Tôi định rút lui, trả tiền.
Người bí ẩn vội:
“Gặp mặt thì lui một bước, chuyển sang yêu online cũng ! Tiền vẫn nguyên!”
Cái bánh nhân thịt nhất định đập thẳng đầu ?
“Tại nhất định là ?” Tôi tò mò lo lắng hỏi.
Một lúc lâu , bí ẩn mới trả lời:
“Vì chỉ cô đăng ký.”
Tôi: ……
Tôi cũng hiểu Chu Kỳ An rốt cuộc thích điểm nào mạng của .
Dù khi bí ẩn gửi WeChat của cho , bắt đầu dội b.o.m tin nhắn bằng mấy câu thả thính sến súa, pha mấy chiêu giả nai xanh, cứ thế xoay vòng b.ắ.n phá.
Rồi … đồng ý thật.
3.
Khung chat với Chu Kỳ An đang nhấp nháy đỏ với hơn 20 tin nhắn .
Tôi mở , quả ngoài dự đoán —
Tổng tài độc miệng Chu Kỳ An hóa thành cún con Chu Kỳ An, đang nũng nịu với .
“Vận Vận, chào buổi sáng nha~”
“Em đang làm gì đấy?”
“Anh đang uống cà phê nè~”
Còn chu đáo gửi kèm ảnh tay đang khuấy cà phê.
Phải thật,
bỏ qua cái miệng độc, đôi tay như mẫu khiến … “híttt hàaaa”.
“Vận Vận, em nhắn cho …”
“Anh thấy em hết yêu …”
“Đồ tệ bạc, thì thôi trân trọng nữa đúng !”
“Anh thực tập sinh trong công ty làm tức c.h.ế.t !”
“Vận Vận, thương thương …”
…
Đến hôm nay là ngày thứ hai khi Chu Kỳ An đồng ý tương tác yêu đương qua mạng với mới phát hiện, thực ngoài đời là kiểu thế .
Tôi hối hận lắm.
Biết là “não yêu đương” như , tiến công thẳng từ đầu .
Mắc gì chơi trò yêu online?
Tôi: “Anh thấy cô thực tập sinh trong công ty thế nào?”
Chu Kỳ An: “Hơi ngu.”
Tuyệt vời!
Còn thương ?
Tôi thương cái éo***!
Yêu online thật tuyệt vời, yêu online giúp đeo mặt nạ hành hạ Chu Kỳ An.
Anh chửi tới bến ?
Tốt thôi, đừng trách nương tay!
Tôi tự hỏi:
“Anh thích em ?”
Chu Kỳ An: “Thích.”
Tôi: “Thích đến mức nào?”
Chu Kỳ An: “Rất thích.”
“Rất thích?”
Tim bỗng khẽ run rẩy.
Gì thế ?
Chắc do phản xạ điều kiện thôi.
Nghĩ đến những ngày tháng Chu Kỳ An “tra tấn”,
lập tức tràn đầy ý chí trả thù.
Ngẩng đầu liếc qua văn phòng tổng giám đốc — vẫn đang bận.
Tôi nhắn:
“Hôm nay tâm trạng em tệ lắm. Anh chạy ba cây , coi như trút giận em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chuyen-tinh-mang-cua-toi-va-sep/chuong-2-chuyen-tinh-mang-cua-toi-va-sep.html.]
Vừa gửi xong hối hận.
Yêu sách ngang ngược thế lỡ phát hiện thì hỏng hết kế hoạch mất.
Đang định thu hồi thì màn hình hiện lên một chữ:
“Được.”
“Được?”
Tôi còn đang say đắm trong cái “” đó thì Chu Kỳ An ngoài đời ngang qua dọa giật .
Vội vàng tắt màn hình, gật đầu chào:
“Chào tổng giám đốc Chu.”
Chu Kỳ An nhíu mày:
“Sao cô ăn cơm?”
“Tôi đói, chút nữa ăn.”
“Không chọc giận chứ?”
Trong lòng giật thót.
Biết đáng ghét mà còn hỏi?
“Sao thể?” — nở nụ giả tạo:
“Vừa công ty tổng giám đốc Chu ‘chỉ dạy nghiêm khắc’, bao mơ còn . Tôi làm gì dám tức giận chứ.”
Lời nịnh đó, to đủ ?
Chu Kỳ An nhướn mày:
“Cô mà thật lòng thì .”
4.
Tôi bò bàn, thiết ăn uống gì.
Chuẩn nhắm mắt dưỡng thần thì điện thoại reo lên.
Là cuộc gọi video từ Chu Kỳ An.
Cái cái cái …
Tôi nào dám bắt máy, vội vàng tắt luôn.
Tin nhắn bật lên:
【Vận Vận, em giám sát ?】
“Giám sát cái đầu !”
【Không cần , em tin 】
【 thấy em, nếu thì chạy ba cây nhạt nhẽo lắm】
Tôi trợn mắt bày tỏ:
Nếu yêu online với chính là cô thực tập sinh ngốc nghếch mà chán ghét…
chắc sẽ thấy còn nhạt hơn bây giờ nữa chứ.
Nghĩ thế, tin và trả lời tùy hứng:
【Nếu một ngày gặp phát hiện em là ghét thì ?】
【Vận Vận, dù gọi video cũng đừng viện cớ như mà】
Ờ kìa.
Khả năng theo đuổi ngoài đời = con 0.
Mười lăm phút , Chu Kỳ An gửi ảnh chụp màn hình chạy bộ từ app.
【Nhiệm vụ thành, Vận Vận thơm thơm】
Năm phút .
Đi ngang qua hỏi câu quen thuộc:
“Vẫn ăn ?”
Tôi ngước .
Nếu vì mấy lọn tóc ướt mồ hôi dính trán…
với dáng vẻ mặt đỏ tim đập và thở đều... ai mà tưởng chạy ba cây chứ?
Tôi dối: “Tôi ăn .”
Chu Kỳ An khẽ hừ mũi mất.
Hậu quả việc dối là, đến hai ba giờ chiều, bụng bắt đầu lên tiếng phản đối dữ dội.
Tôi định đặt đồ ăn thì lúc chị lễ tân đẩy xe chiều tới.
“Thời gian đều vất vả, Chu tổng mời cả văn phòng chiều đó!”
Tôi , mắt bừng sáng.