Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, cửa trụ sở Nova Gaming, Khải Dương ngáp ngắn ngáp dài xuống sảnh khoé mắt đỏ hoe vì thiếu ngủ, vẫn còn khoác bộ đồ ngủ trông vô cùng lười nhát.
Như thường lệ, đến chín giờ rưỡi trụ sở mới chính thức làm việc. Thật lòng mà , giờ đó vẫn là quá sớm đối với mấy tên game thủ cú đêm.
xHENRI
Không tên điên nào, đặt đồ ăn sáng gửi đến cho bọn họ. Ngoại trừ thằng nhóc sinh viên năm nhất giấu tên, Khải Dương tìm thấy một game thủ nào chào buổi sáng với một bữa ăn lúc bảy giờ cả.
Trước mắt là hai chồng đồ đóng hộp sang trọng, nắp hộp còn khắc dấu của nhà hàng.
Khải Dương lên tiếng: “Người giao hàng rõ là ai gửi ?”
Anh bảo vệ đáp: “Họ … chắc là bạn gái của một trong đội.”
Khải Dương chống eo: “Mấy đứa nhóc ha, lúc ký hợp đồng đứa nào cũng bồ… mà khoan ! Để xác nhận với bọn nhỏ, là của fan cuồng anti gì đó gửi tới thì chết.”
Anh bảo vệ bật : “Anh đa nghi quá đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-88.html.]
Khải Dương giơ cái tay thương lên: “Đây là hậu quả của việc đề phòng đó đại ca, đến khi bọn nhóc nổi tiếng hơn… thì đùa .”
Trước mắt, Khải Dương vẫn đem mấy phần đồ ăn lên nhà ăn , cũng thể lãng phí thực phẩm , cẩn thận lấy túi zip giữ mẫu của mỗi phần để đề phòng. Gặp chị bếp mới đến, còn dặn dò chị cần nấu bữa sáng.
Thường ngày, thành viên trong đội chỉ Đức Khải và Anh Khoa lên nhà ăn sớm nhất, đó mới đến Minh Hiển một lên, Thiên Tường là thành viên vắng mặt nhiều nhất, hoặc là dậy sớm đến trường hoặc là ngủ nướng nhất hội. Vậy nên, thường thì ai mặt cứ ăn , ăn xong bọn họ thể tự luyện tập hoặc livestream.
Vừa xuống bàn ăn…
Anh Khoa lên tiếng : “Đội trưởng, nhắn với chị dâu là bọn cám ơn nhiều.”
Đức Khải cũng tiếp lời: “Đồ ăn ngon lắm, dẫn chị dâu đến bọn đãi một chầu nha.”
Minh Hiển ngơ ngác, ánh mắt đầy vẻ khó hiểu lướt qua từng quanh bàn ăn. Hắn dừng mắt chỗ Khải Dương mong tìm một lời giải thích…
Khải Dương hắng giọng, nghiêm túc : “Sẵn mặt bé Tường ở đây mới … yêu thì đừng đùa dai nữa, làm mất tình cảm em, khó làm việc chung lắm.”
Minh Hiển đưa ngón trỏ chỉ ngược , vẻ mặt ngờ nghệch: “Tôi? Anh đang đó hả?”