Sau khi , làm theo dáng vẻ của , ở vị trí đó.
Rõ ràng chẳng thấy gì cả.
Một ngày nọ, thấy tiếng tuyết rơi cửa sổ.
Tò mò ngoài, Chu Tần Dương đang một tuyết, thấy mở cửa sổ, nhăn mũi một cái.
Giống như một đứa trẻ điểm tuyệt đối đang khoe chiến lợi phẩm của .
Tôi tuyết đó, thấy nó ngốc y như .
Sau đó, bắt đầu đồng ý chơi với .
Thế là, khi con phố phủ đầy tuyết, chúng sẽ cùng cắn một hạt dẻ nóng hổi, chia sẻ một củ khoai lang nướng thơm lừng.
Đến khi băng tuyết tan chảy. Tôi nhận điện thoại từ . Anh .
"Thời Niệm, và Marx đang thảo luận về em."
5
Ở bên lâu như , từng nghi ngờ sẽ lừa .
Dù cho thực sự từng thấy phát bệnh trông thế nào.
Chúng vẫn luôn duy trì mối quan hệ kỳ quặc và xa cách .
Bạn gái khác gặp chuyện lẽ nổi giận từ lâu .
thì hiền lành hỏi, còn chu đáo ở để tự xử lý vết thương những chúng mật.
Giờ xem , chính vì quá vô tâm mới tạo cơ hội cho .
Tôi lặng lẽ ghế sofa, chờ Chu Tần Dương về. Cứ như đang chờ đợi bản án cuối cùng của .
Đến khi màn đêm buông xuống, gần như tê dại. Chu Tần Dương mới chậm rãi trở về.
Anh bật đèn phòng khách, đến bên cạnh xổm xuống, kinh ngạc hỏi vẫn ngủ.
Tôi thấy vẫn còn đeo khẩu trang, lửa giận hiểu bùng lên.
Tôi giật phăng chiếc khẩu trang mặt .
Chu Tần Dương vẫn đang sững sờ kịp phản ứng, khi ngũ quan chỉnh khẩu trang che phủ lộ , vẫn còn chút khó hiểu.
sự khó hiểu nhanh chóng biến thành hoảng loạn.
Anh bận tâm đến chiếc khẩu trang giật rơi, vội vàng đón lấy những giọt nước mắt đang lăn dài mặt .
Dịu dàng hỏi: "Sao ?"
Tôi nghẹn ngào trong nước mắt, vô cùng uất ức.
"Chu Tần Dương, em chia tay."
6
Tôi là làm, đưa tay vội vàng lau những giọt nước mắt rơi xuống cằm, chạy lên lầu kéo vali .
Hì hục nhét quần áo giặt trong.
Chu Tần Dương đuổi theo, xổm bên cạnh vali của , nắm chặt chiếc khăn quàng cổ màu vàng ngỗng mà định cho , ánh mắt kiên định , như thể thể giữ bằng cách đó.
Tôi dùng sức giật, nhưng kéo .
Thôi đành buông tay. Thậm chí quần áo còn cũng mang theo, nhanh chóng kéo khóa vali.
Đứng dậy kéo vali định ngoài. Đi hai bước thì thể tiếp nữa.
Tay Chu Tần Dương nắm chặt một bên vali của đang run rẩy, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh cho đến tận bây giờ.
Anh mím đôi môi chút căng thẳng, ánh mắt lảng tránh.
Cố tình chuyển chủ đề.
"Không mai còn xem phim cùng ?"
"Vé mua , bắp rang bơ em thích cũng đặt , em xem còn mua gì nữa , mua..."
Tôi lắc đầu.
"Không cần , em xem nữa..."
Lời một nửa thì cắt ngang một cách thô bạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chu-chu-tro-lai/chuong-2.html.]
"Thế thì chúng thủy cung , dạo em con cá voi trắng mới đến dễ thương ? Vừa thấy vé buổi chiều vẫn đặt hết..."
Tôi nhắm mắt , từ chối nữa.
"Không cần nữa..."
Anh như thể thấy lời , lúng túng, tự tiếp.
"Anh hai hôm xào rau cải cho nhiều muối quá, lúc đó để ý, sẽ thế nữa..."
ăn hết, hề chê bai.
"Hoặc là ăn bánh kem, làm kem dính lên mặt em, em vui ?"
cũng làm dính lên mặt mà, thích.
Anh vận dụng bộ não thực hiện vô thí nghiệm chính xác của , cố gắng nghĩ lý do cho .
Cuối cùng cũng chỉ là vô ích.
"Vậy ..."
"Đủ !"
Tôi lớn tiếng ngắt lời , gọi cả họ tên .
"Chu Tần Dương."
"Tôi chúng kết thúc ."
Tay Chu Tần Dương bất lực buông thõng, kéo một nụ khó coi đến cực điểm.
"Niệm Niệm, hôm nay ngày Cá tháng Tư."
"Anh bao giờ đùa cợt trong những chuyện thế ."
Tình cảm ba năm, cứ thế kết án tử hình cho đối phương, mềm lòng cho đối phương cơ hội cuối cùng.
"Anh dám đảm bảo, bao giờ lừa em ? Có gì giải thích ?"
Sắc mặt Chu Tần Dương lập tức trắng bệch. Tôi chợt hiểu , thực vẫn luôn .
Cơ hội cuối cùng dùng hết, cũng lý do gì để tiếp tục nán .
Tôi khẽ xong câu cuối cùng: "Thế thì còn gì để nữa ."
Rồi khi nước mắt rơi xuống, kéo vali .
Nhẹ nhàng đóng cửa phòng . Trong căn nhà rộng lớn chỉ còn Chu Tần Dương một .
Ở góc khuất ai để ý, vành tai nơi chạm đang dần nổi mẩn đỏ, đỏ chói mắt.
7
"Niệm Niệm, cho Tiểu Chu con."
"Ngoài trời lạnh lắm đó, giữa mùa đông mà con."
Tôi ở bàn ăn, uống bát cháo gạo nếp dẻo thơm, khuyên nhủ, đáp lời.
Từ hôm chia tay vui vẻ với Chu Tần Dương, mối quan hệ của chúng giống như những hành tinh trong chuyển động thiên thể, đạt đến điểm viễn nhật.
Khoảng cách xa vời, khó tiến triển.
Có lẽ nghĩ rằng mối quan hệ vẫn thực sự kết thúc.
Thế nên, học theo dáng vẻ những ngày đầu mới quen, ngày ngày canh giữ cửa nhà , cho đến khi gần đến giờ làm, mới quyến luyến rời .
Gió lạnh cắt da cắt thịt. Anh đang đánh cược sẽ mềm lòng vì .
Con át chủ bài của quá rõ ràng, vẫn còn yêu .
Thế nhưng, dù là thông minh đến mấy, khi gặp tình yêu, cũng sẽ trở nên chậm chạp.
Bị cảm xúc chi phối, thể đưa dự đoán chính xác, đến mức quên rằng, ngoài tình yêu, lúc giữa chúng còn rạn nứt.
Đánh giá rủi ro cho thấy, bất kỳ chi tiết nhỏ nhặt nào cũng sẽ phóng đại ở cuối cùng, dẫn đến thất bại thảm hại khi lẽ thể thắng chắc.
Tôi lau những hạt cơm còn sót khóe miệng, nhắc đến một chủ đề liên quan.
"Mẹ, dạo con nhờ liên hệ giúp con một buổi xem mắt mới ? Có nào phù hợp ạ?"
Sắc mặt khó xử.
"Niệm Niệm, vấn đề gì giải quyết , hai đứa thể chuyện đàng hoàng , nhất định như ?"