Chuyển Đến Tầng Trên Của Bạn Trai Cũ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-09-25 15:19:43
Lượt xem: 383

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Gì cơ?”

 

“Tôi là em bớt để ý đến cô !” Trì Cẩm Xuyên với giọng điệu cộc cằn, may mà sắc mặt dịu nhiều. Anh hừ lạnh một tiếng, bốc một hạt lạc thẳng tay ném nó mặt .

 

Tôi tránh, hạt lạc vặn lướt qua tai.

 

“Em chắc chắn là dám,  đúng ?” Anh hỏi.

 

“Vậy dám ?”

 

Trì Cẩm Xuyên nhếch miệng , nụ tựa như mây tan mưa tạnh. Lần , hết giận : “Như Tranh, em sai . Không dám, mà là nỡ.”

 

Tôi nóng bừng cả má, thấy ngại, dám : “Ồ.”

 

Trì Cẩm Xuyên nhẹ thở dài, hận thể biến sắt thành thép: “Vẫn như , là ông chủ nhỏ thôi.”

 

“Bởi vì...”

 

Tôi hết câu thì tiếp lời: “Chỉ tiền và nhà cửa mới cho em cảm giác an .”

 

Trong lòng Trì Cẩm Xuyên cay đắng, nụ yếu ớt như sương sớm, nắng lên tan biến. Dáng vẻ mệt mỏi của khiến cảm thấy xót xa.

 

Ban đầu, vì xa nên để ý lắm, nhưng giờ, Trì Cẩm Xuyên ngay mặt, mới phát hiện rằng trạng thái của tệ.

 

Con bướm lòe loẹt vốn thích chưng diện, nhưng giờ cằm lún phún râu xanh, ngay cả chiếc áo sơ mi hoa mà yêu thích nhất cũng nhăn nhúm. Anh cầm bật lửa trong tay, bật lên tắt , trong miệng ngậm một điếu thuốc, nhưng châm lửa.

 

Tôi cảm thấy tự trách. Hôm đó, nên lừa rằng những thứ mà đòi xử lý . Kể từ đó, Trì Cẩm Xuyên vẫn luôn tránh mặt . Đã lâu , chúng gặp .

 

“Trì Cẩm Xuyên, thật ...”

 

Gần như cùng lúc, Trì Cẩm Xuyên cũng mở lời: “Như Tranh, là em nghĩ rằng những điều đó là trùng hợp thật chứ?”

 

Tôi ngẩn .

 

“Tôi nắm rõ giờ làm việc của em từ lâu . Hôm đó, em uống say, để ý rằng trong thang máy là . Khi thang máy dừng ở tầng bảy, lừa em rằng thang đến tầng tám . Anh giao hàng và với , bảo , cứ gửi hết đồ của căn hộ 803 cho , bởi vì...” Trì Cẩm Xuyên nhướng mày: “Chủ nhân của căn hộ đó là bạn gái . Em thử, tại làm ? Hả?”

 

Lòng bàn tay đổ mồ hôi, hô hấp ngừng , đầu óc theo kịp lời nên chỉ thể lặp một cách ngốc nghếch: “Tại ?”

 

Khóe môi Trì Cẩm Xuyên khẽ nhếch: “Bởi vì...”

 

Anh nốt câu mà gửi cho một tin nhắn…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chuyen-den-tang-tren-cua-ban-trai-cu/chuong-5.html.]

 

“Gâu gâu gâu.”

 

Và,

 

“Xin .”

 

Trì Cẩm Xuyên khẽ ho một tiếng, tự nhiên nhưng trịnh trọng: “Xin , những lời đó, làm những chuyện đó ba năm .”

 

Tôi kinh ngạc, nghi ngờ bản nhầm.

 

Đôi mắt đen láy của thẳng , chìm đắm trong đó. Xung quanh ồn ào, nhưng chúng đắm chìm trong thế giới của riêng .

 

Lần đầu tiên gặp Trì Cẩm Xuyên là ở trong nhà ma. Trong bóng tối, ai đó va mạnh một cái, kính rơi xuống đất. Những bạn cùng la hét và chạy tán loạn nhanh chóng biến mất tăm. Tôi quỳ mặt đất, rõ bất cứ thứ gì mà chỉ thể mò mẫm theo cảm giác.

 

Ngày hôm đó, mặc một chiếc váy liền màu trắng, mái tóc đen nhánh buông xõa xuống, che gần hết khuôn mặt, giống Sadako trong phim. Đặc biệt là khi đó đang đất với một tư thế kỳ quái để mò kính.

 

Lúc , kéo theo dây xích qua, nghĩ rằng lẽ là NPC chăng?

Linlin

 

Tôi đầu theo tiếng động, u ám gọi: “Chào , ... cần giúp đỡ.”

 

Bên thét lên thảm thiết, đó là tiếng loảng xoảng, “rầm” một tiếng, vật nặng rơi xuống đất. Sau đó, bốn phía chìm sự tĩnh mịch c.h.ế.t chóc.

 

Tôi nheo mắt , một bóng đen hình đổ vật xuống đất, nhúc nhích.

 

Tôi dọa cho ngất ? Tại chuyện nhà ma cuối cùng dọa sợ cả “ma” xảy với chứ?

 

Tôi hoảng loạn bò tới, đẩy , nhưng tỉnh.

 

Trong khoảnh khắc đó, nhiều suy đoán tồi tệ ùa đầu , ví dụ như liệu “ma” vô tình ngã đập đầu vỡ sọ .

 

Tôi run rẩy, tiếp tục mò từ chiếc bộ đàm, hét lên từ trong hoảng sợ: “Xin ! Tôi dọa khiến “ma” của các vị ngất !”

 

Người mãi bên bờ sông, tránh khỏi việc ướt giày? Chỉ là Trì Cẩm Xuyên bao giờ ngờ rằng dọa bao nhiêu , thế mà ngày “gãy gánh” trong tay một chơi vốn là con mồi. Anh đập tường, trán mọc một cái “sừng”.

 

Thanh danh một đời hủy trong chốc lát.

 

Bị bẽ mặt, vành tai Trì Cẩm Xuyên đỏ bừng. Anh cầm túi chườm đá đắp lên vết thương của , nhưng ánh cứ dính chặt .

 

Thấy căng thẳng, an ủi: “Em đừng sợ, là do đất thứ gì đó vướng chân , liên quan đến em . nếu dọa sợ, em sẽ hoảng loạn. Nếu em hoảng loạn thì em sẽ vấp ngã vì cuống quýt."

 

Loading...