6.
Hóa , khi  đàn ông  đang ngủ thì vợ   đột nhiên la hét kêu đói, đánh thức   dậy đòi ăn.
Vợ   mang thai, phụ nữ mang thai thèm ăn, dễ đói là chuyện bình thường.
Ban đầu    để ý lắm, lấy cho vợ hai cái bánh rán thừa.
Ai ngờ cô vợ  ăn hết, mắc nghẹn đến mức trợn mắt mà miệng vẫn than đói  ngừng.
Người đàn ông chỉ đành  tìm thêm đồ cho vợ ăn.
Sợ vợ   nghẹn,   còn bưng  nửa nồi cháo bột ngô và một nồi bánh rán đầy, đủ để mười  ăn lận.
Vợ của   cứ như quỷ đói đầu thai, nhét từng cái từng cái  trong miệng.
Chỉ trong chớp mắt, chị   ăn hết sạch đồ, ngay cả nồi cháo bột ngô cũng l.i.ế.m sạch cả đáy.
Người đàn ông trừng to mắt, bắt đầu phát hiện  điều bất thường.
Lượng thức ăn , đừng  là phụ nữ mang thai, đến cả thanh niên mười bảy mười tám còn chẳng ăn hết nổi.
Anh  sửng sốt, vợ   ăn xong còn  với  , miệng cứ kêu:
“Đói quá, đói quá.”
Nửa đêm canh ba,    kinh ngạc  sợ hãi, lập tức gào lên.
Nào ngờ, vợ   thấy thế thì đột nhiên trở nên tức giận, nhảy vồ đến, cắn phập một cái  tai chồng.
Anh  hét lên một tiếng,  đẩy vợ  nhưng  sợ đụng  bụng vợ nên  dám dùng sức.
Vợ    chẳng hề để ý, thậm chí còn cắn xé, cắn đứt tai của   mới thôi.
Chị  ngậm cái tai của   trong miệng, nhai nhóp nhép, liên tục :
“Ngon quá, ngon quá.”
7.
Trong làng  nhiều  lớn tuổi, họ  đến đây thì  ngay là cô vợ  ma nhập,  thể để cho con ma  quấy phá thêm nữa.
Nói là làm, dân làng bắt tay  việc, mỗi  một tay lao tới trói  vợ .
Người vợ giãy giụa một lúc thì buông xuôi, nuốt cái tai xuống  bắt đầu gào :
“Đói quá, con đói quá.”
“Đau quá, đầu đau quá, đừng cắt mà!”
“Chân , chân con  ?”
Tiếng gào  của cô  khiến chó trong thôn cũng bắt đầu sủa loạn lên.
Dân làng  một lúc lâu, cuối cùng cũng hiểu  chuyện gì đang xảy .
E là con gái của  đàn ông    về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/canh-truong-tho/chuong-2.html.]
8.
Hoá ,  đây  vợ  từng mang thai, do ngôi thai  đúng nên chân đứa trẻ ngoi  .
Người chồng thấy là một bé gái thì lập tức cảm thấy  vui.
Vừa  bà đỡ  đầu đứa bé  kẹt   , sản phụ đang gặp nguy hiểm thì   nhẫn tâm, bảo bà đỡ dùng kéo cắt đầu đứa bé  thành từng mảnh.
Bởi vì dùng lực quá mạnh, đứa trẻ sơ sinh  cắt nát, biến thành một đống thịt m.á.u me.
Người đàn ông  hề sợ hãi, tìm miếng vải bọc   ném đứa bé  trong rừng.
Suốt đoạn đường  rừng đó, m.á.u chảy đầm đìa.
9.
Chuyện rõ ràng  thì đương nhiên sẽ dễ giải quyết hơn.
Người chồng vội vàng mời bà đồng làng bên đến.
Bà đồng , đứa trẻ  c.h.ế.t quá thảm, oán hận sâu sắc, mượn cơ thể yếu đuối khi mang thai của  vợ để  về báo thù.
Gia đình nhà  quỳ lạy dập đầu, cầu xin bà đồng hoá giải tai ương.
Bà đồng nhận tiền, làm cho họ một con búp bê bằng giấy.
Bà  bảo,  để cho đứa bé “mượn” một t.h.i t.h.ể  vẹn, để trong nhà bảy ngày thì đốt  là xong.
Thế nhưng nào ngờ, đừng  đến bảy ngày, ngay ngày đầu tiên  xảy  chuyện .
10.
Bà cô  nhấp một ngụm nước cho đỡ khô họng, thở dài một tiếng.
Câu chuyện dở dang làm cho  ngứa ngáy khắp , đang định thúc giục bà  kể tiếp thì  cảm thấy tò mò.
“Chuyện ma nhập  thì liên quan gì đến uống canh ạ?”
“Haizz…”
Bà cô nheo mắt:
“Mẹ chồng của  vợ đó, tuổi tác  lớn lắm , sức khoẻ cũng  .”
Nghe ,  lập tức hiểu .
Thời đó   trạm y tế trong thị trấn , điều kiện y tế cũng  nâng cao  ít.
Chuyện uống canh trường thọ  đa    chỉ coi như tin đồn thất thiệt mà thôi.
Bà  chồng nhà  e là bệnh tình chữa mãi  khỏi,  bệnh mới lo tìm thầy, nảy  ý tưởng nấu canh trường thọ.
Thật sự là khó hiểu mà!
Con trai   cắn đứt một bên tai mà bà  còn nghĩ đến việc uống thứ canh kỳ dị đó.
Thực sự   diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.
Tôi mong chờ  bà cô, thúc giục bà  mau kể tiếp.