Cô vợ giả ngốc - Chương 11: Tôi nói cô đấy! Không phải vợ tôi.

Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:36:42
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Ly ấp úng, trả lời thì Duy Hoàng chen : “Đương nhiên là , xem con dâu của khỏe mạnh như thế.”

Nói còn liếc mắt sang gương mặt đang ngây ngốc nháy mắt một cái.

“Ừ thì hỏi con bé, hỏi con.” Bà Lam Anh trừng mắt với con trai sang vỗ tay Ngọc Ly: “Con đừng sợ, gì cứ với , cả cha con nữa, chúng tuyệt đối sẽ bao che khuyết điểm.”

Duy Hoàng rụt cổ tỏ vẻ sợ hãi, cố nhịn .

Con trai xoay như chong chóng đây !

“Tốt lắm ạ!” Cô dè dặt trả lời, chẳng nên diễn tiếp vai con dâu ngốc như thế nào.

Đành thực hiện chiến thuật, im lặng là vàng, ít ngu ít.

Ông Trung và Bà Lam Anh liền bật : “Được , hai đứa rửa chân tay ăn cơm, bác Đào nấu xong đấy!”

“Vâng ạ!” Chỉ chờ thế Ngọc Ly vội dậy phía ngoài.

Khi nãy cô thấy ở góc sân một cái giếng khơi, chắc vẫn thể múc nước rửa . Chứ giờ mà phòng ăn rửa tay cảm thấy chút ngột ngạt.

Duy Hoàng thấy thế cũng chuồn theo Ngọc Ly sân, hai ông bà Võ tủm tỉm phòng ăn.

Nhà của cha Duy Hoàng xây dựng từ lâu , đó truyền qua nhiều thế hệ. Dù cải tạo và tu sửa nhưng kết cấu cổ xưa của tổng thể chung thì vẫn bảo tồn nguyên vẹn.

Như cái giếng cổ chẳng hạn. Nó ghép từ những khối đá xanh hình trụ xếp chồng lên , miệng giếng hình tròn mở rộng hơn so với phần đáy. Nguồn nước là do mạch nước ngầm tạo thành nên mát về mùa hạ, ấm về mùa đông.

Ngọc Ly mặt giếng như tấm gương trong veo soi rõ gương mặt nhỏ nhắn của cô gái nơi đáy giếng mà thầm nghĩ, nếu như cô xuyên cơ thể , thì Ngọc Ly sẽ ?

Liệu nhận sự quan tâm của cha chồng, tự do làm theo ý giống cô ?

Sẽ chẳng kết cục ! Hoàng tử thì yêu công chúa, mà công chúa của Võ Duy Hoàng là Ngọc Hà, đang ở nơi đó.

“Dưới đó kho báu !” Duy Hoàng dứt câu liền thả chiếc gầu múc nước xuống làm cho hình ảnh xinh trong nháy mắt vỡ tan.

Ngọc Ly gì, chờ đợi kéo gầu nước lên để rửa tay, dòng nước mát làm dịu sự nóng bức trong lòng cô, gợn sóng băn khoăn đều thoáng cái bình tĩnh .

Anh thoáng qua sắc mặt lạnh nhạt của cô liền cau mày.

“Tới đây cô vẻ ít nhỉ?” Duy Hoàng đưa tay chậu nước cố ý vờn qua vờn bàn tay cô trong đó, ánh mắt sắc bén cứ thế chằm chằm xem phản ứng của Ngọc Ly. Trên môi còn cố ý nở một nụ tán tỉnh dụ dỗ.

Kèm thêm một chút cợt nhả lưu manh.

Gương mặt Ngọc Ly vẫn lạnh tanh chút phản ứng, Duy Hoàng cảm thấy chút thất bại liền đánh bạo giữ chặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại , đó rướn nghiêng sang phía cô.

Từng chút từng chút sát gần, chóp mũi ngập tràn hương thơm khiến lòng lưu luyến.

“Đi ăn cơm!” Ngay khi môi sắp chạm tới mục tiêu thì Ngọc Ly bẻ tay thoát khỏi sự kìm kẹp mà dậy chạy vọt nhà.

Như một cô gái nhỏ đang đỏ mặt hổ trốn chạy.

Nhận thức bình thường chẳng hề điên loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-11-toi-noi-co-day-khong-phai-vo-toi.html.]

Duy Hoàng nhếch miệng dậy theo bóng lưng của cô miệng lẩm bẩm: “Cô sợ ? Cô mà sợ?”

Tất nhiên là cô sợ, mà chỉ chán ghét một kẻ yêu một đem một khác làm trò vui mà thôi.

Nhân cách tồi tệ xếp đáy của xã hội.

Ngọc Ly cố gắng trụ qua bữa tối ở nhà cũ cho tới khi về đến biệt thự nhà họ Võ cô mới dám thở một . Cả một bữa ăn diễn trong lo âu thấp thỏm như thế cô viêm dày là còn may đấy.

“Bịch!” Cánh cửa xe đóng thật mạnh thể hiện tâm trạng bực bội của chủ nhân. Ngọc Ly nện bước bình bịch trong nhà. Vừa bước qua cửa trông thấy cô ả Ái Lan đang khoanh tay chễm trệ ở ghế sô pha trong phòng khách, tư thế oai nghiêm chẳng khác gì một bà chồng khó tính đang chờ đợi để lên mặt răn dạy con dâu.

“Chị giờ mới về?”

“Đi chơi!” Ngọc Ly khúc khích đáp , “Về nhà cha ăn cơm, ngon!”

“Cha ? Bác Trung ?” Ái Lan tin hỏi .

“Cha Trung với Lam Anh.” Ngọc Ly gật mạnh đầu giễu cợt nhấn mạnh.

“Cái gì? Ai cho phép chị về nhà cũ?” Ái Lan bật dậy gào lên như dẫm gai.

Ngọc Ly tròn mắt, cô ả điên ? Ở đây cướp vai diễn điên của cô !

Con dâu về nhà bố chồng thì gì là sai. Huống hồ… thôi dù thì Ngọc Ly cũng chỉ là chị gái của .

Ngọc Ly khanh khách châm dầu lửa: “Nhà cũ lắm, ...”

Ái Lan càng càng tức, cô Ngọc Ly lải nhải nữa liền lao tới, bàn tay giơ lên cao nhằm thẳng gương mặt xinh của Ngọc Ly mà đánh tới.

Ngọc Ly khinh thường cô ả như một con gà chọi hăng máu, cô bước một bước dài sang đồng thời giơ chân trái lên bồi thêm một đạp m.ô.n.g khiến cho cô ả ngã sấp mặt xuống nền nhà kêu lên oai oái.

“Á, á, á... Con điên , cho . Chị yên đó, cho chị tay.” Ái Lan bò dậy xoa cái mũi dập chảy máu, ánh mắt cô hung dữ giống như chó hoang sủa đuổi theo Ngọc Ly.

Đương nhiên là sức lực của một con nhóc như thế thể bắt Ngọc Ly, cô chạy qua chạy giỡn cho cô đầu bù tóc rối lên mới hài lòng xuống ghế cầm cốc nước lên uống một ngụm. Ăn xong vận động tiêu thực như thế là !

Ái Lan thấy Ngọc Ly ghế liền cầm cái lọ hoa bàn xông tới, cô chọi cho gương mặt biến dạng thì thôi, ai bảo con ngốc như cô dám đánh vãi cả m.á.u mũi.

“Choang!” Tiếng vang chát chúa khiến Ái Lan khẽ giật , lúc mới sực nhớ đây chính là chiếc bình hoa cổ mà ở phiến đấu giá Duy Hoàng bỏ ba trăm triệu để mua.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

“Làm gì đấy!” Duy Hoàng thấy lọ hoa của bàn chân Ngọc Ly gạt bay đập tường vỡ tan tành mà đau lòng. Mẹ kiếp! Cô thể bắt lấy nó, đá ?

Ngọc Ly khiêu khích Duy Hoàng.

Anh trợn mắt lên như : “Đấy nhé! Rõ ràng cô giả điên!”

“Mau xin !” Duy Hoàng xuống ghế nhẹ buông một câu.

Lúc Ái Lan mới lấy phản ứng hùa theo : “Chị mau xin , chị cái bình hoa giá trị bao nhiêu ?”

Ngọc Ly vẫn ung dung uống từng ngụm nước nhỏ chẳng thèm đáp .

“Mau xin , xin ? Để xem đánh c.h.ế.t chị ?” Ái Lan thái độ bình tĩnh của Ngọc Ly khiêu khích nhịn gào lên.

“Tôi cô đấy! Không vợ !” Duy Hoàng Ngọc Ly gằn từng tiếng với Ái Lan. Từng câu từng chữ của thành công khiến cô vì khiếp sợ mà dừng hành động.

Loading...