Chị Họ Đáng Đời - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:20:54
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tống Thất Thất, tao hết tiền , mày chuyển cho tao 600 tệ mau lên!"

"Em tiền, tiền đó đều đem mua tài liệu học tập hết ."

"Mày đưa đúng ? Tao tìm dì, bà chắc chắn sẽ cho."

Chị họ chạy tọt phòng ngủ của , ôm lấy bà nũng nịu.

"Dì ơi, dì mua cho con cái máy triệt lông . Dì lông tay con dài thế , xí c.h.ế.t . Sau con mà gả chỗ thì chẳng cách nào hiếu kính dì , còn cái đứa như Tống Thất Thất thì dì trông mong gì ..."

"..."

Dưới sự tấn công dồn dập của chị , chuyển cho chị 1000 tệ để tự mua.

Rất nhanh đó, Chị họ đặt mua một chiếc máy của thương hiệu nổi tiếng doanh cao, đắc ý khoe khoang mặt .

Tôi chẳng thèm chấp.

Đến khi món hàng giao tới.

Chị họ nôn nóng bóc và bắt đầu triệt lông.

Giữa chừng, chị đau đến mức gào thét "a a a" dứt.

Tôi vội vàng đeo chặt tai để làm phiền.

Đợi đến khi triệt lông xong, cả chị đỏ ửng lên như luộc chín.

Chị còn hếch mặt khoe thành quả mặt .

Nhìn chẳng khác gì một con lợn luộc chín, phớt lờ khiến chị tức tối giậm chân bành bạch.

Hai ngày , lông của chị mọc , thậm chí còn đen và cứng hơn .

Chị họ sợ phát khiếp, chỉ còn cách ngừng triệt lông.

cứ hai ngày là nó mọc lên.

Hơn nữa lông mọc đen thô, bằng mắt thường thấy rõ mồn một.

"Sao nó mọc nữa !" Chị vội vàng cầm máy triệt lông lao phòng tắm.

Ngày qua ngày triệt lông như thế, lông tóc chị ngày càng rậm rạp.

Lông thì dày đặc, nhưng tóc đầu thưa dần từng ngày.

Điều khiến chị ngoài chỉ dám đội tóc giả, mặc áo dài quần dài.

Trong thời tiết 39 độ, chị bọc kín mít. Chỉ vài phút là mồ hôi nhễ nhại, quần áo ướt đẫm, mồ hôi chảy từ trán xuống làm nhòe cả lớp trang điểm, trông chị lúc chẳng khác gì "Phượng tỷ".

😁

Hết cách, bảo đưa chị khám bác sĩ.

Tôi miễn cưỡng cùng chị đến bệnh viện. Bộ dạng "vũ trang đầy đủ" của chị thực sự là một tâm điểm chú ý, suốt dọc đường bao nhiêu con mắt đổ dồn .

Lúc ngang qua sảnh chờ đông đúc nhất của bệnh viện, một đứa trẻ chạy qua mặt, nương theo đứa trẻ đó mà ngã xuống, cố ý một tay giật phăng bộ tóc giả của Chị họ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chi-ho-dang-doi/chuong-5.html.]

"A... tóc của !"

Chị họ sợ hãi lập tức chộp lấy mớ tóc rụng, cố gắng đội lên đầu.

Mọi xung quanh vây , chỉ trỏ bàn tán về chị .

"Nhìn kìa, tóc rụng chỉ còn vài mống thế , là mắc bệnh gì nữa!"

"Chắc là bệnh xã hội gì đó do lối sống lành mạnh thôi!"

"Chưa chắc , khi là ung thư đang hóa trị đấy."

"Dù thì cứ tránh xa chị , lỡ mà tính truyền nhiễm thì nguy hiểm lắm."

" là thần kinh, bệnh truyền nhiễm mà còn đ.â.m đầu chỗ đông , định hại chắc!"

Nghe thấy những lời đàm tiếu xung quanh, Chị họ sụp đổ ngay tức khắc, giọng bắt đầu run rẩy.

"Các bậy bạ gì đó? Tôi chỉ là dùng t.h.u.ố.c mọc tóc nên đang trong giai đoạn rụng tóc thôi, đợi hết giai đoạn tóc còn nhiều hơn các đấy!"

Nói xong chị kéo tuột về phía phòng khám.

Bác sĩ kiểm tra tóc của chị xong thì bảo rằng tình trạng rụng tóc hiện nay hầu hết thanh niên đều gặp , căn bản thể chữa tận gốc, chỉ thể cố gắng giảm nhẹ.

Chị họ phục, đập bàn dậy chỉ mặt bác sĩ.

"Nói cái gì đó? Đây là giai đoạn rụng tóc dữ dội do dùng t.h.u.ố.c mọc tóc, qua tháng ngay, cái đồ bác sĩ rởm !"

Bác sĩ chỉ mỉm bất lực, buồn chấp nhặt với chị mà gọi tiếp theo.

Chị họ vẫn đó c.h.ử.i bới, cảm thấy quá mất mặt nên vội kéo chị .

Khi Chị họ làm, chị cũng mặc cái áo khoác dày cộp. Đồng nghiệp khuyên chị cởi , trời nóng thế coi chừng sốc nhiệt.

"Các thì cái gì? Chẳng lẽ mặc như các , để xem định quyến rũ ai chắc..."

Đồng nghiệp tức quá hóa giận, túm lấy chị một cái, Chị họ vùng vẫy quá mạnh làm cái áo khoác giật phăng .

Thế là bộ cánh tay đầy lông lá của chị lộ mắt đồng nghiệp. Mọi sợ đến mức hét toáng lên.

"Cô bệnh đúng ? Lông tay gì mà thô thế ..."

"Hèn gì mặc nhiều đồ như , hóa là mắc bệnh sợ thấy!"

Chị họ vội vàng mặc áo khoác, cảnh tình cờ lãnh đạo thấy, ông quyết định sa thải chị .

Chị lóc t.h.ả.m thiết như mưa hoa gặp gió bão, chỉ vì mất việc mà còn vì chính vị lãnh đạo mà thầm mến mộ sa thải.

Chị thu dọn đồ đạc rời .

Về đến nhà, vì lông mọc đầy nên chị dám khỏi cửa, chỉ ở lì trong nhà, ngày nào cũng sai đặt đồ ăn bên ngoài cho chị .

Cứ đà thì nhà sớm muộn cũng chị ăn cho sập tiệm.

"Dì ơi, Chị họ bệnh nặng lắm, lông mọc đầy như khỉ . mà cũng đến mức nghiêm trọng nhất , cứ theo tốc độ mọc thì cũng sắp !"

Loading...