Con Trai Của Mẹ Nuôi Yêu Tôi Rồi! - Chương 13: Đăng ký kết hôn

Cập nhật lúc: 2025-09-10 07:10:41
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

- Em nuốt lời!

 

Có vẻ như Tùng Quân vẫn tin tưởng .

 

Tôi lập tức đưa tay lên trời, nuôi trong hình, thề độc:

 

- Có trời đất chứng giám, nuôi làm chứng, nếu nuốt lời, sẽ vong hồn của nuôi vật chết!

 

- Được , tin!

 

Giọng Tùng Quân vẻ vội vàng. 

 

Tôi sang , thấy khôi phục vẻ mặt hờ hững như khi. Tuy nhiên, ánh mắt đầy nghiêm túc:

 

- Anh ngày mai em cùng đăng ký kết hôn!

 

Ầm…

 

Nghe như sét đánh ngang tai!

 

Tôi sững sờ một lúc lâu, mới hiểu nãy tới giờ là Tùng Quân gài . Mà , là ngay từ đầu gài , chỉ là ngu mà thôi.

 

là gian thương!

 

- Tùng Quân , rốt cuộc mới là biểu hiện chân thật của ?

 

Tôi hỏi như một cách vô hồn.

 

Tùng Quân cúi mi, vẽ mặt vẫn hững hờ.

 

- Là lúc đây!

 

Rồi đến bên cạnh , đưa tay ôm lòng, khẽ thì thầm tai :

 

- Em thề độc , nuốt lời đấy nhé!

 

- Tất, nhiên, là, !

 

Tôi gằn từng chữ, rít lên từ kẽ răng. Và đó…

 

- Ui da…

 

Tôi dùng hết sức lực cắn tay Tùng Quân một cái thật mạnh, cắn đến khi thể nếm vị m.á.u tanh mặn của

 

Anh làm tim lên xuống liên tục, suýt nữa lên tăng xông. Không lấy chút lãi cảm thấy với quá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-13-dang-ky-ket-hon.html.]

 

Hôm đóng cửa tiệm, giữ đúng lời hứa cùng phường đăng ký kết hôn. Trong một năm mà đăng ký kết hôn đến hai , cũng cán bộ đăng ký bằng ánh mắt quái dị .

 

cũng may, thái độ của họ tỏ bình thường, làm cũng bớt hổ. 

 

giấy chứng nhận kết hôn, Tùng Quân tỏ vui vẻ, mặc dù khuôn mặt vẫn hờ hững như thế, nhưng ánh mắt long lanh và khóe miệng luôn khẽ cong lên biểu hiện hết tất cả. Mà thật , cũng cảm thấy vui. Có điều, vụ Phong Vũ vẫn còn ám ảnh lắm, nên hiện tại cũng dám đặt hết lòng tin Tùng Quân. 

 

Một thằng chạy xe công nghệ như Phong Vũ mà còn lăng nhăng thì huống hồ chi một Tổng Giám đốc, trai giàu như Tùng Quân chứ. 

 

Nếu lỡ bắt gặp cảnh tượng đó một nữa, , liệu thể chịu đựng nữa là sẽ phát điên tại chỗ đây?

 

Sau khi rời khỏi ủy ban, chúng đến nhà hàng để ăn trưa. Và ở đây, gặp chồng cũ, chính là Phong Vũ.

 

Anh cũng ăn cơm như chúng , chỉ là chúng vài phút nên thấy . Tuy nhiên, cùng với là cô gái , mà là một bà già năm sáu mươi tuổi, ăn mặc sang trọng, đeo trang sức kim cương chói lóa, khuôn mặt trang điểm lòe loẹt tựa như hát tuồng. 

 

Hai tay trong tay, sánh vai bên như một cặp tình nhân, cùng bước nhà hàng, chọn chỗ , gọi món ăn. Họ trò chuyện đùa với , Phong Vũ còn đích gắp từng miếng thức ăn đút cho bà già . Cử chỉ ân cần, săn sóc giống như một bạn tình đang chiều chuộng yêu của . Chóc chóc, còn lén hôn má bà già một cái mặt , làm cho bà già thẹn thùng vô cùng. mà từ ánh mắt và cử chỉ, cho thấy bà cũng vô cùng thích làm .

 

Chợt, mắt tối sầm. Sau đó là giọng lạnh lùng của Tùng Quân vang lên:

 

- Em còn nữa là bữa ăn khỏi ăn luôn!

 

Tùng Quân dùng bàn tay to lớn của che mắt , kéo đầu cho cảnh tượng buồn nôn nữa. 

 

Anh đúng, nếu thêm nữa, chắc lẽ ngay cả mấy miếng cơm ăn cũng sẽ nôn mất. 

 

- Hắn là một tên bám váy đàn bà. Ai cho nhiều tiền thì theo thôi. Cho dù bảo quỳ xuống làm chó cũng chịu!

 

Tùng Quân gắp một miếng thức ăn đút cho ,

 

Tôi giật giật khóe miệng, lời nào. Ngẫm Tùng Quân cũng đúng, kể từ khi và Phong Vũ yêu cho đến thành vợ chồng, dường như thứ đều là lo, từ tiền chơi, ăn uống, mua quà tặng, quần áo, sắm sửa nọ, thậm chí tiền nhà đều do bỏ . Còn thì ngày nào cũng than hư xe, bể lốp, chạy bao nhiêu điều sửa xe hết bấy nhiêu, còn xin tiền của uống nước, đưa tiền cho

 

Nghĩ thật hổ, cũng tin đến sái cổ đấy. Cũng may là con, chứ nếu đúng là thúi đời thật !

 

- Em cần cho cho một bài học ?

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 

Tùng Quân khẽ với .

 

Thế nhưng, lập tức lắc đầu:

 

- Kệ nó , là rác thì sớm muộn cũng phân hủy mà thôi!

 

Tôi tiếp tục ăn đồ ăn của , quan tâm tới khác nữa. 

 

Sau khi ăn xong, chúng trở về nhà Tùng Quân, mà , bây giờ thể gọi là nhà của chúng

 

Trên đường bảo Tùng Quân tiện thể ghé sang tiệm, lấy một ít quần áo. Anh vốn định ghé hiệu quần áo mua đồ mới cho , nhưng hiện tại thật sự mệt mỏi, chỉ trở về thật nhanh ngủ một giấc thật ngon. 

 

Loading...