Tôi phanh gấp dừng xe mặt nó.
"Lên xe!"
Phương Nghị lên xe uể oải với : "Cô nhỏ, bỏ rơi trẻ em là phạm pháp đấy."
Tôi một câu của nó làm cho cứng họng, nghĩ mãi mới : "Cô lý do bất khả kháng, vả ..."
"Cô ruột của cháu!"
Phương Nghị im lặng.
Hừ hừ, đồ nhóc con, đấu với cô ?
Cháu còn non và...
Qua gương chiếu hậu, Phương Nghị đẩy kính, nghiêm túc : "Cô nhỏ, màu son môi cô đúng, chắc là mới tô . Hơn nữa nãy cháu phát hiện bác sĩ Bùi về rõ ràng là đang mất hồn, hai hôn đúng ?"
???
Tay nắm chặt vô lăng.
"Tiểu Nghị, cháu ? Đứa trẻ , đôi khi quá nhiều chuyện cũng là điều ."
Phương Nghị mím môi, đột nhiên đầu .
"Cô nhỏ, cô thích bác sĩ Bùi , đúng ?"
Câu hỏi của nó khiến thất thần.
Thích, Bùi Vụ ư?
Thật thì, Bùi Vụ quả thực hợp với gu thẩm mỹ của .
Vai rộng eo hẹp chân dài, mũi cao vút.
Nhìn qua là …
thể cứ theo đuổi một cách cứng nhắc như .
Hơn nữa, ai bạn gái ?
Chưa kịp nghĩ nhiều, Phương Nghị tiếp lời.
"Cô nhỏ, cháu điều tra rõ , bác sĩ Bùi độc , từng mối tình đầu nhưng thành. Theo diễn biến bình thường, chỉ cần tình đầu của , hai chắc chắn thành đôi."
Mắt sáng rực: "Thật hả?"
Phương Nghị vội đảm bảo: "Đảm bảo luôn!"
Dưới sự xúi giục của cháu trai, đ.á.n.h liều, bắt đầu con đường chinh phục chồng tương lai.
Người đàn ông theo đuổi phụ nữ khó như leo núi, phụ nữ theo đuổi đàn ông dễ như lật tấm màn mỏng.
Tôi tin, dựa mị lực của , còn hạ gục một Bùi Vụ ?
nhanh, đón nhận cú va chạm đầu tiên trong đời.
Bùi Vụ là bác sĩ.
Muốn tiếp cận đương nhiên đặt lịch khám đúng ?
Sau đó tiện thể trao đổi về tình trạng sức khỏe, rủ ăn tối?
Một quen, hai thành quen, ba bốn ... chẳng tình yêu sẽ đến ?
Và , gục ngã ngay ở đầu tiên.
Vừa xuống phòng khám, Bùi Vụ xem qua báo cáo khám sức khỏe của , bắt mạch cho , cuối cùng mà mặt cảm xúc: "Rối loạn nội tiết, ngủ ít thôi, ngủ sớm dậy sớm, tiếp theo."
Bùi Vụ đồ đại ngốc nhà !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-chu-xin-kiem-che/chuong-4.html.]
Tôi cố nán phòng khám chịu , còn rút điện thoại .
Nhìn Bùi Vụ, cố gắng hết sức làm vẻ đáng thương.
“Bác sĩ Bùi, bệnh của nghiêm trọng lắm ? Hay là chúng thêm thông tin liên lạc, chờ tan làm chi tiết với nhé?”
Bùi Vụ thậm chí còn chẳng buồn nâng mí mắt: “Cô Chu, cô ngủ sớm là thể cải thiện vấn đề hiện tại.”
Tôi khẽ c.ắ.n môi , dứt khoát làm tới cùng: “ mà, , ngủ .”
Người đàn ông đối diện sững sờ trong giây lát, các ngón tay thon dài của gõ lách cách bàn phím.
Tôi liếc qua.
Ái chà.
Anh sắp xếp cho một buổi hội chẩn khoa thần kinh!
Cái tên khốn , dám nghi ngờ thần kinh ?
Sau khi về nhà, chán nản vật giường nhắn tin cho cô bạn .
[Bảo bối, tao thích một bác sĩ, nhưng nghi ngờ tao thần kinh thì làm ?]
Bạn : [Thế còn mau chữa trị?]
Tôi tức đến mức nắm chặt tay, ngừng vỗ n.g.ự.c trấn an.
Đây là bạn nhất của , bạn nhất...
Một lúc , bạn gửi cho một tin nhắn khác.
Bạn : [Xem mày nghĩ thế nào thôi, nếu mày chỉ thèm thể , thì rủ uống chút gì đó chẳng là xong ? Chỉ cần rủ ngoài là thành công một nửa .]
Tôi suy nghĩ một lát, trả lời: [Thế nếu, tao nhắm con thì ?]
Bạn : [Cây sắt cũng nở hoa ? Mày , tao còn nghi ngờ mày thích phụ nữ đấy!]
Tôi: ???
Chẳng trách khi nghiệp đại học, cô cứ tránh mặt mãi, chỉ chịu trò chuyện online chứ chịu gặp mặt trực tiếp.
Hóa cô vẫn luôn nghi ngờ giới tính của bình thường ?
Bình thường c.h.ế.t !
Tôi lười giải thích với cô , trực tiếp trả lời: [Mày cứ xem, làm tao thể "hốt" !]
Phía bên điện thoại, dòng chữ "Đang nhập" nhấp nháy lâu.
Rồi hiện năm chữ to đùng: [Trai sợ gái lì!]
Tôi còn hỏi thêm, nhưng cô bạn cô ngủ đây, bảo tự lĩnh hội.
Tự lĩnh hội cái nỗi gì chứ?
Theo dõi ?
nhỡ chán ghét thì ...
Tôi giường trằn trọc, cứ thế tài nào ngủ .
Thật , tìm hiểu về Bùi Vụ .
Anh là bông hoa núi cao của bệnh viện, từng ai hái xuống.
Một như làm mới thể cưa đổ đây?
Bất đắc dĩ, nửa đêm bắt taxi phóng thẳng đến cửa nhà cô bạn , đập cửa ầm ầm.
Đợi năm phút, cô bạn mới mặc đồ ngủ .