CHUYỆN TÌNH ANH LÍNH CÔNG BINH - NGOẠI TRUYỆN 1

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:56:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuấn Thành vẫn đang đường tìm kiếm đồng hành. Anh đặt tiêu chí chẳng cao mà cũng chẳng thấp, mà vẫn ai lọt mắt.

Các cô gái tiếp cận là ít, chỉ điều họ lợi dụng việc tới khám ở chỗ để đòi nào là siêu âm đầu dò, nào là thụ tinh nhân tạo mà “nhân” .

Ôi. Đau đầu chết.

Đang chìm trong suy tư thì thằng em trai quý hoá gọi điện tới viện .

“Thằng khỉ. Anh mày độc mà mày biến bệnh viện thành nhà nghỉ ?” Tuấn Thành lẩm bẩm.

Thôi thì giúp Thành Trung coi như làm phúc . Dù em trai cũng chịu cảnh cô độc bao năm, giờ mới thể trở . Thấy em dâu tương lai lo lắng cho em trai cũng yên tâm phần nào. Nhà bớt một thằng độc cho ông bà đỡ sốt ruột

Chưa mừng bao lâu thì thấy kẻ giúp em dâu hạ thuốc em trai. Là thuốc an thần mới đau chứ. Chẳng lẽ hai họ yêu mấy năm từng trải qua chuyện đó?

Tò mò xen lẫn với ngạc nhiên, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào đánh tráo cái ống hút. Thôi thì thành cho Thành Trung.

Đang đoán già đoán non trong phòng trực thì “đồng bọn” của Minh Ngọc ập . Anh liếc :

”Còn chuyện gì nữa ?”

Cô gái trừng mắt Tuấn Thành:

”Không chuyện do ông làm ? Bạn trúng thuốc an thần , mau mở cửa phòng để đưa nó về.”

Tuấn Thành bật :

”Minh Ngọc . Cô tin tưởng nhân phẩm của Thành Trung.”

Nghe lời Thuỳ Dung nổi điên:

”Có ngu mới tin .”

Tuấn Thành bỏ khẩu trang, với mặt:

”Anh em sức chịu đựng hơn . Cô yên tâm . Bạn cô . Hơn nữa thể mở phòng nữa . Thằng em khoá từ bên trong.”

Thuỳ Dung vò đầu bứt tai. Phải làm gì mới cần khoá phòng chứ. Hu hu. Minh Ngọc, xin bà. Tôi cố ý . Người hại bà là ông bác sĩ cơ.

Mải lóc một hồi, Thuỳ Dung ngẩng mặt thì thấy vị bác sĩ giống Thành Trung như đúc nhưng trong giọng ánh mắt gì đó “lưu manh” hơn thì . Cả đám bạn của cô đều thấy Thành Trung nghiêm túc vô cùng, vẻ mặt nghiêm nghị đôi lúc làm nghĩ tới cụm từ “toả sát khí”.

Còn , chắc là trai của Thành Trung mà Minh Ngọc nhắc tới. Hoá cái kẻ đưa tay đỡ phụ nữ khoa sản là .

Thấy Thuỳ Dung ngẩn , Tuấn Thành bật :

“Đẹp trai quá gì nữa?”

Cô lập tức xù lông đáp trả:

“Thành Trung hơn. Anh trông tí bảo hành nào.”

Dám bằng Thành Trung ? Anh chỉ là già hơn Thành Trung một chút thôi nhé. Chính là dáng vẻ phong trần.

Ấy chết. Anh thì sống trong nhà điều hoà, luôn mặc quần áo thì phong với trần làm .

“Cô là bạn của Minh Ngọc?”

“Đương nhiên.”

“Vậy chắc cãi bao giờ?”

Thuỳ Dung ngạc nhiên hỏi:

”Anh hỏi mấy cái làm gì?”

Tuấn Thành bật , cô gái tóc xù mặt. Hình như cô gái chạy về nhà kịp quần áo thì vội lao tới đây, còn nguyên bộ đồ ngủ. Vậy thể là hết lòng vì Minh Ngọc .

Thấy Tuấn Thành im lặng, Thuỳ Dung trừng mắt :

”Sao hỏi ?”

“Tôi hỏi để kiếm chị dâu cho Minh Ngọc.”

Thuỳ Dung nghẹn họng. Người trai mà chuyện như mới xổng từ trại nhỉ. là ngáo mà.

dậy định rời :

”Anh mở cửa thì cũng về . Dù cũng làm gì .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chuyen-tinh-anh-linh-cong-binh/ngoai-truyen-1.html.]

Tuấn Thành lấy từ máy pha cà phê tự động hai ly cà phê, đưa cho Thuỳ Dung :

“Uống một chút cho tỉnh táo về.”

Cà phê miễn phí. Chẳng tội gì uống một chút.

Thuỳ Dung xuống nhâm nhi chút cà phê hỏi:

”Nhà cũng lạ thật. Mấy em đều ai nối nghiệp gia đình. Tại làm bác sĩ khoa sản ?”

“Là để tìm cho con lý tưởng nhất.”

Nghe câu Thuỳ Dung nổi da gà. Không cái tiêu chí chọn cho con của vị bác sĩ gì đặc biệt ? Sao cô chỉ nghĩ tới mấy quyển sách kỹ thuật nông nghiệp hướng dẫn tìm lợn nái .

Nghĩ tới đây cô liền :

”Đầu to , lưng dài , n.g.ự.c sâu, bụng tròn, m.ô.n.g lớn...”

Tuấn Thành bật ,:

“Cái cô là chọn lợn giống hả?”

“Không thế thì là gì?”

Tuấn Thành cô gái mặt, hoá thích ai dù nhiều vây quanh là vì gu của là “hoang dã”. Những càng tỏ thích , tán tỉnh làm càng hoảng sợ. Chỉ cô gái làm , làm thấy thoải mái, khiến cảm giác chinh phục.

Còn mấy cái tiêu chí chọn bạn gái của nếu áp lên Thuỳ Dung thì trượt trúng một điểm nào. trời khó tránh. Bỗng nhiên thấy động lòng thì đúng đạt. Thôi thì kiến thức của cũng đủ để “bồi dưỡng” cho cô để đỡ lệch chuẩn.

Lúc y tá tới gõ cửa phòng:

”Bác sĩ Thành, sản phụ ở phòng 205 dấu hiệu chuyển . Mời bác sĩ qua đó ạ.”

Tuấn Thành đặt ly cà phê xuống bằng giọng nghiêm túc:

”Tôi qua đó ngay.”

Anh sang Thuỳ Dung:

“Bây giờ muộn . Đêm nay việc cũng phòng . Cô cứ nghỉ . Sáng mai sẽ tìm cách mở cửa phòng của Thành Trung và Minh Ngọc sớm.”

Nói xong liền rời .

Y tá vẫn chờ cửa phòng, thấy thoáng qua hình ảnh của một cô gái trong bộ đồ ngủ. Cô y tá giật , che miệng để hét lên.

Trời đất. Thì bác sĩ Thành bạn gái chứ đồng tính như lời đồn.

Thuỳ Dung mấy hôm mất ngủ vì nghĩ tới chuyện của Minh Ngọc. Hiện tại hai bọn họ hoá giải hiểu lầm, cô thực sự cảm thấy vui. Cô uống nốt chỗ cà phê còn trong ly quyết định ngủ tạm một giấc. Cà phê cũng chẳng đủ để cô cưỡng cơn buồn ngủ. Dù cũng khá muộn , trở về nhà trọ điều hoà mát mẻ như thế , hơn nữa qua một đoạn đường vắng. Nghĩ cô liền ghế gục xuống bàn ngủ một giấc.

Hai tiếng Tuấn Thành trở về phòng trực thì thấy Thuỳ Dung ngủ gục ghế. Anh lẩm bẩm:

“Tướng ngủ cũng thật là...”

Nói xong, liền bế cô đặt lên giường, tăng nhiệt độ trong phòng lên một chút:

”Muốn ngày mai méo miệng mà để nhiệt độ thấp ?”

Tuấn Thành bàn làm việc, lúc đập mắt là móc treo điện thoại chữ ThD.

Cái gọi là duyên phận nhỉ? Giống như là tắt của Thành - Dung .

Tuấn Thành tháo móc treo điện thoại để túi áo, cô gái vẫn còn đang ngủ say.

“Anh em từ xưa tới nay luôn hoà thuận, thật lòng mong chị em dâu cũng như thế. Vừa đúng lúc thích em, chi bằng để em làm chị dâu của Minh Ngọc luôn . Từ nay nhà cửa êm ấm lo bất hoà.”

Lúc Thuỳ Dung tỉnh , mấy câu của Tuấn Thành liền dám động đậy. Nói ông bác sĩ ngáo sai mà. Đẹp trai thì mà tính tình kỳ ?

Tuấn Thành ngừng một lát mỉm :

 “Nếu em chọn thì sẽ cổ phần của Thiên Nam , góp hết hệ thống bệnh viện quốc tế nên cũng lo mất cổ phần như Thành Trung.”

Cổ phần? Cổ phần bệnh viện quốc tế Hạnh Phúc ? Thảo nào đang ở Anh về Việt Nam.

“Ực.” Thuỳ Dung nuốt nước bọt.

Cũng quá là hấp dẫn . thôi. Ông bác sĩ quá già, chắc chắn còn “nguyên vẹn” mà cô đây chỉ thích nguyên đai nguyên kiện thôi nha.

Đợi Tuấn Thành rời , Thuỳ Dung ba chân bốn cẳng chạy khỏi phòng trực. Cô liều phi xe về khu nhà trọ. Đi đêm chắc gặp ma nhưng ở đây khéo sớm thành sản phụ.

Loading...