Chị Họ Đáng Đời - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:20:50
Lượt xem: 43
Năm đầu tiên Chị họ đến nhà ở nhờ.
Vì học xa ở tỉnh khác.
Chị nghiễm nhiên dọn phòng ngủ của .
"Mày ở nhà mấy ngày thôi, ở phòng ngủ làm gì, cứ phòng khách mà ngủ!"
Mẹ cũng đồng tình.
"Phải đấy, Thất Thất lời Chị họ con ."
Tôi giận đến mức chịu nổi, nhưng cũng chỉ đành nhẫn nhịn.
Chị họ bảo lấy bưu kiện giúp chị .
Bóc xem thì thấy bên trong là một lọ t.h.u.ố.c mọc tóc.
"Thuốc mọc tóc quý lắm đấy, chỉ cần bôi một chút là mọc bao nhiêu tóc, mày cấm đụng ! Không thì tao bảo dì đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Thế ? Tôi tin!
Nghĩ đến việc nào chị dùng sữa tắm nhà cũng dùng hết nửa chai.
Thế là đem bộ t.h.u.ố.c mọc tóc đổ sạch chai sữa tắm của chị .
—-
Mọi thứ còn là dáng vẻ quen thuộc của vài tháng nữa.
Mở tủ quần áo , phát hiện bên trong tuy vẫn còn quần áo của nhưng cũng xuất hiện thêm nhiều bộ đồ vặn với vóc dáng của .
Còn vô loại mỹ phẩm lòe loẹt bày đầy bàn trang điểm.
Những bức tường vốn dĩ sạch sẽ trong phòng giờ dán đầy ảnh của mấy ngôi Hàn Quốc chẳng rõ tên tuổi.
Thấy ngăn kéo tủ đầu giường nhét đầy đồ đến mức kẹt cứng.
Tôi đang thắc mắc định mở ngăn kéo xem.
Thì một giọng thiếu nữ gắt gỏng vang lên đ.â.m sầm tai .
"Tống Thất Thất, mày dám tự ý xông phòng ngủ của tao, ý thức của mày để hả?"
Hóa là Chị họ.
Một năm , vì nhà Chị họ sửa sang, để tránh tác hại của formaldehyde, Chị họ chọn sang nhà ở nhờ.
Bố chị thì làm thuê ở tỉnh khác.
Ngày đó vui vẻ đón chị , định bụng giúp chị xách hành lý.
thấy chị hai tay , đến cái vali cũng chẳng , chỉ đeo một chiếc ba lô, điều làm thắc mắc.
Chị họ lẽ sự nghi hoặc của .
Chị vỗ vỗ vai .
"Thất Thất, chị mang theo quần áo gì cả, chị dùng chung đồ với em nhé! Chị họ em nhiều kiểu quần áo lắm, chị vẫn luôn mặc thử xem hai chúng ai hợp hơn!"
Tôi khẽ cau mày, chút hài lòng.
Dáng của chị khác , cao 1m65 nhưng nặng tới 75kg.
Còn thì dáng khá gầy nhỏ, cao 1m63 nặng 43kg.
Quần áo của chị căn bản ních nổi, chị chắc cũng sự chênh lệch giữa chúng , nhưng vẫn khăng khăng mang theo quần áo.
Mẹ sự thắc mắc của , nhưng bà hề chất vấn Chị họ, ngược còn trách mắng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chi-ho-dang-doi/chuong-1.html.]
"Chị họ con mặc đồ của con thì ? Dù đồ con cũng nhiều thế, mặc hết ."
Từ đó về , tủ quần áo của trở thành tủ đồ riêng của chị .
Mỗi ngày chị một bộ, quần áo cởi đều cuộn tròn như một cái bánh đa.
Đủ để thấy chị nới rộng đống quần áo đó đến giới hạn cuối cùng.
Lần nào mặc đồ ngoài, về đến nhà là chị tùy tiện cởi , ném thẳng .
"Thất Thất, chất lượng quần áo của mày kém quá, mới mặc một bục chỉ !" Chị họ nhíu mày, vẻ mặt đầy ghét bỏ, miệng ngừng lải nhải chê bai.
Tôi chịu nổi, đảo mắt trắng dã: "Chị họ, là do chị béo quá nên mới làm hỏng đồ đấy chứ, mặc bao giờ bục chỉ ."
Chị sự phàn nàn của , liền ấm ức chạy mách với , chê chị béo.
Mỗi lúc như , lôi giáo huấn.
"Thất Thất, Chị họ con là khách, con nên nhường nhịn chị ."
Tôi đành thôi.
Chưa đầy một tháng, vứt bỏ nhiều quần áo, đa đồ chị từng mặc đều biến dạng, thể mặc ngoài nữa.
Sữa tắm trong nhà cũng cứ vài ngày một chai.
Lúc đầu, chỉ thấy lạ, tại chai sữa tắm mới mua mấy ngày sắp cạn đáy.
Hỏi bố thì cả hai đều bảo mấy ngày nay chỉ tắm qua loa, dùng đến sữa tắm.
Cho đến khi Chị họ tắm xong đến lượt tắm, thấy chai sữa tắm trống rỗng.
Tôi xót xa vì mỗi chị tắm là dùng hết nửa chai sữa tắm, dù là gia đình giàu cũng chịu nổi kiểu lãng phí như thế .
😁
Đêm hôm đó, đến khuyên nhủ chị .
"Chị họ, mỗi chị tắm đều dùng hết nửa chai sữa tắm, lãng phí quá, nhất là nên tiết kiệm một chút."
Sắc mặt Chị họ lập tức trắng bệch, chị hất tay , chỉ mặt mà gào lên.
"Tống Thất Thất, chỉ là dùng chút sữa tắm của mày thôi , cần làm quá lên thế ? Mày bớt tiêu tiền vặt một tí là thể mua sữa tắm mà?
"Chưa kể, dì mỗi tháng cho mày nhiều tiền tiêu vặt như thế, mày còn chẳng ý mà biếu xén tao chút nào!"
Thấy thông, cũng chẳng thèm khuyên nữa, chỉ là từ đó về mua sữa tắm nữa, mỗi tắm xong đều mang phần sữa tắm còn về phòng ngủ.
Chị họ chuyện, luôn tìm để than vãn.
"Huhu... dì ơi, em họ chê con dùng sữa tắm lãng phí, nhưng con là con gái, dùng sữa tắm thì mà tắm sạch cơ chứ, nào dì cũng cho em nhiều tiền tiêu vặt thế, mà con thì chẳng ..."
Mẹ thương xót xoa đầu chị , đó rút từ trong túi 200 tệ tiền tiêu vặt đưa cho chị .
Đêm xuống, lén tìm , hỏi bà tại cứ chiều theo Chị họ như , chị phô trương lãng phí, coi tiền nhà là tiền.
Mẹ luôn lộ chút bất lực.
"Nó là chị con, từ nhỏ nó đáng thương , chuyện gì thì con cố gắng nhường nhịn nó một chút."
"Dù nó cũng ở đây lâu , sẽ thôi."
Tôi hiểu chị gì mà đáng thương, từ nhỏ chị gì nấy. Tôi xin mua một món đồ chơi, đều thấy mua đồ chơi là lãng phí tiền bạc, nhưng chỉ cần Chị họ đòi hỏi, bà đều làm theo.
Những ngày tháng như kéo dài suốt một năm.
Cho đến khi học đại học ở tỉnh ngoài.
Bây giờ phòng ngủ của trở thành của chị ?
Tôi bộ dạng hung hăng của Chị họ, liền đặt câu hỏi.
"Đây là phòng ngủ của , phòng của thì vấn đề gì ?"