Tôi mỉm lắng , thỉnh thoảng liếc Cố Ngôn Châu đang như nệm chông bên cạnh.
lúc , Lục Cảnh Nhiên đổi giọng: “ Ngôn Châu , thật, trở về, từ chối dự án phía Nam thành phố vì chị dâu? Đó là lợi nhuận hàng trăm tỷ đồng đấy.”
Tim thắt , về phía Cố Ngôn Châu.
Dự án phía Nam thành phố, , đó là trọng tâm của công ty họ năm nay, chuẩn lâu cho nó.
Anh từ chối từ lúc nào? Tại ?
Cố Ngôn Châu đặt ly xuống, thản nhiên : “Người phụ trách dự án đó, nhân phẩm vấn đề. Tôi yên tâm để Tiểu Khê tiếp xúc với .”
Lục Cảnh Nhiên sững sờ: “Chỉ vì chuyện ?”
“Ừm.”
Cố Ngôn Châu gật đầu, giọng điệu cho phép nghi ngờ: “Đối với , gì quan trọng hơn vợ cả.”
Khi câu , , nhưng tay ở bàn siết chặt lấy tay .
Khoảnh khắc đó, trái tim như một thứ gì đó đ.á.n.h mạnh.
Người đàn ông , thường ngày trông vẻ nhát gan, nhưng trong việc bảo vệ , bá đạo và kiên định hơn bất kỳ ai.
Lục Cảnh Nhiên kinh ngạc Cố Ngôn Châu, , cuối cùng, giơ ly rượu lên, tâm phục khẩu phục : “Ngôn Châu, đây nghĩ ngốc, bây giờ mới , mới là thông minh nhất trong chúng . Chị dâu, xin cạn ly với chị, chị đúng là phúc tinh của Ngôn Châu.”
Tôi đàn ông bên cạnh, vì mà thể ngần ngại từ bỏ dự án trăm tỷ, mắt nóng lên.
Tôi nâng ly rượu, uống cạn.
Trên đường về nhà, tựa vai Cố Ngôn Châu, khẽ hỏi : “Cố Ngôn Châu, vì em, từ bỏ dự án lớn như , hối hận ?”
Anh đầu , nghiêm túc, ánh trong mắt còn rực rỡ hơn cả bầu trời đêm.
“Không hối hận.”
Anh : “Tiền mất thể kiếm , nhưng vợ thì chỉ một.”
Tôi kìm nữa, ghé sát , hôn lên môi .
Ngoài cửa sổ xe, ánh đèn neon của thành phố lướt qua. Bên trong xe, là thế giới ấm áp và tĩnh lặng chỉ thuộc về hai chúng .
Về đến nhà, mở cửa, thấy bà Triệu Nhã Cầm, ông Cố Kiến Quân và Cố Manh Manh, ba xếp thành một hàng, sofa, vẻ mặt nghiêm nghị, cứ như đang tiến hành tam diện giáp công.
“Các con về .” Bà Triệu Nhã Cầm mở lời, giọng điệu .
Tôi và Cố Ngôn Châu , trong lòng đều dự cảm chẳng lành: “Mẹ, chuyện gì ?”
Bà Triệu Nhã Cầm chỉ một chiếc hộp chuyển phát nhanh bàn : “Cố Ngôn Châu, con giải thích xem, đây là cái gì.”
Cố Ngôn Châu tới , sắc mặt lập tức đổi.
Đó là một hộp chuyển phát nhanh của một trang web… đồ chơi lớn. Logo của trang web in rõ ràng đó.
“Con…” Cố Ngôn Châu thanh minh thế nào.
“Anh! Sao thể mua thứ !”
Cố Manh Manh trông vô cùng đau lòng: “Anh thấy với chị dâu !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chong-so-xa-hoi-khong-ve-nha-toi-va-me-chong-cung-nhau-ca-khia/chuong-17.html.]
“Không mua!” Cố Ngôn Châu cuống đến mức .
“Thế là ai mua?” Bà Triệu Nhã Cầm truy hỏi.
lúc , chợt nhớ điều gì đó. Tôi lặng lẽ lấy điện thoại , mở ứng dụng mua sắm của , nhấp chi tiết đơn hàng.
Sau đó, đưa điện thoại đến mặt họ.
Người nhận: Triệu Nhã Cầm.
Địa chỉ: Nhà họ Cố.
Ghi chú: Dùng để tăng cường tình cảm cho đứa con trai bất hiếu và con dâu.
Cả phòng khách, một nữa rơi sự im lặng c.h.ế.t chóc.
Khuôn mặt của bà Triệu Nhã Cầm, với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, từ trắng chuyển sang đỏ, từ đỏ chuyển sang màu gan heo.
Bà , Cố Ngôn Châu, cuối cùng, bà hét lên một tiếng “Á!”, che mặt chạy thẳng lên lầu.
“Không ! Mẹ hack tài khoản !”
Sự kiện " độn thổ" của bà Triệu Nhã Cầm khiến địa vị của bà trong nhà giảm sút nghiêm trọng, từ vị trí một tụt xuống đồng hạng bét với Cố Ngôn Châu.
Bà Triệu Nhã Cầm trốn trong phòng cả tuần dám ngoài, cơm nước ba bữa đều nhờ giúp việc mang đến tận cửa.
Tôi đến thăm bà, bà liền lấy chăn trùm kín đầu, giả vờ là một con đà điểu.
“Mẹ ơi, , tụi con nữa .”
Giọng nghèn nghẹt của bà truyền từ trong chăn: “Mẹ tin! Các con chắc chắn đang cố nhịn !”
Tôi bất lực thở dài.
Xem chuyện để bà tự tiêu hóa dần dần thôi.
Cuộc sống hôn nhân của và Cố Ngôn Châu cũng bước một giai đoạn mới sự việc .
Anh còn thỏa mãn với việc ôm hôn mỗi sáng và tối nữa, mà bắt đầu đổi đủ cách để tìm kiếm phương pháp “tăng cường tình cảm”.
Ví dụ, mua một đống quần áo đôi, khăng khăng đòi mặc chung với .
Từ đồ ngủ đôi đến đồ thể thao đôi, thậm chí còn cả vest đôi. Hai chúng mặc quần áo y hệt ngoài, tỷ lệ đầu đạt 200%.
Ví dụ khác, bắt đầu đam mê nấu ăn cho .
Mặc dù nào cũng biến nhà bếp thành một bãi chiến trường, và cuối cùng vẫn dọn dẹp tàn cuộc.
khi bưng đĩa “trứng chiên tình yêu” đen thui đó cho , vẻ mặt chờ khen của khiến nỡ đả kích.
“Ngon ?” Anh tràn đầy mong đợi.
Tôi khó khăn nuốt xuống một miếng, lương tâm mách bảo gật đầu: “Ngon, ngon nhất đời.”
Linlin
Anh lập tức vui vẻ như một đứa trẻ hai tạ.
Điều khiến chịu nổi nhất là bắt đầu “100 câu hỏi về độ hòa hợp của vợ chồng”, ép trả lời cùng .
“Vợ ơi, em thích bộ phận nào cơ thể nhất?”