Tôi những vết bầm tím .
Cùng với việc cũng khó khăn.
Cảm giác như sắp chết.
Sáng hôm , chợp mắt một lúc, mặt ai đó vỗ một cách hề nhẹ nhàng: "Dậy ."
Tôi mở mắt, cầu xin : "Chồng ơi, cho em ngủ thêm một chút, xin ."
Anh lạnh một tiếng: "Đi công tác với . Nhanh lên."
Trên xe, tranh thủ ngủ.
Trên máy bay, tranh thủ ngủ.
Trong khách sạn, tranh thủ ngủ.
Khi ngủ đến chiều tối, Từ Hành Chi trở về.
Bụng đói cồn cào.
Tôi cũng tỉnh dậy.
Tôi cầm điện thoại bàn, gọi dịch vụ phòng.
Không còn cách nào khác, cho dùng điện thoại di động nữa.
34
Anh hỏi : "Tỉnh ?"
Tôi cúi mắt gì.
Vẻ mặt của một cô vợ nhỏ cam chịu.
bây giờ còn dính chiêu nữa.
Rồi bắt đầu tháo cà vạt, cởi quần áo.
Tôi nhịn co rúm , nhỏ: "Đừng, đừng nữa, em vẫn còn đau."
"Ồ, thế thì liên quan gì đến ."
Anh lạnh lùng hỏi.
Bây giờ coi như một công cụ.
Nói chuyện với lạnh như băng.
Không ngừng nghỉ.
Tất cả đều tùy theo ý thích của .
Cuối cùng sốt cao.
35
Khi tỉnh dậy, là ngày hôm .
Trong phòng bệnh chỉ .
Trên tay vẫn đang truyền dịch.
Từ Hành Chi đúng là một tên điên.
Sớm muộn gì cũng g.i.ế.c chết.
Hắn còn mặt mũi nổi giận với .
là thần kinh.
Y tá thuốc cho .
Tôi hỏi cô : "Tôi còn truyền dịch bao lâu nữa?"
Cô : "Truyền xong chai là thể xuất viện ."
Cô , nhưng thôi: "Cô cũng đừng quá chiều chuộng đàn ông, thể là của ."
36
Khi cô .
Tôi rút kim truyền, quần áo, bỏ luôn.
Thật sự còn sức lực, cơ thể càng khó chịu hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chong-toi-la-tong-tai-tam-co-cay-nghiet/chuong-7.html.]
Đến cửa hàng tạp hóa lầu, mượn điện thoại của nhân viên để gọi cho chị gái.
Sau đó, thấy Từ Hành Chi đang với vẻ mặt lạnh lùng.
Tôi lạnh lùng liếc một cái, bấm 110.
Hắn giật lấy điện thoại của .
Ôm lấy bước .
Tôi cũng phản kháng.
Đợi đến khi ăn xong bữa sáng, chút sức lực, : "Ly hôn ."
Hắn chỉ thốt hai chữ: "Mơ ."
37
Không gì là biến thái nhất.
Chỉ ngày càng biến thái hơn.
Từ Hành Chi, tên biến thái , nhốt .
Tôi sợi xích chân , tức giận : "Anh dám nhốt ? Đồ khốn nạn, đợi đấy! Người nhà chắc chắn sẽ báo cảnh sát, chắc chắn sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t !"
Hắn , nhẹ nhàng : "Hiện tại em đang du lịch, họ sẽ quan tâm đến em ?"
Nói , đưa điện thoại của cho xem.
Trong vòng bạn bè là những bức ảnh đồ ăn ngon hoặc phong cảnh của .
Còn vài tấm ảnh tự sướng của .
Tôi từng chụp những tấm đó, chắc chắn là ghép ảnh.
Còn trong vòng bạn bè của , cũng đăng vài tấm ảnh tương tự.
Càng chứng minh chúng đang du lịch cùng .
38
"Anh thể nhốt cả đời ."
Hắn nhẹ nhàng : "Ai thế?"
"Nếu em dám bỏ chạy, dám đòi ly hôn thì tên tình nhân của em, c.h.ế.t vì tai nạn xe , c.h.ế.t vì tiêm thuốc quá liều, đều thể chọn."
"Còn em…" Hắn đôi chân : "Tôi nghĩ em tàn tật cũng ."
Vừa sờ cổ , : "Mặc dù thâm tình của em đều là giả tạo nhưng em yên tâm, giống em, sẽ chê bai em, sẽ chăm sóc em cả đời."
Hắn sờ đôi chân .
Tôi nhịn mà rùng .
Hắn với một cách biến thái: "Như chơi giường chắc chắn cũng hương vị riêng, em đúng ?"
"Còn nữa, em cũng đấy, hiện tại nhiều loại thuốc khiến mất trí." Hắn chậm rãi : "Uống sẽ khiến loạn trí một thời gian, nhà em sẽ nghĩ rằng vì liệt nên em phát điên. Anh chăm sóc em chu đáo, họ đến thăm em một hai năm, cũng yên tâm, em xem, lúc đó chơi em thế nào thì chơi, ?"
"Sau dù là làm công tác, đều sẽ mang em theo bên , * lúc nào thì *."
"Người ngoài còn khen chúng vợ chồng tình cảm , đối với em chung thủy hai."
Tôi nhịn mà run rẩy .
Hắn làm chuyện đó.
Tên điên làm chuyện đó.
Tôi dọa , nhịn mà gào lên: “Từ Hành Chi, bệnh ! Anh thể chơi bời bên ngoài, tại chơi! Anh thả ! Anh thả !”
“Tôi chơi bời cái gì?”
“Anh còn giả vờ! Đừng tưởng !”
39
“Bạch Sương Sương? Em chỉ vì những tin đồn đó mà nghi ngờ ?”
Tôi tức giận chằm chằm .
Hắn lạnh lùng gọi một cuộc điện thoại: “Phong sát Bạch Sương Sương.”
Cúp máy, với : “Hả giận ? Bọn chia tay từ tám trăm năm . Người bao nuôi cô là khác.”
“ đội ngũ của cô thích lấy để đánh bóng. Có lẽ họ nghĩ dễ tính.”