CÓ CÔNG BẰNG KHÔNG – CHƯƠNG 6
Tác giả: Mr. Bin
Sáng hôm , tia nắng len qua khe rèm, nhẹ nhàng phủ lên cơ thể hai vẫn quấn lấy chiếc giường rộng lớn. Tấm chăn trắng rối tung hờ hững che làn da mịn màng, nhưng những dấu hôn đỏ rực vẫn còn đó — minh chứng cho một đêm dài ngủ, ngập tràn đam mê cuồng nhiệt.
Vy khẽ cựa , đôi mắt lim dim hé mở, cảm giác cánh tay rắn chắc của Khang vẫn ôm trọn lấy eo cô, hề rời dù chỉ một chút.
"Anh ôm chặt thế … trói luôn ?" — Vy khẽ, tay vuốt ve dọc theo bờ n.g.ự.c rắn chắc của .
Khang vùi mặt mái tóc rối bời của cô, giọng khàn trầm, lười biếng nhưng vẫn đầy khí chất: "Nếu … sẽ trói em thật… trói em bằng chính ham của …"
Vy bật , nhưng nụ kịp nở hết kéo nghiêng đè lên giường. Đôi mắt đen sâu thẳm của Khang cô, ánh tràn ngập ham , khát khao bao giờ dịu .
"Đêm qua đủ , Vy …" — Khang thì thầm, tay luồn tóc cô, kéo nhẹ, khiến cổ Vy ngửa đầy kiêu hãnh.
"Anh… điên thật …" — Vy thì thầm, đôi mắt long lanh phản chiếu hình bóng .
"Với em, điên và thích như thế." — Khang cúi xuống, môi tham lam chiếm lấy bờ môi mềm, đầu lưỡi luồn quấn lấy, khiêu khích, mơn trớn.
chỉ dừng ở nụ hôn, bàn tay trượt dọc xuống, vuốt ve từng tấc da thịt mềm mại, bất ngờ tách hai chân cô , áp mạnh đầu gối giữa, khiến Vy bất giác cong theo phản xạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-cong-bang-khong/chuong-6.html.]
Hơi thở của cô trở nên gấp gáp, tiếng rên khẽ thoát kiềm chế nổi.
"Anh… thật…" — Vy thở đứt quãng nhưng câu dứt Khang đẩy mạnh , chiếm trọn lấy cô trong khoảnh khắc bất ngờ.
Vy rên khẽ, cơ thể run lên từng nhịp, vòng tay cô siết chặt quanh cổ , đôi chân quấn lấy hông như hòa quyện rời.
Khang bắt đầu di chuyển nhịp nhàng, chậm rãi nhưng sâu lắng, mỗi cú nhấn đều khiến Vy ngây ngất, tiếng rên vang lên ngày một nhiều hơn, quyện khí ấm áp buổi sáng.
Hơi thở phả lên gáy cô, giọng trầm thấp vang khẽ: "Em công bằng … khi khiến mê mẩn thế … còn thách thức …"
Vy bật giữa những nhịp chuyển động, thở cô run rẩy nhưng vẫn đáp trả bằng một cái thách thức: "Tôi bao giờ… công bằng với …"
Câu trả lời đó càng khiến Khang bùng lên ham , nhịp điệu mạnh bạo hơn, cuồng nhiệt hơn, bàn tay ghì chặt hông cô, ép sát cơ thể cô , để cô trốn thoát dù chỉ một cách nhỏ.
Tiếng va chạm da thịt vang vọng, tiếng rên rỉ ngọt ngào vang lên liên tục, kéo dài khoảnh khắc mê loạn .
Khi cao trào lên đến đỉnh điểm, Vy cong , miệng nghẹn trong tiếng rên ngắt quãng, cảm giác bùng nổ lan khắp cơ thể, cuốn trôi lý trí.
Khang giữ chặt cô, mồ hôi ướt đẫm trán, thở nặng nề, nhưng ánh mắt ngập tràn thoả mãn và đam mê.
Anh cúi sát bên tai cô, thì thầm bằng giọng trầm khàn mê hoặc: "Vy … đừng bao giờ nghĩ em thể thoát… kể cả khi trời sáng… vẫn em, lúc… nơi…"