12
Việc nhầm gửi bưu khiến áy náy với Tống Kỷ, định đuổi Diệp Nhàn khỏi nhà để ở riêng với vài ngày. kịp thực hiện thì việc công tác Hàng Châu.
Lần đầu công tác mà tâm trạng phấn khởi thế, suốt đường chỉ chụp ảnh gửi Tống Kỷ.
Xong việc, dạo quanh Tây Hồ, ghé Tây Lấn Ấn Xã mua hai tấm bưu gửi về nhà.
Trước khi dán tem, vẽ hình trái tim nhỏ ở mặt .
Về đến nhà, bưu chắc cũng tới nơi, định cùng Tống Kỷ lấy.
Trên thuyền du ngoạn Tây Hồ, mua sen ăn chơi, bóc vỏ xâu mười hạt ngón tay chụp ảnh đăng trang cá nhân: "Móng mới."
Chu Hạ trả lời Diệp Nhàn: "Vậy là em trai ba tuổi của đứa một tuổi?"
Diệp Nhàn trả lời Chu Hạ: "Sao hùa theo ngoài?"
Bạn học bình luận: "Ngon ?"
Mẹ bình luận: "Mang về cũng ăn."
...
Hầu hết bình luận đều haha, chỉ Tống Kỷ trả lời: "Đẹp."
Gai xương rồng
Nhìn hai chữ , lòng ngọt ngào đến mức thể lấp đầy Tây Hồ.
Giờ đang làm gì nhỉ? Đang sofa sách, tưới nước cho khóm tulip ban công của ?
Tôi tưởng tượng gõ phím, bàn tay thon dài chạm nhẹ màn hình, đôi tay từng vuốt ve mắt , ôm lấy eo , dịu dàng nhưng kiên quyết.
Tôi thuyền một .
Bác chèo thuyền lẳng lặng lấy lọ cảm xuyên hương: "Cô bé, uống chút ...?"
"Cháu , đang yêu đương ạ."
Bác gật đầu hiểu ý: "Vậy bác hát cho cháu nhé."
"Tây Hồ tam nguyệt thiên, xuân vũ như tửu liễu như yên, hữu duyên thiên lý lai tương ngộ..."
Bác hát, tiếp tục ngố, hòa hợp lạ thường.
Chu Hạ gọi điện: "Thời tiết Hàng Châu thế nào?"
"Trời trong xanh."
"Nghe vui thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chi-la-cua-rieng-em/chap-10.html.]
"Hehe, Tống Kỷ bảo móng tay hạt sen của ."
Chu Hạ hiếm khi bí lời: "Gọi là gì, mở mắt mò ?"
Tôi hớn hở: "Có lẽ đây gọi là ' yêu mù quáng' chăng?"
Chu Hạ: "...Chắc bỏ bùa , thế tối nay uống rượu ?"
Mỗi công tác đều tìm quán rượu.
"Không uống, Diệp Nhàn nhờ việc."
Diệp Nhàn nhắn nhờ đến hiệu sách Ngô Sơn Cư lấy đồ.
Hiệu sách ven Tây Hồ, xe điện đến nơi khi hoàng hôn buông, nắng chiếu lên tấm biển thư pháp, êm đềm ấm áp.
Chủ hiệu sách là thanh niên trạc hai mươi, phong thái giản dị, ý liền đưa một cuốn sách: "Bạn Tống Kỷ ?"
Tống Kỷ? Tôi nghi hoặc nhưng nghĩ nhiều, nhận lấy hỏi: "Chỉ một cuốn thôi ạ?"
"Ừ, đợi chút. Tống Kỷ dặn một việc," chủ quán gọi, "Vương Mông, trang mấy ý nhỉ?"
Nhân viên máy tính ngẩng đầu: "Trang 8 dòng 17."
Anh nhấp chuột, bài hát trong cửa hàng chuyển sang.
Nhạc dạo là "Thích em" của Hoàng Gia Khuê, nhưng giọng hát là Tống Kỷ.
Tôi mở cuốn sách.
Giữa trang 8 và 9 tấm bưu , tim đập mạnh.
Đếm từng dòng xuống dòng 17.
Loa trầm ấm như đang thầm thì bên tai: "Thích em, đôi mắt động lòng ..."
Hiện lên mắt bốn chữ:
"Anh thích em."
Chủ hiệu sách là bạn Tống Kỷ, mấy hôm nhận điện thoại nhờ giúp, khi cô gái đến lấy sách thì bảo mở trang 8 dòng 17, bật bài hát thu.
"Chúc mừng hai ." Chủ quán mỉm , sang nhân viên, "Vương Mông tháng lương, B éo sắp đến, cá chua Tây Hồ ?"
Quá khứ của rõ, nhưng thấy sự mong đợi trong giọng , giống như trái tim lúc đang hướng về trai .
Tạm biệt chủ quán, ghế ven hồ đón gió.
Tống Kỷ gọi video, nhấn nhận.