Chồng CEO Của Tôi Là Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 8: Anh Ấy Đã Ngăn Tôi Lại Ngay Lập Tức - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:25:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

- Tống Tiểu Vân, cô vẫn còn trẻ quá! Người trẻ khiêm tốn. Hãy nghĩ xem, cô nghỉ phép lý do hơn ba ngày. Nếu che chở cho cô, cô đuổi việc . Hãy nhớ, trong công ty , cô cần mối quan hệ. Nếu , một ngày nào đó cô thể sa thải bất ngờ.

Lời của mang tính đe dọa mang tính hăm dọa.

Nếu là một mới làm, họ sẽ sợ hãi.

thì !

- Anh Lục, nên đe dọa nhân viên mới chỉ vì chiếm hết công lao!

- Cô, cô thật thể tha thứ . Cô nghĩ thể khiến phòng nhân sự sa thải cô ngay lập tức !

- Tôi tin!

- Cứ chờ xem!

Lục Tri Châu trông tức giận…

Là thư ký của Cố Nguyên Châu, trong những năm qua quả thực tạo dựng nhiều mối quan hệ trong công ty.

Quả nhiên, đầy nửa tiếng , nhận cuộc gọi từ quản lý phòng nhân sự.

- Tống Tiểu Vân, hãy tất công việc bàn giao và đến phòng tài chính để nhận lương.

- Tại ?

- Cô sa thải!

- Tôi chấp nhận!

Nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Sau đó, thang máy đến văn phòng tổng giám đốc.

Cố Nguyên Châu dường như đang bận rộn.

Tại nơi làm việc, thấy nhiều đàn ông mặc áo sơ mi trắng và vest đen, nhưng nghi ngờ gì nữa, trai nhất và phù hợp nhất.

Anh vóc dáng hảo, đường nét khuôn mặt sắc sảo.

Phong thái của điềm tĩnh và chuyên nghiệp, đôi mắt đen sâu thẳm tự nhiên toát lên vẻ uy nghiêm. Những tiếp cận thể cúi đầu khuất phục.

Tất nhiên, sáu năm như .

Khí chất uy nghiêm là kết quả của việc vượt qua vô cuộc chiến thương trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chong-ceo-cua-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-8-anh-ay-da-ngan-toi-lai-ngay-lap-tuc-2.html.]

Câu "Gừng càng già càng cay" thực sự miêu tả đúng con .

Lúc , đang chiếc ghế giám đốc bọc da màu đen, xem xét một bản hợp đồng.

Trong một công ty với hàng chục nghìn nhân viên, tất cả các quyết định đều thông qua chữ ký của – đó là một công việc dễ dàng.

Khi cuối cùng cũng chút thời gian nghỉ ngơi,

Tôi pha một tách cà phê và đặt mặt .

Anh nhấp một ngụm cà phê…

Có lẽ vì hương vị cà phê quá quen thuộc, vẻ ngạc nhiên. Sau một lúc, nhấp thêm một ngụm nữa.

Rồi, hướng ánh mắt khó hiểu về phía .

- Cô pha ?

- Vâng!

- Sao cà phê vị khác?

Cố Nguyên Châu thực sự rằng cà phê một bí mật.

Trong suốt những năm chúng kết hôn, làm nhiều việc cho , nhưng bao giờ hỏi về chúng.

Theo thời gian, đoán quen với khẩu vị của !

Sau khi pha cà phê cho nhiều năm như , đương nhiên điều gì khác biệt.

- Tôi thêm một chút bạc hà cà phê, nó giúp tỉnh táo hơn!

Đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Nguyên Châu từ xuống .

Trong khi chúng đang chuyện, Lục Tri Châu đột nhiên xông , chỉ .

- Không sa thải ? Sao cô vẫn còn ở đây? Mau lên, thu dọn đồ đạc và !

Có lẽ vì cảm thấy tội , Lục Tri Châu lẽ nghĩ rằng đang mặt Cố Nguyên Châu. Vì , rời khỏi văn phòng của CEO ngay lập tức.

- Thưa Chủ tịch, tách cà phê một câu chuyện nhỏ đằng nó. đoán sẽ còn cơ hội để kể cho nữa. Vậy thì, xin phép !

Không tranh cãi gì, chỉ một cách đáng thương, cúi đầu bước .

, Cố Nguyên Châu ngăn ngay lúc đó.

- Ai cho phép cô !

Loading...