Họ phát hiện  rằng chị họ  chuẩn   việc dùng dao, và ban đầu   là để nhằm  .
 
Chị    với bạn bè như thế :
“Thật hết chỗ , bà dì ngốc nghếch và con bé em họ  đuổi  , nhà họ điều kiện  như ,  mà   thể dung nạp .”
 
“Bây giờ họ  chứa  nữa,  lúc  còn làm bộ làm tịch là   chứ, thật sự ghê tởm.”
 
“Ngày mai  sẽ   với dì, nếu dì đuổi  ,  sẽ đ.â.m dì hai nhát, xem dì còn dám ?”
 
Mẹ  hỏi  thấy gì mà phản ứng mạnh như .
 
Tôi vội vàng tắt màn hình điện thoại, cảnh sát    với bà:
“Cái cô Chúc Tuyên , lúc đầu là nhắm  bà đó. Có lẽ vì thấy bà dễ bắt nạt, định dùng d.a.o đe dọa bà.”
 
Mẹ  cực kỳ sốc, theo phản xạ lùi  hai bước, may mà  ba  đỡ bà mới  vững.
 
“Cô  thật sự   như  ?”
 
Đến lúc    cần  giấu giếm nữa, liền đưa  xem đoạn trò chuyện.
 
Mẹ  mất  lâu mới lên tiếng:
“Thì   đời  thật sự  những kẻ bất hiếu như , thì   đời  thật sự  những kẻ    xa...”
 
12
 
Sau đó, bất chấp  lời khuyên của  khác,   vẫn  cùng chiến tuyến với  và quyết định xử lý nghiêm túc Chúc Tuyên.
 
Chúc Tuyên phạm nhiều tội và   tù nửa năm.
 
Trong suốt thời gian đó, cha  cô  chỉ thăm một , và  khi về, họ  đến nhà  và  rằng Chúc Tuyên  gặp  .
 
Lúc ,      hiểu rõ về Chúc Tuyên,  những sự việc , bà  trở nên cứng rắn hơn  nhiều. Bố  đùa rằng   thật sự  trưởng thành  năm 55 tuổi.
 
Trước yêu cầu của Chúc Tuyên,   tỏ   bình thản:
“Tôi  cắt đứt quan hệ với cô  ,  cần gặp  nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chi-ho-de-y-ban-trai-toi/chuong-10.html.]
 
Khi Chúc Tuyên  tù, cô     nhà  suốt hai tiếng đồng hồ. Mẹ   thèm để ý đến cô ,  cha  chị họ đến vội vàng đưa cô  về.
 
Khi  đưa , chị họ vẫn hô hoán:
“Dì ơi, tha  cho con, dì thật sự là  duy nhất yêu con  đời !”
 
Mẹ   thấy chị họ  còn trong tầm mắt, lắc đầu và thở dài.
 
Một tuần , chị họ kết hôn,   đám cưới, chồng là một  đàn ông nông thôn trung niên,  hơn bốn mươi tuổi.
 
Các bà con tụ họp bàn tán, và họ  hề ngạc nhiên về kết quả :
“Bố  cô    quản lý nữa,  còn xảy  chuyện , thôi thì để cô  cưới đại một , sống ở nông thôn cho khuất mắt,  lo phiền phức nữa.”
 
Tôi  quen với những lời  .
 
Lần tiếp theo  tin về chị họ, cô   sinh ba đứa trẻ, cả   đổi  , như một kẻ lang thang  hồn.
 
Khi  thấy   và , cô  liền bật , vội vàng  lưng chạy  trong nhà.
 
Ngay  đó, cô   chồng nắm cổ và quăng  ngoài:
“Bảo cô chọn rau, cô còn  làm xong  định nghỉ ngơi, còn dám phàn nàn  đánh cô  đủ nhiều ?”
 
Mẹ   động lòng,  đầu sang một bên và nhẹ nhàng  với :
“Đi thôi.”
 
Tôi gật đầu,  ngang qua chị họ và bước  nhà một  bà con phía .
 
Tôi cảm thấy  ánh mắt đang dõi theo chúng  từ phía ,   vài bước, chị họ đột nhiên bùng lên tiếng  gọi.
 
Mẹ   khựng  một chút,  vỗ lưng bà.
 
Ý bảo bà đừng  .
 
(Hết)