Trần Minh nhỏ: "Tối nay em ăn no, gọi mỗi loại tôm hùm sốt tỏi và sốt cay nóng năm cân ."
Tôi khỏi tò mò, Trần Minh làm thế ?
Trông lúc chút giống như hồi chúng còn yêu .
Cuộc sống thuê nhà khi kết hôn thực cũng khá vui vẻ, ngoại trừ thỉnh thoảng bố chồng làm loạn vài , thời gian còn cũng xem như yên bình.
Thực và Trần Minh vẫn còn yêu , chỉ là thực sự chịu nổi việc sống chung với bố .
Hơn nữa, còn đồng ý nữa.
Những ngày , cũng thường xuyên nhớ về thời gian hai chúng sống riêng, mâu thuẫn gì, chỉ là tình yêu.
Tôi gì nữa.
Còn phía bố chồng cũng cố ý gây tiếng động lớn, ông đang chờ Trần Minh đến dỗ dành và xin .
Trước đây vì bố chồng cứ dùng khăn tắm của , thể nhịn nên một tiếng, bố chồng tức giận đòi thu dọn đồ đạc về quê.
Mẹ chồng thì lóc, làm loạn và đòi chết.
Trần Minh là mềm lòng, mỗi bố chồng dùng chiêu , thể chống đỡ.
Bố chồng chắc cũng nắm rõ tính cách của con trai nên cứ dùng kế , nào cũng thành công.
hôm nay, Trần Minh quan tâm, chỉ đó chờ đồ ăn đặt về.
Chẳng mấy chốc, đồ ăn đến, Trần Minh lấy đồ ăn bóc tôm cho , bảo dùng thịt tôm trộn với cơm mà ăn.
Anh đổ tất cả các món ăn bàn thùng rác.
Mẹ chồng thấy cảnh , lập tức nhận điều .
Bà vội vàng mở lời: "Con trai , con đừng giận bố con chứ. Nếu và bố con mà thật sự về quê, thì ở quê chúng chẳng sẽ đều là bố con đuổi , con giữ thể diện nữa ?"
Trần Minh thèm để ý: "Ở thành phố chỉ con, nhà họ Trần cũng chỉ con là con."
Mẹ chồng vội vàng : "Chị con là con gái, gả , hai chúng làm thể đến nhà chị con mà ở ? Chuyện đó hợp quy củ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chong-toi-thuc-tinh-noi-gian-doi-dau-voi-me-chong/chuong-3.html.]
Trần Minh : "Thế còn em con thì ? Em con cũng là con gái ?"
Mẹ chồng biến sắc: "Em con mới kết hôn, hai vợ chồng trẻ đang tân hôn mặn nồng, hai chúng góp vui làm gì?"
Trần Minh thì lạnh một tiếng : "Hừm, còn con là con trai ruột của hai ư?"
"Chị con và em con đều , chỉ con là đúng ?"
"Thôi , sự bất công cũng đầu. Trước đây con nhịn, bây giờ con nhịn nữa."
Mẹ chồng khó tin Trần Minh, dường như ngờ Trần Minh kiên quyết đến .
Bà đảo mắt, nghĩ cách nào, đành dùng chiêu trò cũ là lóc làm loạn.
Trước mặt loạn thành một mớ bòng bong, mà Trần Minh vẫn còn tâm trạng nghịch điện thoại.
Bố chồng thấy , lập tức xị mặt xuống, cầm hành lý của bước ngoài.
Mẹ chồng sợ hãi, vội vàng kéo vali : "Bố nó ơi, ông thế?"
Bố chồng hừ một tiếng, giả vờ thanh cao: "Tuy già cả xương cốt , nhưng vẫn còn lòng tự trọng, ghét bỏ đến thế còn mặt dày ở đây làm gì nữa?"
Ông kéo chồng cùng .
Hai đến cửa, rõ ràng bước chân chậm .
Chính là đang chờ Trần Minh giữ .
Tôi cứ nghĩ đến bước Trần Minh sẽ mềm lòng, nhưng ngờ Trần Minh thực sự bình tĩnh ghế, hề liếc mắt cửa.
Cánh cửa lớn khép , trong nhà yên tĩnh.
Tôi Trần Minh: "Em thì mong họ thật, nhưng cũng lúc tối muộn thế . Giờ , họ yên tâm ?"
Trần Minh , : "Yên tâm , họ thể xa ."
Quả nhiên, nhanh đó cửa lớn gõ.