Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Duy ngắm bầu trời đêm ở Berlin. Cậu sang Đức nghỉ hè cũng chỉ bởi Thùy Anh đang ở đây. Chỉ cần chung 1 bầu trời, hít thở cùng 1 bầu khí quyển lẽ cũng đủ đối với . Thùy Anh từng hỏi : "Tại yêu ?", chính bản tìm câu trả lời. Ngược , cũng hỏi Thùy Anh: "Tại là ?", nhưng lẽ Thuỳ Anh cũng thể trả lời. Cậu học cách chấp nhận, học cách buông tay, nhưng thể quên mối tình đầu mãnh liệt cùng nụ hôn nước mắt cô hòa chung với m.á.u của . Cậu tình yêu dành cho Thùy Anh trở thành nỗi ám ảnh đối với cô. Duy để cho trái tim Thùy Anh thởi gian tự vá lành tổn thương. Để cho Thuỳ Anh thêm thời gian nguôi ngoai chuyện. Sau đó, sẽ chinh phục từ đầu. Và đây chính là thời điểm chọn để dành tình yêu của đời .
Duy mang theo 1 bó hoa lớn và 1 hộp quà nhỏ đến khách sạn nơi Thùy Anh ở. Có lẽ màn tỏ tình đơn giản so với 1 đại thiếu gia như . Thuỳ Anh thích chơi trội quá đáng, nên chỉ dành cho cô sự bất ngờ nho nhỏ.
Bầu trời Berlin tối sầm mắt khi thấy bóng dáng con gái quen thuộc. Cô gái đang chỉnh cà vạt cho 1 đàn ông Đức. Cậu gần hơn nữa để rõ hơn. Gương mặt , nụ , ánh mắt thể là ai khác. Vẫn là ánh mắt đượm buồn nhưng cách Thuỳ Anh đàn ông Đức biểu hiện rõ niềm yêu thương. Ánh mắt bao giờ dành cho .
1 nữa, ao ước đó là gay. Cậu thẫn thờ họ, vô tình làm rơi hết những thứ đang cầm tay. Cái se lạnh của ban đêm nước Đức khiến cảm thấy cô đơn đến tột cùng. Những vết đau trong quá khứ 1 nữa hiển hiện như mới đây thôi.
Duy nhắm mắt, hít thở sâu. Cậu tự hứa với dù bất kỳ cảnh nào xảy cũng . Câu của Thuỳ Anh văng văng bên tai như đang nhắc nhở : "Cậu là con trai cơ mà. Sao yếu đuối thế. Đụng tí chuyện nhè ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/chang-playboy-si-tinh/chuong-21-tai-sao-khong-phai-la-toi.html.]
Giả sử đàn ông là gay thật, cuối cùng Thùy Anh chọn cũng là . Chi bằng chúc phúc cho cô.
Duy bỏ những thứ định tặng Thuỳ Anh, lững thững bước đường phố Berlin như kẻ trắng tay.
Sau khi sếp trong khách sạn, Thùy Anh mãi ngoài trời. Cô ánh đèn đường vàng vọt mà cảm giác quen, cái cảm giác khi cô lưng , luôn 1 chờ cô.
chắc . Đây là nước Đức, làm gì ai đợi cô. Cô và sếp sang đây vì công việc. Sếp cô theo đuổi cô từ lâu. Cô là trợ lý của , nhưng hề dùng địa vị giám đốc của để ép cô. Ngay từ đầu, yêu cô vì đôi mắt buồn mênh m.ô.n.g khiến che chở. Và càng ngày càng yêu hơn bởi trí tuệ, cách ứng xử và phong cách làm việc của cô. Không hiểu với , cô cũng tìm cảm giác dựa dẫm, ở bên , cô cũng cảm thấy bình yên, thanh thản. điều gì ở quá khứ khiến cô cứ mãi vấn vương? Con luôn hướng về phía , bấu víu quá khứ để làm gì?
Cô ngẩng bầu trời cao trong vắt. Cảm giác cô đơn nơi xứ cùng 1 chút hoài niệm khiến trái tim cô yếu đuối. Tự nhiên khóe mắt cay cay. Bất giác cô đưa tay về phía , 1 đợt hoa rơi trượt khỏi kẽ tay.