Cha Ngốc Là Zombie - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-24 15:47:25
Lượt xem: 2,475

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cha ông còn yêu nữa, tiếp tục sống cùng cũng chẳng ý nghĩa gì.

vẫn luôn cảm thấy, thế giới , ai yêu hơn ông .

Trước đây bệnh dày làm một cuộc tiểu phẫu, bác sĩ vấn đề gì lớn.

cha vẫn lo lắng đến mức dám chợp mắt, cứng rắn canh bên giường suốt hai ngày.

Ông sợ tỉnh dậy thấy ông sẽ sợ hãi.

ông bao giờ .

Ông cảm thấy mấy thứ thì ủy mị.

Ông bao giờ tặng hoa cho .

mỗi công tác về, đều là túi lớn túi nhỏ mang đồ về cho .

Mẹ hỏi ông mua nhiều đồ thế làm gì.

Ông , thấy thì tiện tay mua thôi.

Mẹ ông tiêu tiền hoang phí.

Ông : "Cái mụ đàn bà nhà cô thì hiểu cái gì."

Mẹ vui vẻ ôm một đống đồ khoe lên mạng xã hội.

Ông ở đằng với , con xem con như cô gái nhỏ .

Mẹ gần năm mươi tuổi , nhưng trong mắt ông mới chỉ là một cô gái nhỏ.

Cha , ông yêu nữa.

Rõ ràng là đang dối.

11.

Tôi còn , .

Đều tại trong cuộc u mê.

Hôm nay là ngày thứ hai mươi lăm kể từ khi zombie bùng phát.

Tám giờ sáng, "a o" một tiếng, khiến vả một cái lưng.

"Sao thế, biến dị ? Gà trống gáy cũng nên gáy giờ chứ."

Tôi xoa xoa lưng gọi .

"Mẹ ơi, đây."

Mẹ trợn mắt: "Sao hả, con đánh trả ? Phản trời ?"

Tôi thầm đảo mắt: "Con nào dám chứ, ơi, , cái !"

Tôi xoay máy tính về phía .

"Phụ nữ liệt mặt do táo bón? Hóa là vì rặn quá sức? Sao thế? Con táo bón ?"

...

"Con bảo xem trang web chứ xem cửa sổ bật lên!"

Tôi gào lên.

Mẹ cúi đầu , nửa phút , bà phát tiếng kêu giống hệt .

"A!"

ngửa che miệng, đầu hỏi :

"Thật giả đấy?"

"Không cần thật giả, chúng đều thử xem , nhỡ loại thuốc thật sự thể chữa khỏi virus trong cơ thể cha con thì ? Hơn nữa, xem chữa khỏi , triệu chứng giống cha con, chỉ vẻ ngoài của zombie thôi, nhưng ý thức thì giống bình thường. Chỉ cần cha con vẫn còn ý thức của bình thường, khả năng điều trị thành công chắc chắn cao."

Đây là một bài đăng vô tình lướt qua, bài đăng khá ít quan tâm, chủ bài đăng chia sẻ, bên là những bình luận nghi ngờ gây chú ý mà như .

tin những gì là thật.

Bởi vì, triệu chứng của gần như giống hệt cha .

Chỉ vẻ ngoài của zombie nhưng ý thức giống bình thường, điều hiếm trong zombie, những bên nghi ngờ là vì họ từng thấy loại zombie như , nhưng mặt , cha chính là một ví dụ sống sờ sờ.

Điều khó để tin.

Hơn nữa, cho dù là giả, thì cũng cam chịu.

Đây là cơ hội duy nhất thể cứu cha .

Tôi chuyện với cha .

Tôi ở Viện Khoa học Kỹ thuật tại Kyoto thuốc đặc trị chuyên dụng, con sẽ lái xe đưa bố .

Cha lắc đầu NO lên giấy.

Ông lắc đầu một cách bình thản, chữ bay bổng như rồng bay phượng múa, trong khoảnh khắc đó, thấy như một thái giám.

Còn ông là một hoàng đế ngu ngốc béo ú.

Hoàng đế vội, thái giám vội.

Tôi há miệng định chửi thề, nhưng lên tiếng .

"Dương Tiến Quân! Nếu , c.h.ế.t ngay cửa nhà , lão nương sẽ thèm thu xác cho !"

Tôi đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/cha-ngoc-la-zombie/chuong-7.html.]

Ồ ~ hóa là bà bá đạo của .

Chửi lắm.

Khuôn mặt xanh xao của cha càng xanh hơn.

Ông nhe nanh múa vuốt lên giấy: "Lão tử cần bà thu xác cho! Lão tử để gái rượu của lão tử thu!"

Nói xong câu , ông còn đầu nháy mắt với một cái.

Dịch là: " , gái rượu của cha?"

Tôi bắt chước dáng vẻ của ông nãy, cũng bình thản lắc đầu: "Con từng câu đó."

Mẹ tủm tỉm xoa đầu .

Cha trừng mắt một cái.

Dịch là: "Đồ vô lương tâm."

Không khí trở nên căng thẳng.

Tôi hỏi cha , ?

Cha trừng mắt một cái, đó lên giấy: "Cha ai bảo vệ các con?"

Mẹ nhẹ nhàng mở lời: "Không , cứ bảo vệ đường là ."

Tôi: "Mẹ ơi, đừng ... nguy hiểm lắm. Còn bố nữa, con cùng bố, bố , nhỡ đến cửa, tưởng bố là zombie biến dị mà b.ắ.n c.h.ế.t thì ?"

Sau khi xong câu , lập tức : "Không !"

Mẹ liếc cha một cái: "Mẹ theo, cha con trung thực, sợ đường ông để ý con zombie nữ nào khác sống với , bỏ con đường, yên tâm về con ."

Tôi: Hình như yên tâm về cha hơn một chút thì ...

Mẹ yên tâm về cha, hết , nhưng cha , cái ông thẳng nam khô khan tức đến mức hai má phồng cả lên, hậm hực : "Bà coi lão tử là thế nào hả? Hơn nữa, lão tử cần hai theo, lão tử cũng cả! Thấy cái cửa ? Lão tử c.h.ế.t cũng c.h.ế.t mặt nó!"

"Đây là chồng của bố của bố? Hay là tình nhân kiếp của bố, mà bố cứ nhất quyết c.h.ế.t mặt nó ?"

Cha cãi vĩnh viễn .

Ông : "Cha ."

Mẹ : "Không ."

Sự thật chứng minh, và cha ở nhà vẫn vị thế thấp kém.

Cuối cùng, vui vẻ quyết định, sẽ lái xe chở bà và cha đến Viện Khoa học Kỹ thuật ở Kyoto.

thấy chiếc xe cha chỉ cho, hình...

12.

Tôi và hướng cha chỉ mà : "Đây là xe của bố?"

Cha gật đầu.

Tôi : "Maserati."

Mẹ : "Mui trần."

Cha : "..."

Maserati thể , cha tìm một chiếc xe van.

Chiếc xe van trông tuy oai phong như Maserati, nhưng ít nhất nó một cái nóc.

Tôi vặn chìa khóa, đạp ga.

Bên ngoài nhiều zombie, thấy xe của chúng thì đuổi theo , thậm chí vài con zombie còn dán thẳng kính xe.

Tôi một bình thường lái xe chỉ dám đạp 30 km/h, cố sức đạp ga hết cỡ.

"Bố ơi, cái xe chậm thế!"

Mặc kệ đạp ga hết cỡ, tiếng động cơ xe lớn hơn, nhưng tốc độ xe chỉ vặn đạt đến 20 km/h.

Mẹ : "Tổ sư, con sang chứ! Đây là sàn đấy!"

Tôi sợ đến mức sắp .

"Con học lái sàn!"

"Con nãy con làm ?"

Mẹ đá một cái.

Bảo mau dừng xe.

Tôi dừng xe, và thuận lợi đổi chỗ.

Mẹ , đạp ga, nhả côn phối hợp cực kỳ nhuần nhuyễn.

Chiếc xe lao với tốc độ 120 km/giờ.

Tôi và cha đều kinh ngạc.

"Mẹ ơi, học lái xe từ khi nào ?"

"Trước đây từng chơi đua xe."

Cha ở phía giơ một tấm bảng nhỏ: "??".

"Vậy mà mỗi chợ bà đều bắt lão tử lái xe đưa đón?” Cha .

"Tài xế miễn phí dùng thì phí."

Cha , mấy sợi tóc phía rủ xuống đầu, vẻ mặt phức tạp, uất ức tủi .

Loading...