Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 279: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:39:41
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

hắt hai cái liên tiếp, cô lập tức mặt , tránh về phía . Đây là đầu tiên cô hắt mà trông thanh tao đến .

Về đến nhà, Diệp Tẩy Nghiễn lập tức nấu gói gừng đường đỏ mà ban quản lý tặng, đủ hai phần.

Thiên Đại Lan nâng niu chìa mặt một báu vật, một chiếc lá cây ngô đồng Pháp rơi tự nhiên. Cuống lá ngả màu đen, nhưng tổng thể vẫn là một màu vàng óng ánh rực rỡ, mềm mại như nhung.

Diệp Tây Nghiễn nhẹ nhàng kẹp nó một quyển sách dày cộp.

“Ở Thẩm Dương nhiều cây ngô đồng Pháp, vì khí hậu quá lạnh.”

Thiên Đại Lan : “ ở cổng Đông trường em, đường Quốc Định, kéo dài về phía Đông đến tận đường Tùng Hỗ, năm sáu trăm mét đều là pháp đồng. Chúng tỉa tót cực kỳ … Mà em làm gì thế?”

Cô phát hiện Diệp Tây Nghiễn vẫn đang chăm chú rời mắt.

Từ lúc gọi điện đến khi xuất hiện, tổng cộng mất bảy phút. Lúc nãy khi đến, cô cũng lặng lẽ đếm , từ cổng khu nhà đến cửa căn hộ của , cũng xấp xỉ bảy phút.

Điều chỉ nghĩa là kịp quần áo, ở nhà vẫn mặc sơ mi quần âu, mà còn nghĩa là, ngay khi máy, lập tức xuống gặp cô.

Thiên Đại Lan cảm nhận sự vội vã vi diệu . Vì chính cô cũng .

Sau một thời gian dài gặp, khoảnh khắc tương phùng nảy sinh thứ cảm giác háo hức và tươi mới, giống như cận thị đổi kính mới, giống như chiếc điện thoại một đôi tai mới, những gì thấy, những gì thấy, đều như nâng cấp lên một trải nghiệm khác biệt.

“Anh em làm gì ?”

Thiên Đại Lan lặp : “Sao cứ mãi em thế?”

Cô cảm thấy mặt sắp nóng bừng lên, thế , cô gần như còn là Thiên Đại Lan mặt dày nữa .

“Gầy nhiều .” Diệp Tây Nghiễn chuyển chủ đề: “Căng-tin trường ngon ?”

“Ngon chứ.” Thiên Đại Lan sờ mặt, tự khen: “ mà, em kiểu gầy ốm yếu nhé. Em cũng cố tình ăn kiêng, chắc chỉ là do mệt quá thôi.”

“Không kiểu gầy hốc hác, .” Diệp Tây Nghiễn khen cô, quan tâm đến chuyện học hành: “Đã thích nghi chương trình học ?”

So với cửa hàng trực tuyến của Thiên Đại Lan, thực quan tâm đến cuộc sống đại học của cô hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-279-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

Cả hai đều quan trọng, nhưng Diệp Tây Nghiễn luôn cảm thấy mắc nợ cô. Anh thường nghĩ, nếu năm đó tranh cãi với cô, mặc kệ cô như , lẽ bây giờ, cuộc sống của Thiên Đại Lan sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

“Đương nhiên là thích nghi .” Thiên Đại Lan : “Luyện tập kiểu ma quỷ kỳ thi đại học em còn trụ , chuyện là gì .”

Diệp Tây Nghiễn bật , lúm đồng tiền của vẫn như cuối họ gặp .

Lúc , ánh mắt Thiên Đại Lan lướt đến chiếc máy tính mở bàn , màn hình phát ánh sáng xanh nhàn nhạt.

Vốn là đặt nặng sự nghiệp, cô lập tức giục làm việc, đừng để ý đến cô nữa.

“Em là lớn , thể tự sofa sách, nghịch điện thoại mà.”

Diệp Tẩy Nghiễn từ chối, máy tính, tập trung làm việc. Mãi đến khi mặt trời bên ngoài lặn xuống, mới ngẩng đầu lên.

Anh phát hiện Thiên Đại Lan ngủ ghế sofa, tay chân dang rộng, chút hình tượng.

Cuối cùng cũng thể quan sát cô thật kỹ. Mái tóc uốn nhẹ khi ngoài, nhưng vì di chuyển cả ngày mà rối. Trên tóc cài một chiếc kẹp nhỏ trang trí bằng quả thông và trái cây khô.

Màu son nhạt môi phai khá nhiều khi uống nước, để dấu vết lờ mờ thành cốc thủy tinh.

Khuôn mặt cô gầy hơn nhiều so với gặp ở Thẩm Dương, má bầu bĩnh giờ thon rõ rệt.

Dưới mắt một lớp phấn nhẹ, nhưng gần hơn, Diệp Tây Nghiễn nhận đó thực chất là quầng thâm.

Trong lòng chợt cảm giác như ánh nắng mùa xuân chiếu lên sông băng, rào rạt tan chảy. Từng mảng tuyết đau xót ấm áp, từng dòng nước ấm len lỏi xuống tận đáy lòng.

Suy cho cùng, cô cũng chỉ là một cô gái bước qua tuổi đôi mươi. Bình thường, ở độ tuổi , các cô gái vẫn vô tư cắp sách đến trường. Đâu ai như cô, còn trẻ làm những điều mà khác nghiệp vài năm mới dám thử.

Lúc , Thiên Đại Lan tỉnh dậy, lẩm bẩm một câu bằng phương ngữ, Diệp Tây Nghiễn hiểu.

Chỉ thấy cô lật dậy với tư thế tứ chi dang rộng, trông hệt như một con cua nhỏ lật bãi cát.

Con cua nhỏ lật xong thì hề lề mề, đôi mắt sáng lấp lánh như ngoi lên từ biển, "phụt phụt" thổi bong bóng: “Anh ơi, em đói , chúng ăn tối đây?”

Trước khi ngủ, cô lục lọi căn bếp của Diệp Tẩy Nghiễn, phát hiện trong tủ lạnh rau tươi thịt, chỉ còn ít trái cây đáng kể.

Loading...