Tôi còn tưởng nhằm phòng, lập tức , nhưng Tùng Quân đẩy , :

 

- Đây chính là phòng của vợ chồng chúng !

 

Ồ, đúng là chuẩn hết . Tôi chỉ việc về làm vợ là xong. 

 

Chẳng hiểu cảm thấy chút hụt hẫng, dường như vẫn thiếu thiếu thứ gì đó. mà thiếu thứ gì thì cũng

 

Cơn buồn ngủ ập đến, ngáp ngắn ngáp dài, lập tức quăng chuyện đầu, chui phòng tắm, tắm rửa một phát bay lên giường ngủ. Vừa xuống chìm mộng , trời trăng mây nước gì. thể cảm nhận Tùng Quân đang bên cạnh, hôn , ôm lấy lòng. 

 

Tất nhiên là sờ mó đôi chút, nhưng vẻ như thấy quá mệt mỏi, phản ứng gì, cũng làm gì quá đà.

 

Có thể, đúng là thật lòng yêu !

 

 

Lúc thức dậy là hơn năm giờ chiều, mặc dù ngủ nữa, nhưng cái bụng nó đánh trống, thể bò dậy kiếm đồ ăn. 

 

Tôi chiếc váy ngủ, mặc một bộ đồ lịch sự xuống lầu. 

 

Vừa xuống tiếng chuyện rôm rả phòng khách, hiển nhiên là Tùng Quân đang khách.

 

Tôi định tránh , nhưng ngờ, cái mặt hướng về phía phòng bếp thì Tùng Quân gọi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-14-vo.html.]

 

- Vợ !

 

Vợ?

 

Gọi đó hả?

 

Tôi vô thức đầu , thấy Tùng Quân tới, ôm lấy vai dìu trở lên phòng khách.

 

- Lên thưa ba em!

 

Ba? 

 

Tôi còn kịp phản ứng, Tùng Quân dắt đến mặt ba , hai nam một nữ. Người nữ đang cúi mặt xem điện thoại, mái tóc xoăn màu hạt dẻ phủ xuống, che nửa khuôn mặt nên thấy khuôn mặt cô , nhưng đây là một cô gái trẻ.

 

Còn hai nam, đều năm mươi mấy sáu mươi tuổi, vẻ ngoài sang trọng, cũng phong độ. Tuy già nhưng vẫn , đủ lúc trẻ họ khiến bao nhiêu cô gái điêu

 

Mèo A Mao Huỳnh Mai

Trong đó, một khuôn mặt nhiều nét tương đồng với Tùng Quân. Chẳng lẽ đây chính là cha , chồng gay trong truyền thuyết của nuôi đây ?

 

- Ba, đây là Thu Nguyệt, vợ của con, cũng là con nuôi của !

 

Tôi đang đánh giá họ thì Tùng Quân lên tiếng giới thiệu . Sau đó, chỉ đàn ông khuôn mặt nét tương đồng với .

 

- Vợ , đây là ba, còn đây là bác Phú, là tri âm tri kỷ của ba!

 

Nghe từ tri âm và tri kỷ thì bác Phú quan hệ gì với cha Tùng Quân . Chẳng qua ông khác so với sự tưởng tượng của nhiều. 

 

Lúc nuôi kể, cha Tùng Quân ngoại tình với một đàn ông, bà bắt gặp tại trận, còn tưởng ẻo lả giống như mấy cô nàng bóng bóng bang bang kêu lô tô hát hội chợ. ngờ ông lịch lãm đến

 

Mà thôi, chuyện của lớn, tận mắt chứng kiến, thể bình luận phán xét gì . Tùng Quân là con ruột cũng bận tâm thì bận tâm làm gì. 

 

Tôi lễ phép khoanh tay cúi chào họ.

 

- Dạ, con thưa ba, thưa bác Phú!

 

- Ừ, bác chào con!

 

Bác Phú gật đầu, mỉm hiền từ, móc trong một bao lì xì đưa cho .

 

- Đây xem như là quà gặp mặt, đến hôm đám cưới bác Phú nhất định sẽ tặng hai đứa món quà lớn hơn!

 

Tôi khựng , nên làm thế nào cho

 

Khẽ liếc sang Tùng Quân, thấy gật đầu, mới dám đưa tay nhận bao lì xì.

 

- Con cảm ơn bác ạ!

 

- A hu hu…

 

Bỗng nhiên, cha Tùng Quân bật . Làm cũng giật .

 

Loading...