Cẩn Thận! Nhà Có Chó Rất Dữ - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-09-06 15:44:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Tường chống cằm, dựa ghế, để dì Vân tuỳ ý trút hết những lời cần .

 

Cậu chán ngán lối sống của lớn, nhưng Thiên Tường từng chỉa mũi dùi thù ghét trẻ con. Huống gì Thiên Phong cũng chỉ là một thằng nhóc, sinh trong kiểu gia đình cũng do nó chọn lựa.

 

Chỉ là Thiên Tường cũng ý định giải thích…

 

Đợi dì Vân xong, Thiên Tường mới chậm rãi đáp : “Dì cũng tài giỏi, cũng thể tự kiếm tiền, tất nhiên sẽ ham chút tài sản của ông . Nói đến Thiên Phong … dì hiểu rõ con hơn ai hết, dì nghĩ nó sẽ tìm thành tựu gì từ con đường học vấn? Tôi cần , đúng chứ?”

 

Thiên Tường cầm cốc nước chính rót , một uống cạn đến đáy, thẳng thừng, nhưng nhịp điệu vẫn chậm rãi: “Dì hiểu chuyện như , ngậm đắng nuốt cay trong bóng tối, sinh con nuôi con một hơn mười năm… những chuyện đơn giản thế , tính toán thiệt hơn, dì làm lắm mà!”

 

Lần đầu tiên bước cửa, dì Vân vẫn nhớ rõ hình ảnh thiếu niên năm nào, nhóc gầy gò hé răng tiếng nào, chỉ lướt ngang qua, còn dì lấy một . Cứ tưởng vật lộn với cảnh ghẻ con chồng, ngờ, Thiên Tường rời nhà hai ngày khi hai con họ dọn

 

Không một ai chấp nhận cũng , một ai coi trọng cũng , xứng đáng cũng . Dì Vân là một giỏi nhẫn nhịn, cuối cùng cũng đợi ngày danh chính ngôn thuận bước cửa, cuộc sống mỗi ngày đều thấy ánh mặt trời. Thì những chuyện khác, bất cứ nào cũng quyền đoạt lấy của dì. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-73.html.]

xHENRI

 

Thứ mà dì khao khát mỗi ngày, ngờ là một vũng lầy mà ai cũng thoát . Dì Vân cố gắng thẳng lưng đời, đối diện với con riêng của chồng, đối diện với bên chồng, đối diện với những lời chê bai chỉ trích…

 

Quá khứ mà dì mơ cũng tẩy sạch… cuối cùng Thiên Tường chút nể tình mà vạch trần.

 

Dì Vân siết chặt túi xách, như một điểm tựa để bản ngã xuống, hai bàn tay thon dài chăm chút kỹ run rẩy nhẹ…

 

Thiên Tường hiển nhiên cũng nhận , nhưng vẫn lạnh lùng chốt hạ: “Tôi từng đôi co với dì, cũng từng làm đôi bên mất mặt. Từ nay về , việc gì quan trọng cũng đừng đến đây. Dì chỉ nên lo lắng, cân nhắc chu cho tương lai của Thiên Phong, còn hơn là phí chút thời gian … yên tâm, sẽ trở về nhảy núi rác, tranh làm vua rác .”

 

Thiên Tường dậy, còn quên : “Cảm ơn dì, nhờ dì đây mà đỡ mắc công đưa Thiên Phong về nhà!”

 

Chỉ mất 5 phút, hoặc hơn, thấy Thiên Tường mở cửa bước .

 

Loading...