14
Một tháng , trở trường học, vết thương cổ dần lành lặn, Quý Yến Lễ riêng tư hỏi tại giảng hòa với gia đình họ Triệu, gia đình họ Triệu uy h.i.ế.p .
Tôi lắc đầu: "Dù cũng là bạn học, chuyện quá khó coi..."
Quý Yến Lễ thở dài, : "Cô đó, chính là quá mềm lòng, khác bắt nạt mà ."
Tôi ngọt ngào: "Có Chủ tịch ở đây, ai thể bắt nạt nữa."
Nói , dựa dẫm .
Khóe mắt đỏ, lấp lánh một tia nước.
Giống như một chú mèo con mới sinh.
Anh khựng , tai nhanh chóng đỏ bừng, chuyển chủ đề: "Nhược Nhược ?"
Tôi mỉm : "Triệu tiểu thư mấy ngày nay cô dọn đồ cho em trai, thời gian tổ chức sự kiện đoàn đội..."
Mỗi năm khi thành viên mới gia nhập Hội học sinh, đều sẽ tổ chức hoạt động đoàn đội để tăng cường tình cảm giữa các thành viên, việc vốn dĩ luôn do Trưởng ban Tuyên truyền Triệu Nhược phụ trách.
Lần , cô bỏ bê.
Dọn dẹp hành lý cần tiểu thư Triệu gia đích động tay.
Chẳng qua là để bày tỏ sự bất mãn với Quý Yến Lễ vì quá thiết với mà thôi.
Quý Yến Lễ đương nhiên sẽ bao dung tính khí tiểu thư của cô bạn thanh mai trúc mã, cũng ngoại lệ.
Anh bất lực thở dài một , định gọi điện cho Triệu Nhược, nhưng nhanh hơn một bước mở lời: "Chủ tịch, Triệu tiểu thư và em trai cô mối quan hệ như , chi bằng cứ để hai họ tận hưởng những giây phút cuối cùng bên , để tổ chức nhé."
Anh vẻ do dự.
Tôi tiến gần thêm vài phần, vẻ mặt chân thành: "Chủ tịch giúp nhiều như , cũng giúp ."
Anh một lúc, cuối cùng thu điện thoại .
"Vậy thì giao cho cô đấy."
Tôi khẽ mỉm :
"Tôi nhất định sẽ làm hơn!"
15
Địa điểm đoàn đội chọn ở Vườn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-thu-tat-bao/chuong-8.html.]
Khi đến nơi, ai nấy đều kinh ngạc cách bài trí tinh xảo và những chi tiết nhỏ đầy ý tưởng, một nhóm tiểu thư, thiếu gia tò mò sờ chỗ sờ chỗ , tiếng trầm trồ vang lên ngừng.
Quý Yến Lễ mặc áo sơ mi trắng quần đen, trang phục đơn giản nhưng càng khiến trông tuấn tú cao ráo hơn, với ánh mắt chan chứa ý : "Thẩm Mạn, cô quả nhiên bao giờ làm thất vọng."
Tôi rạng rỡ : "Đó cũng là nhờ Chủ tịch dạy dỗ ."
Quý Yến Lễ bất lực vỗ nhẹ đầu , mang theo một chút cưng chiều.
Tôi , thì thấy Triệu Nhược đang lạnh lùng chằm chằm , khẽ mỉm , hề bận tâm.
Sau khi chơi một lúc, đều vây quanh với , ai đề nghị biểu diễn một vài tiết mục để thêm phần náo nhiệt, ai nấy đều tài năng nên tự nhiên sẽ từ chối.
Hết tiết mục đến tiết mục khác.
Quả thực đặc sắc.
Tôi xem say sưa.
"Đến lượt ."
Hôm nay Triệu Nhược mặc một bộ sườn xám màu hồng nhạt, đặt đàn tranh lên giá, rõ ràng là chuẩn từ .
Cô khẽ khảy ngón tay, giai điệu du dương từ từ tuôn chảy bên tai.
Đẹp tuyệt vời.
Mỹ nhân, khúc nhạc, giai điệu tuyệt vời như , thể lay động lòng .
Một khúc dứt, các bạn học vỗ tay như sấm dậy.
Cô từ từ dậy, khẽ cúi .
Mỗi cử chỉ đều giống như một tiểu thư khuê các thời xưa, thanh lịch và trong sáng.
Quý Yến Lễ bước lên sân khấu tặng hoa cho Triệu Nhược, má cô ửng hồng, ánh mắt chứa chan tình ý , mờ ám say đắm.
Càng đẩy bầu khí lên đến đỉnh điểm.
Triệu Nhược trong lòng chắc hẳn đang vô cùng đắc ý, ngày hôm nay, cô thể rửa sạch bóng tối mà Triệu Minh mang cho cô , giành ánh mắt của Quý Yến Lễ.
Còn , đương nhiên nên cuốn gói cút sang một bên.
Cô chặn mặt , ánh mắt kiêu ngạo: "Khoảng cách giữa chúng , cô đuổi theo là đuổi kịp ."
Tôi cô , nở một nụ đáng yêu:
"Triệu Nhược, kết luận quá sớm, là chuyện ."