20.
Góc Dương Tiến Quân
Tôi nhiễm virus zombie khi đang lái xe đến nhà vợ cũ của .
Tôi biến thành zombie, ngày nào cũng xổm cửa nhà cô .
May mắn là to con, zombie đến một con đánh một con, dần dần còn ai dám đến nữa.
Ly hôn một năm , vẫn thể buông bỏ cô .
Sau khi ly hôn, tại cô vẫn luôn sống trong căn nhà mà chúng mới cưới.
Chuyện cũng là từ gái rượu của mà .
Đến nơi, phát hiện, cô vẫn khỏe mạnh, ở cùng gái rượu của .
Cái tên họ Từ mà ở cùng cô .
Tôi còn nhớ một năm .
Tôi công tác về sớm hơn một ngày, nghĩ rằng về nhà sớm một chút, cô ngày nào cũng gọi đồ ăn ngoài cũng yên tâm.
Em vợ còn trêu chọc , đừng về sớm như kẻo thấy những chuyện nên thấy.
Tôi mắng nó một câu.
ngờ nó đúng phóc.
Tôi xách túi lớn túi nhỏ mang đồ về nhà, bên trong là những thứ cô thích ăn.
Tôi nghĩ cô chắc chắn sẽ vui.
Không ngờ về nhà đẩy cửa thấy tiếng nước từ phòng ngủ vọng , ngay đó, một đàn ông quấn khăn tắm bước từ phòng ngủ của .
Người đàn ông quen, là hàng xóm của chúng .
Học giả xuất chúng, thích làm thơ, ngâm thơ vịnh trăng.
Tôi là một kẻ cục cằn, hiểu tâm tư phụ nữ tinh tế như kim.
Không lãng mạn.
Cô đôi khi làm nũng với , đẩy cô , đừng làm phiền lão tử, lão tử nấu cơm.
Tôi nên tặng hoa gì, ai cũng tặng hoa hồng, thấy tục tĩu.
Thế là, đầu tiên tặng hoa, chọn chọn trong tiệm hoa, cuối cùng, phát hiện một cây cúc trắng ở góc trông ý .
Cánh hoa trắng muốt và mảnh mai, thấy đặc biệt .
Tôi ôm một bó cúc trắng, tặng cho cô , cô mắng một trận, hỏi đang mong thăng quan phát tài vợ c.h.ế.t sớm .
Tôi sợ ngây , từ đó về dám tặng hoa cho cô nữa.
Cái tên họ Từ khác , lãng mạn, còn trai hơn .
Cô lẽ thích kiểu hơn.
Dù từ đến nay lời đường mật, như cái tên họ Từ , một kẽ đất thôi cũng ánh mắt thâm tình, thể ca ngợi một kẽ đất thành hoa.
Tôi gần như là bỏ chạy tán loạn.
Tôi say bí tỉ ba ngày, ngày thứ ba về nhà, đề nghị ly hôn với cô .
Chúng cứ thế ly hôn, chuyện tưởng sẽ mang theo xuống mồ.
vẫn đánh giá quá cao bản .
Gần một tháng làm zombie ở bên cô .
Tôi cảm thấy cô vẫn còn yêu .
Cô vì mà , vì mà lo lắng, thậm chí một khí chất cao ngạo như cô , thể vì mà chút do dự quỳ xuống khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/cha-ngoc-la-zombie/chuong-10.html.]
Khi cô với : "Dương Tiến Quân, khỏe chúng tái hôn nhé", cảm thấy chuyện cô ngoại tình đây còn quan trọng nữa .
Ai mà chẳng từng phạm ?
Trong khoảnh khắc tha thứ cho cô .
Tôi sống sót ngoài, cùng cô sống một cuộc sống .
Tôi còn tìm cho gái rượu của một rể như .
Tôi tỉnh , qua nhiều ngày.
Cô đột nhiên hỏi tại ban đầu ly hôn.
Tôi nhắc chuyện đây nữa, thế là dối, , yêu nữa .
Cô : "Anh bậy."
Tôi rút một điếu thuốc.
Cô : "Đã bảo đừng hút thuốc."
Tôi thở dài, : "Cái tên họ Từ , thấy hai ."
Cô trợn mắt, hỏi thấy gì.
Tôi , thấy trần truồng tắm trong nhà chúng .
Cô hỏi , thì .
Tôi gì nữa.
Cô đột nhiên , là một thằng ngốc.
Tôi , đúng là thằng ngốc, cô cắm sừng , vẫn buông cô.
Cô đá một cái, cảm thấy sắp cô đá tan nát .
Cô cái tên họ Từ đến nhà chúng sửa ống nước.
Tôi thấy cô chuyện .
Cô hỏi cô gì.
Tôi cô , tắm xong , ăn .
Cô đá một cái.
Cái mụ đàn bà sức thật sự quá mạnh.
Cô : "Anh ngu , là cái táo ! Táo trong táo đỏ !"
Tôi sững sờ.
Cô , chỉ vì chuyện thôi ?
Tôi đột nhiên làm , gật đầu.
Cô , đúng là thằng ngốc.
Tôi , đúng là thằng ngốc.
Gái rượu của vẫn đang hóng hớt , cha ơi, cha thật...
Tôi liếc cô bé một cái, cô bé rụt đầu gì nữa.
Tôi cảm thấy đặc biệt ấm ức.
Cô đột nhiên vươn đến ôm .
Cô thì thầm tai : "Dương Tiến Quân, lão nương đây chính là thích cái sự ngốc nghếch của ."
Có gió thổi qua, lỗ chân lông run rẩy.
Tôi nhe răng toe toét.
-HẾT-