Chếc Rồi Còn Làm Bóng Đèn - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-06-25 14:15:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi trốn viện.

Dù bác sĩ còn theo dõi thêm vài ngày nữa, dù hộ lý cứ dặn dặn lung tung vì tỉnh hôn mê ba tuần. Tôi vẫn lén tháo kim truyền, khoác áo bệnh nhân, giấu tóc rối trong mũ len và xỏ chân đôi dép tổ ong để bước khỏi cửa.

Không ngốc.

Chỉ là… nếu đợi thêm, sợ còn kịp.

Lỡ nghĩ ?

Lỡ dọn vì quá buồn?

Lỡ còn tin rằng tồn tại?

Tôi từng là linh hồn phiêu bạt. Giờ còn chẳng chắc là con nguyên vẹn. rõ một điều:

Tôi tìm . Ngay bây giờ.

Căn hộ tầng 8. Tòa nhà cũ ố màu theo năm tháng. Tôi , ngửa đầu lên ô cửa sổ quen thuộc… nơi từng phát ánh đèn vàng dịu lúc còn lơ lửng giữa ranh giới sống và chết.

Tôi bây giờ còn ở đó .

Không ngần ngày tin … từng tồn tại.

Tôi bấm chuông.

Tim đập như sấm.

Không ai mở.

Tôi bấm thêm nữa.

Lúc định thì—cửa hé.

Tôi ngẩng lên, nước mưa nhỏ mắt. Trước mặt là .

Hứa Khinh Chu.

Vẫn chiếc áo hoodie bạc màu đó. Mắt vẫn quầng, tóc vẫn rối. gầy một chút, xanh xao một chút, trai thì vẫn… trai vãi linh hồn.

, vãi , từng là linh hồn.)

Anh như thể đang một hồn ma giữa ban ngày. Đứng c.h.ế.t lặng.

Mắt trợn khẽ.

Cằm giật giật.

Tôi mở miệng, giọng nhỏ như tiếng muỗi:

“Chào .”

Anh đáp.

Chỉ lùi một bước.

“Em là… thật ?” – Anh lùi nửa bước, mắt rời . Như thể chỉ cần chớp mắt một cái, sẽ tan biến.

Tôi gật đầu.

“Em… em ma.”

“Em !” – Anh chỉ thẳng mặt , mắt ánh lên sự sợ hãi pha lẫn hy vọng. “Tôi cảnh cáo! Nếu bây giờ em bay xuyên qua , sẽ— sẽ đập đầu cửa sổ c.h.ế.t luôn cho em lòng!”

Tôi nghẹn.

Một giây , lấy can đảm từ , bước đến.

Từng bước, từng bước.

Cho đến khi sát … gần đến mức thể ngửi mùi hương áo .

Rồi … đặt tay lên má .

Anh cứng đờ.

Không bay qua.

Không xuyên qua.

Tôi – là – thật.

“Em tỉnh ,” – thì thầm. “Ba tuần. Em ngủ ba tuần. em nhớ hết.”

Hứa Khinh Chu nuốt khan, mắt đỏ hoe.

“…Em lạnh ?”

“Không.”

“Vậy… bay ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chec-roi-con-lam-bong-den/chuong-5.html.]

“Không.”

“…Em xuyên tường ?”

Tôi bật trong nước mắt: “Không.”

Anh thở , lồng n.g.ự.c phập phồng.

Rồi vươn tay—ôm chặt lấy .

Cái ôm như bù hết ba tuần thể chạm. Như thể nếu buông tan khí. Như thể ôm đủ lực là sẽ… bay mất.

Tôi cắn môi, bật , vùi mặt vai :

“Em nữa …”

Anh dụi cằm lên tóc , giọng nghèn nghẹn nhưng cố tỉnh rụi:

“Em thêm nữa là treo chuỗi vòng 49 ngàn quanh cả nhà đấy.”

Căn hộ vẫn .

Ghế sofa vẫn con gấu bông ngay ngắn. Trước mặt nó là cốc nguội.

Bàn ăn vẫn ghế đối diện trống.

Trong góc vẫn là đống giấy note ghi bậy bạ – nhặt lên xem thử, thấy dòng chữ:

“Nếu cô , sẽ đuổi nữa.”

Tôi xuống chỗ cũ, đang pha với vẻ lóng ngóng như đầu bếp.

Anh qua vai.

“Mặt em vẫn xinh như lúc làm hồn ma.”

Tôi chống cằm: “Anh chuyện tán tỉnh mà cứ như review hiện tượng siêu nhiên .”

“Thì lòng một hồn ma mà.” – Anh bật . “Chỉ là… , em là thật .”

Tôi cúi đầu, mím môi.

Bỗng dưng, tim đập loạn như hôm đầu tiên bảng hệ thống hiện chữ “Đối tượng cảm ứng linh hồn: xác nhận.”

Tôi lặng lẽ thầm nghĩ:

Vậy khi hệ thống báo “ yêu thật lòng”, trở làm

nếu vẫn yêu thì ?

Đêm đó, ngủ ở căn hộ .

Không lơ lửng trần. Không úp mặt gối mà cảm giác. Không một giả vờ như thấy.

Tôi đắp chăn, cạnh .

Rồi nhỏ giọng hỏi:

“Lúc em biến mất… nghĩ gì?”

Anh trần nhà, giọng khàn khàn:

“Anh nghĩ… thôi thì, một con ma từng thương , cũng đủ .”

Tôi im lặng lâu, đó xoay chui lòng :

em con ma đó nữa.”

Anh cúi xuống, hôn lên tóc , thật khẽ:

“Ừ. Em là yêu từ kiếp trở .”

Vài tháng .

Gấu bông vẫn còn.

Tách bằng ly sữa đậu nành.

Lịch tường dấu đỏ ở một ngày duy nhất – ngày tỉnh . Anh gọi nó là “ngày em đầu thai 2.”

Tôi còn là linh hồn phiêu bạt.

Anh còn là sợ ma.

Chúng giờ chỉ là một cặp đôi bình thường… cãi , giành chăn, giấu đồ ăn, nhưng mà… chúng yêu như điên.

Và mỗi khi ôm , lỡ gọi “ma nhỏ” vì quen miệng, chỉ nhón chân lên, đặt môi bên tai , l.i.ế.m nhẹ trêu chọc:

“Ma nào mà hôn giỏi như em?”

Loading...