CHUYỆN TÌNH ANH LÍNH CÔNG BINH - CHƯƠNG 8
Cập nhật lúc: 2025-07-30 14:43:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái gì?
Em ruột ?
Nói như thì gia đình Thành Trung thật sự là bình thường .
Giỏi hết phần thiên hạ.
Minh Ngọc cố lấy bình tĩnh, :
“Anh chị gái làm giáo viên tiếng Anh mà chị là đầu một trung tâm ngoại ngữ tiếng. Có dựa quen mới xin học dễ dàng như ?”
Thành Trung bất ngờ câu hỏi của Minh Ngọc. Anh còn tưởng cô sẽ hỏi tiếp về những thành viên còn trong gia đình.
Chưa đợi Thành Trung trả lời, Minh Ngọc vỗ vỗ trán:
”Anh còn một trai hơn ba tuổi hiện đang làm ở nước ngoài. Vậy làm gì? Sao em cảm giác những lời kể về gia đình em đều hiểu sai nhỉ?”
Thành Trung bật :
”Anh là bác sĩ. Em nghĩ làm gì ở nước ngoài?”
“Xuất khẩu lao động.” Minh Ngọc thật thà trả lời. Rõ ràng khi làm việc ở nước ngoài chính là như .
Thành Trung vẫn thể nín . Anh trai của thiếu chút nữa biệt đội siêu trí tuệ Việt Nam, hiện đang làm trong một bệnh viện tại Anh mà qua lời kể của em trai kèm theo trí tưởng tượng phong phú của em dâu tương lai thành xuất khẩu lao động.
Thành Trung xoa đầu Minh Ngọc:
”Vậy làm trong ngành du lịch thì em nghĩ làm gì?”
Minh Ngọc với ánh mắt hoài nghi, cô mấp máy môi:
“Là hướng dẫn viên du lịch. Thành phố Q quê nổi tiếng, thu hút nhiều khách du lịch mà.”
Thành Trung mỉm :
”Cũng đúng nha. khách du lịch thì ở ?”
Minh Ngọc cảm giác như đang chơi Hỏi Xoáy đáp Xoay . Câu quá dễ. Cô lập tức trả lời:
“Nhà nghỉ, khách sạn...”
Thành Trung cô :
”Mẹ làm quản lý khách sạn.”
Minh Ngọc ồ lên một tiếng.
Thành Trung tiếp:
”Khách sạn của gia đình từ năm 1980 . Hiện tại mặt ở một vài thành phố trong cả nước.”
Nghe tới đây Minh Ngọc thấy đầu óc choáng váng. Cô định dậy thì Thành Trung giữ tay cô .
“Em định chạy?”
“Không . Em chỉ định hít thở chút khí. Hình như em hiểu sai hết cả.”
Thành Trung :
”Ba là bác sĩ quân y thì hiểu sai . Mà quan trọng nhất là là lính công binh thì em rõ đúng ?”
Minh Ngọc gật đầu.
Thành Trung ôm cô lòng, nhẹ nhàng :
”Chỉ cần hiểu đúng về là . Những chuyện khác quan trọng. Chẳng chính em là quen cần để ý bố đối phương làm gì, chỉ cần quan tâm là ?”
“Anh tự nhận là ?”
Thành Trung gật đầu ngay lập tức:
“Người yêu em.”
Nói xong hôn lên trán của Minh Ngọc:
”Em đừng lo lắng. Mọi trong nhà sẽ yêu quý em.”
Cảm giác bỗng nhiên bạn trai ‘hiện nguyên hình’ là một thiếu gia con nhà giàu khiến cho Minh Ngọc khỏi lo lắng. Tuy cô quan tâm tới cái gọi là môn đăng hộ đối mà ông bà thường nhắc đến nhưng gia đình cô chỉ là một gia đình bình thường, khi nào ba sẽ chấp nhận cô?
Ít nhất ba của cô và ba của cũng sẽ nhiều chủ đề để chuyện, như nếu hai gia đình gặp cũng vui vẻ, thoải mái hơn.
Minh Ngọc dựa vai Thành Trung, cô nghĩ về những chuyện đây. Thành Trung là một lối sống giản dị, cô thực sự gia đình đặc biệt như . Nếu như cô từ đầu liệu cô dám yêu một đại thiếu gia như ?
Cô nghĩ là đủ can đảm.
Những câu chuyện về lọ lem và hoàng tử chỉ trong tiểu thuyết mà thôi. Sự thực thì hoàng tử sẽ tìm tới công chúa còn lọ lem lẽ sẽ lấy bình thường.
Những cơn gió lạnh thổi tới kéo cô về thực tại, Minh Ngọc ngước mắt Thành Trung. Anh rõ sự bất an trong mắt cô.
Anh khẽ gọi tên cô:
“Minh Ngọc. Em tại rõ với em ngay từ đầu ?”
Minh Ngọc khẽ lắc đầu.
Có lẽ thử cô, xem cô là thế nào.
Hay sợ cô vì ham phú quý mà bám lấy ?
Thành Trung sâu mắt cô :
“Anh em sẽ để khác hiểu lầm em vì ham giàu sang mà quen nên khả năng cao em sẽ sớm từ bỏ . Anh chỉ thể khiến em say mê nhan sắc của dần dần cho em . Có như em mới rời xa .”
Minh Ngọc mấy lời tự luyến liền bật :
”Ai say mê ?”
Thành Trung xoa đầu cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chuyen-tinh-anh-linh-cong-binh/chuong-8.html.]
”Còn ?”
Thành Trung Minh Ngọc :
“Mỗi em căng thẳng đều dậy đúng ?”
“. Điều cũng mà. Sao còn hỏi em?”
“Anh phát hiện lúc hôn em, em hề dậy, thậm chí còn ăn nốt chỗ kem nữa.”
Minh Ngọc ngẩn lời nào.
“Tại lúc đó sợ kem chảy.”
Thành Trung mỉm :
“Đó là vì em sẵn sàng.”
Minh Ngọc mở to mắt :
”Sẵn sàng?”
“Sẵn sàng đón nhận .”
Sao lời tính sát thương cao như ? Mới mà mặt cô đỏ bừng lên .
Trong đầu Minh Ngọc ong ong lời của Thùy Dung:
”Không hiểu bà với Trung yêu đương kiểu gì. Quen hơn một năm mà còn hôn nữa. Không cả hai đều vấn đề đó chứ?”
Vấn đề Minh Ngọc nghĩ tới. Cô còn định dịp lễ giáng sinh sẽ dành một bất ngờ “to đùng” cho Thành Trung.
Cô sẽ hôn .
Chỉ điều cô còn kịp làm gì thì làm cho bất ngờ.
Thành Trung thực sự yêu cô. Cô tin cảm nhận của bản . Anh là con nhà giàu thì chứ? Có ảnh hưởng gì tới tình cảm của cô và .
Có lẽ cô cần dũng cảm hơn.
Minh Ngọc ôm Thành Trung :
“Yêu một tài giỏi như em cũng cố gắng nhiều. Khi về gia đình , em cảm thấy còn cần cố gắng nhiều hơn nữa. Em hy vọng sẽ bỏ em ở phía .”
“Anh sẽ bao giờ bỏ em. Em hãy là chính em. Đừng vì mà đổi. Mỗi một khả năng riêng, chúng cần so sánh bản với bất kỳ ai.”
Dòng đổ về nhà thờ lớn ngày càng nhiều. Minh Ngọc và Thành Trung chuẩn rời thì một bé trai chừng tám tuổi chạy tới đưa cho Minh Ngọc một chiếc bờm hình sừng tuần lộc:
“Tặng chị .”
Minh Ngọc lấy từ trong túi mấy chiếc kẹo mút:
“Chị tặng kẹo cho em nhé.”
Thành Trung hỏi:
“Sao em tặng cho chị mà tặng cho ?”
Bé trai vênh mặt:
“Vì chị xinh. Minh Quân thích chị.”
Nói xong bé trai vui vẻ chạy về phía ba của :
”Chị xinh xinh còn cho con quà nữa nhé.”
Lúc Thành Trung lấy chiếc bờm từ tay Minh Ngọc:
“Không cho đeo bờm .”
“Sao thế? Cũng dễ thương mà.”
“Của đàn ông khác cho dùng.”
Đàn ông ? Đó là một bé con mà. Hơn nữa cô thích cái bờm đó.
Minh Ngọc xị mặt:
”Vậy lấy để dùng ?”
Thành Trung bật :
“Anh dùng thì chẳng khác nào để tên nhóc đó cắm sừng lên đầu .”
Anh cất chiếc bờm túi áo :
”Về cho Tuấn Khải.”
Lúc Minh Ngọc khỏi thương cảm cho Tuấn Khải. Anh còn bạn gái mà sắp thành “Khải tuần lộc” .
GÓC CHÉM GIÓ:
Minh Ngọc: “Thành Trung, ba là bác sĩ quân y.”
Thành Trung: “ .”
Minh Ngọc phấn chấn:
“Thật kỳ lạ trai là bác sĩ là một sĩ quan quân đội giống như là ba phân . Sau bệnh lo tìm bác sĩ nữa .”
Thành Trung lạnh lùng :
“Anh là bác sĩ khoa Sản.”
Minh Ngọc: “…”