Ta hiểu, chớp mắt nàng.
"Quý Phi quen tỷ tỷ của ?"
Khóe môi Quý Phi cong lên một nụ , nụ mang theo chút nghiến răng nghiến lợi.
", là tử địch đó."
"Tiểu nha đầu, lọt tay , ngươi thảm đó nha."
---
Quý Phi đột nhiên trở nên siêng năng.
Mỗi ngày giờ Mão đều bắt đến thỉnh an.
Mặc dù mấy chính nàng cũng đang ngáp, nhưng vẫn hề cảm thấy chán nản.
Thậm chí một , quỳ xuống liền bò đất ngủ.
Ngươi hỏi tại Quý Phi gọi dậy?
Bởi vì nàng cũng ngủ mất .
Sau Quý Phi phát hiện việc vẻ là tổn thương địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm.
Chỉ thể bất lực từ bỏ.
"Tần Quý Nhân ngươi đừng đắc ý quá sớm, khi Tiên Hoàng Hậu bệnh nặng, ngôi vị Hoàng Hậu còn bỏ trống, chờ đến khi nào Hoàng Thượng nghĩ thông lập một vị Hoàng Hậu, thì ngươi vẫn dậy sớm thỉnh an."
Ta hai tay chắp , ngữ khí thành kính.
"Bồ Tát ơi Bồ Tát, hy vọng Hoàng Thượng cả đời lập Hoàng Hậu."
Quý Phi đ.ấ.m đầu một cái.
" là quy củ."
Sau khi quen với Quý Phi, gan cũng lớn hơn một chút, mỗi ngày đến bữa ăn đều ngừng đến ăn chực.
Chủ yếu là phát hiện, một bữa của Quý Phi đến mười sáu món.
Mà phẩm cấp Quý Nhân của , một bữa chỉ bốn món.
Chẳng trách những nữ nhân trong thoại bản đều tranh sủng.
Cũng ai cho phẩm cấp lớn ăn ngon như chứ.
Những ngày ăn chực trong cung Quý Phi thật vui vẻ.
ông trời dường như thấy vui vẻ.
Hoàng Thượng cuối cùng cũng rảnh rỗi, bắt đầu tiếp tục bận rộn với đại nghiệp nối dõi tông đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-cung/chuong-3.html.]
---
Ngày Hoàng Thượng tuyên thị tẩm, ôm đùi Quý Phi, đến gan ruột đứt từng khúc.
Y phục cung trang lụa dệt kim màu xanh thạch mới may của nàng vò đến nhăn nhúm cả .
Quý Phi chút ghét bỏ hất , đến mặt thái giám truyền chỉ, chút kiêu căng :
"Ngươi thỉnh Hoàng Thượng đến đây, cứ bản cung gần đây tâm khẩu đau đớn dữ dội."
Vị thái giám đáp một tiếng 'nô', nhanh xa.
Quý Phi lúc mới kéo dậy.
"Đồ ngốc, thành bộ dạng , nếu để hữu tâm thấy thì ?"
"Được , đừng nữa, ngươi tuổi còn trẻ, sợ hãi là điều bình thường, gì to tát , bản cung vẫn thể che chở một chút."
Khoảnh khắc đó, Quý Phi trong lòng , còn lợi hại hơn cả Bồ Tát nương nương thờ phụng trong từ đường.
---
Quý Phi quả nhiên sủng ái nhất lục cung, một câu tâm khẩu đau đớn thỉnh Hoàng Thượng đến.
Hoàng Thượng ba mươi tuổi, dáng gầy gò uy nghiêm, khiến nhớ đến phụ .
Phụ cũng hung dữ như thế .
Ánh mắt Hoàng Thượng đột nhiên rơi xuống , chút chắc chắn hỏi:
"Đây là?"
Quý Phi khoác tay Hoàng Thượng, làm bộ làm tịch nũng nịu :
"Tần Quý Nhân mới nhập cung mấy hôm , tuổi còn nhỏ nặng nhẹ, quy củ đến bây giờ cũng học hiểu, thật khiến thần một trận đau đầu."
Ánh mắt Hoàng Thượng thâm trầm , nửa ngày mới buông một câu.
"Nếu , thì thỉnh ma ma dạy thêm vài tháng quy củ, kẻo vô tình làm Quý Phi nương nương phật lòng."
Quý Phi , đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c Hoàng Thượng, lạnh lùng :
"Tần Quý Nhân, còn mau tạ ơn?"
Ta vội vàng quỳ xuống, kết quả vì quá gấp gáp nên suýt nữa tự vấp ngã. Hoàng Thượng thất vọng dời ánh mắt .
"Quả thực là quy củ."
Quý Phi duyên vòng tay ôm lấy eo Hoàng Thượng.
"Thần dạo cũng quên mất nhiều quy tắc , Hoàng Thượng dạy thần ?"
Hoàng Thượng lớn, một tay ôm bổng Quý Phi trong tẩm điện. Ta một quỳ nền đất, cho đến khi đại cung nữ bên cạnh Quý Phi đến đỡ dậy.
"Tần Quý Nhân, e rằng ngươi khó lòng ân sủng nữa."