Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg
                    
                        
                            
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đồ ăn  nuốt  bụng , giờ  móc họng nôn  cũng chẳng thể trả  hiện trường ban đầu, căn bản   khả năng trả hàng.
Đã , chỉ là buổi sáng thôi  sang đến mức gọi đồ ăn của nhà hàng bốn . Người giao hàng cũng là nhân viên của nhà hàng, khách hàng cung cấp thông tin gì cũng  quan trọng, chỉ cần thanh toán đủ tiền dịch vụ là .
Tra   thông tin gì, món ăn trông cũng chẳng  gì kỳ lạ. Cũng  thể để lãng phí, cả bọn bàn  cứ ăn , tiền tính …   sớm muộn gì cũng  xuất hiện thôi.
Buổi luyện tập vẫn diễn  như thường lệ, bầu  khí  ngượng ngùng đến kỳ quặc. Minh Hiển và Thiên Tường vẫn tương tác như  ngày, buổi đấu tập kết quả vẫn , thậm chí những chỉ  trong trận đấu còn  hơn những buổi tập .
Đầu trận, Minh Hiển  nhặt  một khẩu Kar98k,  lên tiếng: “Cho  thêm ít đạn bảy .”
Support im lặng lùi  , trong chốc lát, fragger từ xa phóng mô tô đến, âm thầm thả xuống chân nhân vật của Minh Hiển hai băng đạn, chẳng  chẳng rằng nhảy xuống từ ban công  leo lên xe chạy mất.
Mới đây thôi, bọn họ  đấu xong định nghỉ nửa tiếng, Thiên Tường  dậy  đến tủ lạnh, Minh Hiển cũng lẽo đẽo theo  còn cố ý chọn chung một lon nước ép. Hai tay của họ chạm , Thiên Tường liền rụt tay , bỏ  một mạch, về chỗ    trận mới một .
xHENRI
Minh Hiển xác nhận xong , rõ ràng   Thiên Tường đang giận dỗi, mà giống như đang tránh né hơn.
Đức Khải liếc mắt đưa ám hiệu cho Anh Khoa, Anh Khoa liền đá luôn ám hiệu đó qua cho huấn luyện viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-90.html.]
Khải Dương cầm theo điện thoại đang mở lân la tiến đến gần hai  ,   ở giữa Minh Hiển và Thiển Tường đưa màn hình đang mở  chính giữa.
“Tối nay  một giải Duo ao làng, do một streamer hàng đầu tổ chức. Hai    tham gia ? Bên đó vẫn đang chừa hai chỗ cho đội chúng  đó.”
Anh Khoa vội  theo: “Được đó…  với  Khải một cặp.”
Đức Khải nhanh miệng tiếp lời: “Đội trưởng cùng bé Tường một đội thể nào cũng ẵm giải… kiếm top một trả tiền bữa ăn sáng,  cần xuất quỹ đội.”
Vừa nhắc đến bữa sáng, Thiên Tường đột nhiên  tăng nhanh tốc độ rê chuột và nhấn phím, xả s.ú.n.g như đang trong một cuộc bạo loạn, Minh Hiển vô thức bóp vỡ lon nước ép dưa hấu còn  khui.
Máu! À … là nước dưa hấu đỏ tươi b.ắ.n  tung toé.
Minh Hiển tỉnh bơ : “Xin , làm ướt .” Vừa rút khăn giấy  lau bàn,  : “Phải tham gia chứ,  cũng đang băn khoăn   lấy   tiền trả bữa sáng ba  của chúng  đây.”
Hắn hất cằm về phía Thiên Tường: “Tôi chỉ sợ bé Tường   tâm trạng…  giữ vững phong độ.”
Thiên Tường  b.ắ.n rụng hết một đội bốn ,  qua   với gương mặt lạnh tanh: “Chơi…   chơi , chúng  còn  kiếm  bao nhiêu tiền,   thể tiêu phí để ăn nhà hàng hạng sang .”