Lòng run lên, lập tức dậy tránh . ngờ, Tùng Quân đưa tay giữ chặt hai vai .
- Thu Nguyệt!
Anh khẽ gọi tên , giọng điệu hờ hững bình thường bây giờ phần kích động.
- Đừng né tránh nữa. Anh em hiểu mà, đúng ?
- Em… em hiểu gì chứ? Em gì!
Tôi cố tỏ bình tĩnh.
Tùng Quân chua xót.
- Anh là vụng về trong việc thể hiện tình cảm. Cho nên mới khiến em rời xa .
Tùng Quân , khi nuôi còn sống, bà hy vọng thể trở thành con dâu của bà. Mỗi Tùng Quân về thăm, bà luôn kể cho đủ thứ chuyện về . Đến nỗi mua thứ gì bà cũng bảo mua cho . Lắm lúc còn cho rằng mới là con ruột của bà chứ .
Chỉ tiếc, dịp gặp . Bởi vì ngày thường học cả ngày, còn cuối tuần học thêm nghề làm tóc để lấy giấy chứng nhận, nên chúng khó mà gặp . mà lâu lâu dịp ngang nhà buổi tối, tuy ghé , nhưng vẫn thể thấy đang bận rộn phụ giúp . Thấy nuôi và vui vẻ, cũng thấy hạnh phúc.
Từ đó, cũng nhận định, thành đạt sẽ trở về cưới . Cả nhà ba sẽ ở chung, sống hạnh phúc bên .
ai ngờ thế sự khôn lường. Cha làm ăn thua lỗ, nợ nần ngập đầu. Dù thích cha , nhưng phận làm con gánh vác. Đâu thể trơ mắt cha vướng vòng lao lý chứ.
Tùng Quân cứ nghĩ rằng ở nhà luôn vui vẻ khỏe mạnh, bên cạnh còn nên yên tâm. Cho nên mỗi gọi video về, thấy nhàn nhã giường vui vẻ như thường lệ với , cũng hề để ý. Cứ thế, tiếp tục lao công việc và hoài bão.
Cho đến một ngày nhận điện thoại của , nhưng gọi là , còn đánh hấp hối - Tùng Quân mới sững sờ.
Lần đó cũng là Tùng Quân trực tiếp gặp . khi , đầu óc trống rỗng, chỉ làm theo bản năng, nên còn nghĩ ngợi gì nữa.
Sau khi việc xong xuôi, mới lấy một chút tinh thần.
Muốn về ở chung với , nhưng tính cứng cỏi, tự trọng, sợ đồng ý, nên mới bán căn nhà , về ở chung tiện thể giặt đồ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa cho . Kỳ thực, mới vẻ như về làm ô sin, nhưng mà, bây giờ nghĩ , mới , lúc đó là ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/con-trai-cua-me-nuoi-yeu-toi-roi-lbxw/chuong-10-anh-ay-muon-toi-tro-thanh-vo-anh-ay.html.]
Anh trở thành vợ .
ngờ rằng, hiểu lầm, bỏ một nước cho cơ hội giải thích.
Bởi thế, từ đó dù ở , làm gì, yêu ai, cũng dám xuất hiện hỏi hang khuyên nhủ. Sợ lỡ lời, khiến giận càng ghét hơn.
Tùng Quân thể ngờ, thật sự kết hôn với Phong Vũ. Thậm chí hề tổ chức hôn lễ. Chỉ một mảnh giấy đăng ký kết hôn mà dọn về sống chung .
Tùng Quân lúc đau lòng. ván đóng thuyền, thể làm gì. Chỉ thể xem như em gái, âm thầm che chở mà thôi.
Việc Phong Vũ dẫn gái về nhà, Tùng Quân cũng , nhưng mà sợ một khi phát hiện e rằng sẽ ám ảnh giống như nuôi, nên Tùng Quân luôn cho theo dõi sát . Chỉ cần thấy về nhà ngay lúc cô gái còn ở trong nhà tìm cách cản . Rồi từ từ sẽ âm thầm xử lý Phong Vũ .
Cũng may, luôn làm về trễ nên vấn đề gì.
hôm đó, vì lý do gì về sớm. Người theo dõi trở tay kịp, mới gọi cho Tùng Quân.
Anh xong, lập tức tự lái xe chạy đến. Nếu hai sẽ ức h.i.ế.p , che chở xem ai dám làm gì. Ai ngờ, sắp đến nơi, từ nhà chạy xe máy lao , cũng đội mũ bảo hiểm, như liều mạng. Vậy là “rầm”, bay khỏi xe, rơi xuống đường, m.á.u me bê bết.
Tùng Quân hoảng hốt, vội vàng chạy ôm lấy đưa bệnh viện. Việc thu dọn hiện trường giao cho theo dõi lo. Cho nên túi xách, tiền bạc, điện thoại, giấy tờ gì đó của mới còn nguyên vẹn. Chỉ là te tua mà thôi.
Cũng may lúc đó thấy sắp tới nơi, Tùng Quân giảm tốc độ, chứ nếu lẽ theo nuôi luôn .
Ồ, hóa là tông xe chứ xe tông !
mà lúc cũng còn tâm trạng nghĩ tới chuyện đó nữa. Tùng Quân thế , đối mặt với thế nào đây?
Anh sợ ghét , nhưng rốt cuộc làm ghét.
Mèo A Mao Huỳnh Mai
Anh sợ ám ảnh, nhưng cho , rốt cuộc làm ám ảnh.
Anh sợ rời , nhưng rốt cuộc, tự làm bỏ .