CHUYỆN TÌNH ANH LÍNH CÔNG BINH - CHƯƠNG 20

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:55:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Ngọc và Thành Trung quyết định chỉ tổ chức tiệc cưới tại thành phố H nơi hai học tập và làm việc. Tuy nhiên đó họ làm lễ ăn hỏi và đón dâu về thành phố Q để tất một thủ tục như đăng ký kết hôn và thắp hương mắt ông bà tổ tiên.

Có lẽ đó chỉ đơn giản là thành những việc cần thiết nên Minh Ngọc tâm lý khá thoải mái, vui vẻ cả ngày nhưng hôm nay là đêm cuối cùng khi lễ cưới chính thức diễn , cô tránh khỏi xúc động.

Minh Ngọc ôm theo thú nhồi bông gõ cửa phòng thượng tá Vinh:

 “Ba, con ba?”

Thượng tá Vinh cũng tâm trạng kém gì con gái, ông vội vàng lau nước mắt xuống giường giả vờ như ngủ một lúc:

 “Con .”

Minh Ngọc trải đệm xuống nền nhà:

“Hôm nay con ngủ ở đây ba nhé. Con nhớ ba lắm.”

Thượng tá Vinh :

“Lớn mà còn như hồi nhỏ . Ngày mai mắt sưng lên sẽ xinh . Mà cưới xong hai đứa vẫn ở cùng ba cơ mà.”

Tất nhiên Minh Ngọc điều đó. Cô và Thành Trung sẽ ở cùng ba Vinh nhưng khi chính thức kết hôn , sẽ nhiều chuyện lo, nhà nội, nhà ngoại chứ đơn giản như nữa.

Thượng tá Vinh Minh Ngọc :

“Ba tin tưởng con sẽ đủ sáng suốt để những hành động đúng đắn. Con đừng quá lo lắng. Cho dù chuyện gì xảy sẽ luôn ba ở phía con.”

Nghe những lời , Minh Ngọc kìm nén cảm xúc mà bật thành tiếng. Ba Vinh lập tức an ủi cô:

”Con thấy như giống hồi ba con ở nhà tập thể ngày . Hồi đó còn con Milo. Hay giờ ba gọi nó cho vui nhá.”

“Để con gọi Milo.”

Milo phòng ông chủ liền quẫy đuôi mừng. Đang đêm hôm tưởng canh trộm rủ ăn kẹo béo. Quả thực mừng đến rớt nước mắt.

“Ba ơi, hôm nay Milo vẻ thơm thế nhỉ. Ba mới tắm cho nó ?”

Thượng tá Vinh bật :

”Chiều nay lúc con và Thuỳ Dung ngoài, Thành Trung nó đến đây tắm cho Milo đó. Nó nhất định tối nay con sẽ nên chuẩn một vài phương án để an ủi con.”

Minh Ngọc tròn mắt ngạc nhiên:

“Một vài phương án?”

Không hiểu thằng con rể ông nghĩ nhiều thứ như thế. Thượng tá Vinh bằng giọng đầy tự hào:

“Trước hết là làm sạch Milo để con thể ôm nó cho đỡ buồn. Nếu tác dụng sẽ nhờ ba lấy kem cho con ăn. Giả sử vẫn thì sẽ dùng tới cái .”

Vừa dứt lời thượng tá Vinh đưa máy điện thoại của cho Minh Ngọc. Trong đó hình ảnh Thành Trung trong bộ áo ngủ hình Doraemon.

Minh Ngọc phì , cô bộ đồ ngủ . Từ hoạ tiết tới kiểu dáng y hệt. Thành Trung kiếm cái bộ đồ như chứ? Cô liền lấy máy nhắn tin cho :

“Anh mua bộ đồ ngủ cỡ lớn ?”

Thành Trung lập tức nhắn :

“Anh nhờ may đó. Để mặc đồ đôi với em.”

“Anh thấy em mặc bộ lúc nào mà ?”

“Hôm sốt ở nhà em đó. Anh nhớ em mặc bộ .”

Minh Ngọc nhắn :

“Cảm ơn .”

“Giờ em ngủ nhé. Ngày mai sẽ mệt đấy.”

“Vâng. Chúc ngủ ngon.”

Thượng tá Vinh Minh Ngọc:

“Ba nghĩ ba sẽ bao giờ lo lắng nữa . Thành Trung nó thể làm thứ vì con. Ba phục nó . Bộ đồ đó mà nó cũng mặc .”

Minh Ngọc mỉm :

”Bây giờ ba cũng ngủ thôi. Ngày mai ba của cô dâu sẽ vất vả đó ạ. Phải uống nhiều rượu.”

“Con cũng ngủ luôn .”

“Dạ. Ba ngủ ngon.”

_ _ _ _ _

Tiệc cưới của Thành Trung và Minh Ngọc tổ chức tại một khách sạn thuộc hệ thống khách sạn Thiên Nam. Màu sắc chủ đạo là màu trắng của những bông hoa hồng, hoa lan, kết hợp với những chiếc rèm bằng pha lê trong suốt. Dưới ánh sáng của đèn trong bữa tiệc, những viên pha lê lấp lánh như những viên ngọc .

Thượng tá Vinh dẫn Minh Ngọc lễ đường. Trên tay cô là bó hoa lan màu trắng tượng trưng cho nét duyên dáng, dịu dàng.

Thành Trung đó trong bộ quân phục, gương mặt giấu niềm hạnh phúc. Anh thể rời mắt khỏi cô gái nhỏ của . Minh Ngọc trong bộ váy cưới bồng bềnh thật giống như một nàng công chúa bước từ câu truyện cổ tích. Anh dám nhận là một hoàng tử nhưng nàng công chúa chính là dành cho . Là sẽ luôn yêu thương, trân trọng đến hết cuộc đời .

Minh Ngọc mỉm , đàn ông mặt cô chính là cô yêu thương và tin tưởng trong suốt phần đời còn . Một ngại hy sinh, gian khổ vì sự bình yên của Tổ quốc. Một chiến sỹ Quân đội Nhân dân Việt Nam.

“Ba giao Minh Ngọc cho con. Hai đứa sống thật vui vẻ đó.”

Thành Trung tươi cầm tay Minh Ngọc:

“Con cảm ơn ba. Chúng con nhất định khiến ba thất vọng ạ.”

Lúc nhạc bỗng nổi lên. Hình như bài hát cô từng nhưng hiện giờ thể nhớ nổi tên. Thành Trung cất giọng hát:

“Đời bao buồn vui

Ngày tháng đưa về

Người ơi

Nếu trong cuộc đời thiếu vắng

Một tình yêu

Nếu trong đời thiếu em

Từng đêm

Nhạc ru tiếng hát chơi vơi

Hỡi em

Đời cho gặp

Từ đây

Trái tim hao gầy

Những tháng năm chờ mong

Biết chăng lòng bao ngày

Người ơi xin lặng

Này con tim

Tình yêu đó riêng cho em

Một đời mãi quên

Bài hát tặng em

Mối tình khát khao

Đời bao giông tố

Đời nhiều chông gai

Anh vẫn yêu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chuyen-tinh-anh-linh-cong-binh/chuong-20.html.]

Tình yêu em thôi

Đến suốt đời...”

Là bài “Mãi mãi”. Lời bài hát thực sự chạm trái tim Minh Ngọc, khiến cho cô thể nén những giọt nước mắt hạnh phúc.

Thành Trung lấy tay lau những giọt nước mắt của cô, khẽ :

“Cảm ơn em. Cảm ơn em xuất hiện trong cuộc đời . Cảm ơn vì đồng ý gả cho .”

Thành Trung cúi hôn lên môi Minh Ngọc, sâu trong mắt cô, ánh mắt chất chứa yêu thương:

”Anh yêu em.”

Minh Ngọc mỉm :

”Em yêu .”

Lúc Tuấn Khải liền :

“Theo đúng kịch bản thì khi khẩu lệnh từ MC là thì hai đồng chí Thành Trung và Minh Ngọc mới hôn . chúng thể thông cảm cho đôi trẻ đầu còn bỡ ngỡ.”

Khách mời ở bật , vỗ tay tán thưởng.

Tuấn Khải tiếp lời:

“Bây giờ sẽ là nghi thức cắt bánh cưới và rót rượu sâm banh. Chúc cho cô dâu chú rể của chúng trăm năm hạnh phúc, con cháu đầy nhà.”

Cái gì mà con cháu đầy nhà chứ?

Hết cỡ là hai đứa thôi. Đầy nhà quá ?

Thành Trung , ghé tai Minh Ngọc:

“Tối nay chuẩn cho công cuộc tạo em bé. Nên sớm bắt đầu thì mới thể đầy nhà .”

Lời của Thành Trung khiến cho Minh Ngọc nổi da gà. Cô ám ảnh bởi câu đó đến nỗi vốn dĩ hoa cưới định tung cho Thuỳ Dung nhưng rơi Tuấn Khải.

Khỏi cảm động tới rơi nước mắt. Có bó hoa năm nay thoát ế.

_ _ _ _ _

Sau bữa tiệc, Thành Trung và Minh Ngọc trở về căn chung cư của hai do ba Vinh cũng về qua nhà riêng một chút. Hơn nữa ngày hôm Thành Trung và Minh Ngọc sẽ hưởng tuần trăng mật nên xuất phát từ chung cư sẽ tiện hơn.

Tối hôm đó, Minh Ngọc mặc áo choàng tắm nhưng dám bước khỏi nhà tắm do để quên đồ ngủ ở trong tủ.

Thành Trung khi tắm ở phòng bên cạnh sang thấy cô ở trong đó lâu nên đến gần hỏi, “Minh Ngọc, em cần giúp gì ?”

Minh Ngọc ấp úng:

“Em quên lấy đồ. Anh thể lấy trong tủ giúp em ?”

Thành Trung bật :

“Em lấy loại nào? Doraemon là mèo Kitty?”

“Doraemon . Mặc giống .”

Không thấy Thành Trung gì, Minh Ngọc yên tâm lấy đồ giúp cô.

Một lúc Thành Trung gõ cửa, Minh Ngọc mở cửa thò tay lấy đồ liền kéo ngoài:

”Minh Ngọc, em mặc giống ?.”

Rõ ràng mang bộ đồ Doraemon theo mà. Sao chỉ quấn mỗi cái khăn tắm như ?

Thành Trung liền bế cô lên:

“Minh Ngọc ngốc. Không ai trong đêm tân hôn mặc đồ như cả.”

Minh Ngọc nhắm tịt hai mắt. Cô sợ rằng cơ thể rắn chắc khiến cho bản kiềm chế mà nuốt nước bọt.

Chỉ tiếc rằng Minh Ngọc trí nhớ ngắn hạn về mặt hình ảnh cực , hình ảnh Thành Trung hiện nét như SONY.

Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường:

”Minh Ngọc, .”

Minh Ngọc từ từ mở mắt, Thành Trung mỉm , nụ làm cô ngẩn ngơ ngay từ đầu gặp mặt.

Mặt Minh Ngọc ửng đỏ như ráng chiều, cô khẽ gọi tên :

”Thành Trung.”

Anh cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn chứa đựng bao yêu thương trong đó. Đến khi hô hấp của cô trở nên khó khăn mới dừng , bằng giọng trầm khàn:

“Em sẵn sàng ?”

Minh Ngọc nhỏ giọng :

”Còn tắt đèn.”

Thành Trung liền đưa tay với công tắc ở đầu giường, đèn ngủ lập tức bật lên thế cho hệ thống đèn led trong phòng.

“Thành Trung, từ từ .”

“Cho em hai phút để trình bày.”

“Anh hát mà mãi tận hôm nay em mới . Anh còn gì giấu em nữa ?”

Thành Trung mỉm :

“Chỉ còn khả năng chống đẩy một trăm cái... mà chỉ cần một tay.”

Minh Ngọc im lặng. Anh cũng thật sự khoe đúng lúc mà. Dùng một tay chống đẩy thì tay còn sẽ dùng làm gì nhỉ?

Thấy cô gì, Thành Trung bật :

“Không em đang tưởng tượng đấy chứ?”

Minh Ngọc chối ngay lập tức:

”Không .”

“Vậy thể hỏi em một câu ? Có bao giờ em nghĩ tới chuyện đó hôn nhân ?”

Mặt Minh Ngọc đỏ bừng, cũng may là đèn ngủ quá sáng, nếu trông mặt cô chắc hẳn đỏ như trái cà chua chín.

“Có nghĩ tới.”

“Vậy tại luôn từ chối? Là vì em đủ tin tưởng ?”

“Không . Chỉ là theo công trình nghiên cứu của Thạch Anh thì chuyện đó hẳn là .”

Thạch Anh, cái tên quả thực đáng ghét.

“Em bà đó là tiến sĩ Kinh tế ? Hơn nữa còn nổi tiếng với các công trình nghiên cứu dùng liệu thực tế đó.”

Minh Ngọc ôm lấy cổ Thành Trung:

”Em hỏi nốt một câu cuối cùng thôi. Chống đẩy bằng một tay thì tay còn sẽ làm gì?”

Thành Trung bật :

“Làm loạn.”

Tiếp theo... chính là cảnh dành cho trẻ em mười tám tuổi.

Tác giả cũng xảy chuyện gì do cảm thấy nếu còn ở đó mà văn tả thực thì thể chấp nhận nổi, chỉ hai bọn họ thực sự một cuộc sống hạnh phúc mãi mãi về .

LỜI KẾT:

Tớ cảm thấy vui vì các bạn ủng hộ suốt thời gian qua. Nếu hỏi rằng “Yêu một giống như Thành Trung ở ngoài đời sẽ thế nào?”

Tớ thể trả lời rằng thiếu áp lực nhưng song hành với nó là niềm tin tuyệt đối tình cảm đó dành cho . Khi bạn thực sự mạnh mẽ, tin tưởng bản , chắc chắn bạn sẽ gặp nam chính của cuộc đời . Chuyện tình của bạn cũng sẽ ngọt ngào kém những truyện đăng mấy group .

Đây là chương cuối cùng . Tớ hy vọng khi sang năm mới sẽ đủ ba ngoại truyện như . Mong các bạn đón nhé.

Loading...