Cô Út Muốn Lừa Tôi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-05 08:06:30
Lượt xem: 73

Lướt Tiểu Hồng Thư, bỗng thấy một bài đăng.

"Các chị em ơi, độc lớn tuổi, nghèo đến mức cạp đất, làm để mấy đứa cháu chịu dưỡng lão cho đây?"

Bình luận nhiều lượt thích nhất chói mắt: "Cứ giả vờ làm phú bà 8 triệu NDT , để chúng nó cạnh tranh!"

Tôi liền nước mắt, cái chỉ mạng mới dám bậy thôi chứ ngoài đời ai mà làm thật ?

Ai ngờ giây , bà cô út trong nhóm gia đình: "Mấy đứa cháu đây, đứa nào đối xử với cô nhất, 8 triệu NDT của cô sẽ thuộc về đứa đó!"

---- ---

Tôi đang lướt Tiểu Hồng Thư một cách vô vị thì đột nhiên thấy một bài đăng.

"Các chị em ơi, năm nay hơn 50 , độc lớn tuổi, nghèo đến mức cạp đất, làm để mấy đứa cháu dưỡng lão cho đây?"

Đọc bài , ngớ .

Thời buổi , đúng là loại gì cũng .

Cái loại vấn đề mà cũng đăng lên mạng hỏi khác ?

Không sợ chửi ?

Quả nhiên, bên nhiều cư dân mạng bắt đầu chỉ trích.

"Thôi làm ơn buông tha cho mấy đứa cháu trai cháu gái , hồi trẻ cô hưởng thụ , giờ già tiền thì bắt đầu tìm đổ vỏ ?"

"Cái đó còn xem cô hồi xưa giúp đỡ , nếu thì bây giờ là con một, hai đứa trẻ nuôi bốn ông bà già, cha ruột còn lo xuể, ai mà lo cho cô?"

"Tôi cứ thắc mắc hiểu cô làm cách nào mà làm , tuổi việc làm mà còn dám tiêu hết sạch tiền?"

Người đăng bài là chột trả lời một bình luận nào.

Tôi thẳng dậy, định bắt đầu chỉ trích thì thấy một cư dân mạng bình luận: "Dễ thôi, cứ giả vờ làm phú bà 8 triệu NDT , với mấy đứa cháu là đứa nào đối xử với cô nhất thì tiền sẽ cho đứa đó, để chúng nó cạnh tranh ."

Cái bình luận khôn lỏi nhiều tung hô và thả tim.

Tôi suýt chút nữa bật , cái chỉ mạng mới dám bậy thôi chứ ngoài đời ai mà làm thật ?

Cách cũng độc ác quá chứ?

ngờ, khi hết tất cả các bình luận, phát hiện rằng đăng bài quan tâm đến những bình luận chỉ trích, mà chỉ thả tim cho cái bình luận khôn lỏi .

Không thể nào?

Người đăng bài sẽ coi lời bình luận đó là thật đấy chứ?

Nhìn thế rõ ràng là đang chơi chữ thôi mà...

Thế nhưng giây , nổi nữa.

Bởi vì cô út trong nhóm gia đình: "Tối nay cô mời ăn, tiện thể sẽ bàn bạc với mấy đứa cháu về vấn đề phân phối tài sản và dưỡng lão của cô."

"Cô định chọn một đứa trong mấy đứa cháu nhà , đứa nào đối xử với cô nhất, tài sản trong tay cô sẽ cho đứa đó."

Điện thoại tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

Câu giống y hệt bình luận khôn lỏi ?

Tôi tên Tôn Vi Vi, năm nay 28 tuổi.

Cô út Tôn Phương Phi của , năm nay hơn 50 .

là con gái sinh muộn của ông nội, cả nhà yêu thương hết mực.

là nâng trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.

Nói thế , hồi nhỏ nhà cúng gà trống to dịp Tết, khi luộc xong thì hai cái đùi gà chắc chắn là của cô út.

Tôi và em trai chỉ thể chảy nước dãi nhấm nháp từng miếng đùi gà.

Thấy vẻ thèm thuồng của và em trai ở bên cạnh, cô lườm một cái: "Nhìn cái bộ dạng đói ăn của hai đứa xem, tám trăm năm ăn cơm ?"

Sau đó, cô chút ảnh hưởng, tiếp tục nhấm nháp từng miếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-ut-muon-lua-toi/chuong-1.html.]

Cuối cùng, xương gà cô gặm xong vẫn còn một chút thịt, lấy ăn.

Cô út lập tức ném xuống đất, cho con ch.ó vàng lớn ở nhà, đó nhạt: "Cho chó ăn chứ cho các ăn!"

Mẹ liền cãi với cô .

Bà nội liền mắng .

Nghe bố hồi nhỏ nhà nghèo, chỉ thể cho một đứa học.

Bố thông minh, học giỏi, đáng lẽ ông học.

lăn lộn ăn vạ đất, tuyệt thực chịu ăn cơm.

Bố đành nhường suất học cho cô .

Kết quả là, cô mới học một năm thì yêu một thanh niên tóc vàng, cũng cho gia đình , bỏ học trực tiếp chạy đến nhà của thanh niên tóc vàng sống, gây bao lời đồn thổi.

Ông nội tức điên , tìm cô bảo về nhà, nhưng cô c.h.ế.t sống cũng chịu về.

Người nhà còn cách nào khác, đành đồng ý cho hai họ, nghĩ rằng nếu thể sống cũng .

Nào ngờ cô giở trò.

Khi làm, cô quen một Hồng Kông, theo chạy đến Hồng Kông.

Quan trọng là bên đó còn vợ, tức là cô làm kẻ thứ ba.

Lần ông nội tức đến mức suýt hộc máu.

Sau khi sang Hồng Kông, cô đoạn tuyệt liên lạc với gia đình.

Nói là sợ đàn ông đó nhà mấy nghèo khó sẽ chê bai cô .

Thậm chí đến khi ông bà nội qua đời cô cũng về.

Bà nội cuối cùng mắt cũng nhắm .

Sau , điều kiện sống của chúng hơn.

Cô út mất liên lạc nhiều năm đột nhiên trở về.

Ăn diện sang trọng, đeo đầy châu báu.

Mũi sắp hếch lên trời.

Mở miệng ngậm miệng đều chê môi trường ở đây , kinh tế , đồ ăn , quần áo , cả tố chất con cũng .

Đương nhiên, cô vẫn coi thường những như chúng , đặc biệt là gia đình .

cũng , dù gia đình chúng cũng chẳng ham hố gì của cô .

Có cô cũng chẳng khác gì.

Cứ coi như là một bình thường qua .

, dù và Cô út mấy khi tiếp xúc, song, căn nhà cô đang ở, những thứ cô mặc , cũng giống tiền.

Thế nhưng những lời cô trong nhóm gia đình gần như y hệt cái bình luận khôn lỏi nhiều lượt thích .

Rốt cuộc chuyện là thế nào?

Tối đến, Cô út đặt bữa ăn ở một nhà hàng khá nổi tiếng ở địa phương chúng .

Trong phòng riêng, Cô út vẫn ăn diện như thường lệ, cả đeo đầy châu báu trang sức.

Đang kéo tay bác cả mật chuyện gì đó.

Khi chúng bước , tiếng liền ngừng bặt.

Bố chào cô , nhưng cô cũng tỏ vẻ thèm quan tâm.

Bố cũng gì, tự tìm một chỗ xuống, dù từ nhỏ đến lớn Cô út vẫn luôn thái độ như với ông.

Cô út nhướng đôi mắt tam giác lên, từ xuống , mỉa mai : "Chị dâu hai , em chứ, chị mặc đồ quê mùa quá đấy, phụ nữ chúng chăm chút cho bản chứ, chị xem chị mặc gì kìa, cứ như một bà thím nông thôn ."

Loading...