Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 167: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:44:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống của Diệp Tẩy Nghiễn thật dễ dàng, thật xa hoa, thật… hề ăn nhập với nơi .

Gần hai mươi tám năm cuộc đời thuận buồm xuôi gió, lẽ từng nếm trải cảm giác nghèo khó, bế tắc. Tiền đối với chẳng là gì cả. Chỉ là một con mà thôi. Anh thể nào hiểu sự khao khát tiền bạc của cô.

Không cách nào cả, con luôn thờ ơ với những thứ sở hữu. Thiên Đại Lan cố gắng suy nghĩ theo cách đó. Giống như cô , cô cảm thấy nhan sắc là một thứ quá hiếm … vì cô đủ xinh . Giống như Diệp Tẩy Nghiễn cảm thấy tiền bạc là vấn đề… vì quá giàu .

Lẽ cô nên sớm nhận điều , ?

“Đi với .” Diệp Tẩy Nghiễn đưa tay với cô: “Coi như hai ngày qua từng xảy chuyện gì. Em về trường học cho , đừng lo lắng chuyện tiền bạc…”

“Tại cần lo lắng?”

Thiên Đại Lan ngước mắt lên , đôi mắt đen láy chằm chằm, hỏi: “Em tư cách gì để lo lắng chứ?”

Diệp Tẩy Nghiễn khựng .

Thiên Đại Lan run giọng : “Anh nghĩ rằng em trường học ? Anh nghĩ rằng em giống như những cùng trang lứa, học ba năm cấp ba thi trường đại học yêu thích ? Anh nghĩ rằng em thích khác coi thường, chế giễu, đuổi việc vì bằng cấp ? Anh nghĩ rằng em tình nguyện để tất cả nỗ lực của phủi sạch ?”

Diệp Tẩy Nghiễn, từng trải qua cảnh bắt nạt trong trường nghề khi mới 15 tuổi.

Anh từng những gã đàn ông bốn, năm mươi tuổi bám đuôi trong nhà máy điện tử ở Thâm Quyến khi mới 16 tuổi.

Anh từng bạn bè và mối tình đầu sỉ nhục khi 17 tuổi.

Anh từng rời xa quê hương, một một lên Bắc Kinh lập nghiệp khi mới 18 tuổi.

Anh từng học cách với tất cả , ứng phó với những mưu toan nơi công sở khi mới 19 tuổi.

Diệp Tẩy Nghiễn, từng trải qua cơn đói khát. Chưa từng ăn bánh mì rẻ tiền, nguội ngắt và cứng như đá và màn thầu kẹp dưa muối suốt một tuần liền.

Chưa từng trải qua cảm giác buồn nôn, ép bản ăn tiếp.

Chưa từng cắt giảm chi tiêu đến mức dám gọi thêm thức ăn trong căng-tin trường học, chỉ thể cùng bạn chia sẻ một suất cơm.

Diệp Tẩy Nghiễn, bao giờ thử trải qua mùa đông với chỉ một chiếc áo bông cũ, sợi bông bên trong vón cục ?

Anh bao giờ bạn học bịt mũi nhạo vì mặc đúng một chiếc áo cả mùa đông ?

Anh bao giờ cảm nhận sự khó chịu, bẽ mặt và lo lắng khi chiếc áo khoác mùa đông duy nhất của vô tình rách ?

Anh từng.

Diệp Tẩy Nghiễn, sinh ở Bắc Kinh, để thể ở nơi , em nỗ lực đến mức nào ?

Anh quen với sự xa hoa, ồn ào của thành phố , em kiễng chân đến mới chạm một góc nhỏ của sự phồn hoa đó ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-167-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

Anh nghĩ rằng "nghèo" chỉ là một trạng thái.

Anh rằng, "nghèo" cũng là một căn bệnh tâm lý.

"Em kiếm tiền." Thiên Đại Lan , cô nghiến răng, Diệp Tẩy Nghiễn, ánh mắt bướng bỉnh.

"Now or Never."

"Em sẽ bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để kiếm tiền, cũng để nó biến mất mắt em. Bất cứ lúc nào, trong bất cứ cảnh nào, đối với bất cứ điều gì, em thể từ bỏ thứ khác."

"Đại Lan…" Diệp Tẩy Nghiễn trầm giọng : "Em vẫn còn nhỏ…"

"Em còn nhỏ nữa, Diệp Tẩy Nghiễn!"

Thiên Đại Lan giận dữ bật dậy, cô : "Bây giờ bố em chỉ còn em thôi, họ đều cần em, còn hiểu ? Diệp Tẩy Nghiễn, bố em sức khỏe , bây giờ em là trụ cột kiếm tiền trong nhà."

thể cảm nhận sự thương xót và cảm thông trong mắt . Anh đang thương hại cô. cần sự thương hại!!!

Trước đây, Thiên Đại Lan giỏi giả vờ đáng thương để giành lấy sự quan tâm và lợi ích. hôm nay, cô thấy bất kỳ sự đau lòng nào từ Diệp Tẩy Nghiễn.

Thậm chí cô thấy cuộc sống chật vật, khốn khổ của .

Không thể để thấy.

Không thể để .

Những điều đó giống như một bài toán làm sai, che . Thiên Đại Lan bịt chặt chúng để thể giữ vững lòng tự trọng khi Diệp Tẩy Nghiễn, thể ngang hàng với .

giữ lòng tự trọng.

Không .

Không yếu đuối.

Không sa sút.

Nếu , vận rủi sẽ nhân cơ hội đánh gục cô.

"Tại em nhận sự giúp đỡ của ?"

Diệp Tẩy Nghiễn hỏi: "Điều là điều luôn thể hiểu ."

"Vì nó quá giống với việc bao nuôi." Thiên Đại Lan nhấn mạnh từng chữ: "Em thể chấp nhận điều đó."

Loading...