Cha Ngốc Là Zombie - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-08-24 15:47:19
Lượt xem: 141
Cha biến thành zombie. Ngày nào cũng lảng vảng cửa nhà . Mấy con zombie khác thì nhe nanh múa vuốt đòi ăn t//hịt ng//ười, còn cha thì ngày nào cũng mang táo đỏ, kỷ tử về nhà. Lấy cớ là để bồi bổ cho .
Tôi : "Bố , gái rượu của bố chỉ ăn một cái chân giò thôi."
Ông cụ im bặt.
Một lát , ông hỏi : "Bụng con còn đau ?"
1.
Hôm nay là ngày thứ ba kể từ khi zombie bùng phát. Mẹ cứ dán mắt cửa sổ, chẳng đang nghĩ gì. Tôi ăn một miếng mì nấu cho.
Mặn chát.
Bát mì khiến nhớ cha vô cùng.
Món thịt xào sợi, gà nướng, ngay cả bát mì nước đơn giản cha cũng chần qua ba lượt.
Nhớ đến cha, khỏi thở dài: "Chẳng cha bây giờ thế nào , giá mà cha ở đây thì mấy."
Lời thốt , nổi giận: "Vậy thì tìm bố ruột của con ! Xem bố ruột con cần con !"
Từ "Bố" , thể lọt tai.
Nhất là khi .
"Một ngày vợ chồng, trăm ngày nghĩa tình, ly hôn thể làm bạn bè ?"
"Cái đồ ch//ó má đó ly hôn là ly hôn, đợi lão nương đây gặp mà cho một cái tát tai mạnh thì là may lắm !"
Tôi thở dài.
Sau khi xong, chẳng còn thể gặp .
Mẹ gì nữa, bắt đầu chằm chằm ngoài cửa sổ.
Cứ như hòn Vọng Phu .
Tôi nghĩ nhớ cha , nhưng bằng chứng.
2.
Hôm nay là ngày thứ tư kể từ khi zombie bùng phát.
Nhà còn ba gói mì khô, nửa túi gạo, mười quả trứng.
May mà đây thích tích trữ đồ đông lạnh, thực phẩm đông lạnh trong nhà vẫn đủ cho hai con ăn thêm nửa tháng nữa.
Tôi khá sợ, nhỡ ăn hết chỗ mà vẫn ai đến cứu chúng thì .
Hoặc là, ăn hết thì zombie xông , thì và đều sẽ biến thành zombie.
Xấu xí bao.
Mẹ sự lo lắng của , liền liếc một cái đầy khinh bỉ.
"Người bình thường sợ biến dị, con thì sợ ."
Mẹ khác , bình thường thì yểu điệu thục nữ, mười ngón tay dính nước xuân, nhưng đến lúc quan trọng thì tâm lý vững vàng như thép.
Vẫn sách, vẫn tưới hoa như bình thường.
Đừng , từ khi zombie bùng phát, hai chậu hoa bệ cửa sổ phát triển đến lạ.
Cha đây thích trồng hoa, hai chậu cũng là cha mua đấy.
Chẳng cha thế nào .
Ông ở biệt thự, hệ thống an ninh hơn chỗ chúng , chắc nhỉ?
Tôi quyết định nhân lúc ngủ trưa, lén gọi điện cho cha.
Sau khi thành thạo bấm điện thoại của cha, chờ mãi vẫn máy.
Chẳng lẽ chuyện gì ?
Quay đầu , thấy ghế sofa chằm chằm .
"Không điện thoại ?"
"À?"
"Bố con điện thoại ?"
Mẹ vẫn là , cái khả năng trinh sát , Mori Kogoro mà thấy cũng thốt lên "đỉnh của chóp".
"À, ."
"Mẹ ơi, cha con sẽ chuyện gì chứ, ông sẽ ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/cha-ngoc-la-zombie/chuong-1.html.]
Tôi liếc ngoài cửa sổ.
Mấy con zombie đó, đúng là đến ghê , cha sẽ biến thành thế chứ?
Đã là ngày thứ tư , mà cha vẫn gọi cho một cuộc nào.
Bình thường gọi thì thôi , nhưng giờ phút , ông lo cho gái rượu của và vợ cũ ?
Nghĩ đến đây, thấy, tiêu đời , cha chắc chắn chuyện .
Thành zombie, xí bao!
Trông xí, thì kiểu chân chữ bát, giọng còn khó .
Càng nghĩ càng đau lòng.
Tôi sắp òa lên .
Mẹ đánh mạnh một cái: "Không tiền đồ, gì mà , cha con khôn như ranh , mỗi ngoài đều hai tên vệ sĩ kè kè bên để khoe khoang cho thấy, thể xảy chuyện gì chứ?"
Tôi , ai chứ! Rõ ràng kìm mà.
Tự sờ mắt, khô ráo!
"Con ! Mẹ đừng lung tung!"
"Mắt đỏ như thỏ ."
Tôi tấm gương đối diện, đúng là thật.
Tiếp đó liếc .
"Mẹ ơi, mắt cũng đỏ ?"
Mẹ đầu , lưng với .
"Cát bay mắt thôi."
Tôi cửa sổ và cửa bịt kín mít, hỏi là cát từ Sahara bay ?
Một lúc , đầu .
"Gọi thêm cuộc nữa ."
"Gì ạ?"
"Gọi thêm cuộc nữa cho cha con!"
Mẹ cuống lên .
Tôi: "..."
Lần , đường đường chính chính gọi điện cho cha.
Một tiếng.
Hai tiếng.
Ba tiếng.
Xin , thuê bao quý khách gọi hiện đang bận...
Cha cúp điện thoại của ...
Cúp ...
Ngay đó, một tin nhắn gửi đến.
"Anh đang ở cùng bạn gái hiện tại, chuyện gì, cần lo."
Tôi thở phào nhẹ nhõm, .
Ngay đó, một ngọn lửa giận vô cớ bùng lên.
Mẹ kiếp, mới nới cũ.
Hu hu hu, thật đáng thương.
Tôi thấy tiếng nghiến răng.
Không , là .
"Mẹ kiếp."
"Đừng để thấy con gọi điện cho cha con nữa! Gọi nữa, đánh gãy chân con!"
Tôi cầm điện thoại, nghẹn lời.
Hu hu hu, thật đáng thương.
Tôi đúng là kẻ khờ.