Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên Tường thường trở về thành phố Đ, em gặp đếm hết một bàn tay. Thiên Phong thường Thiên Kỳ kể về ba, cũng thường gen của cái nhà đều hai lớn của nó lấy hết, đến lượt Thiên Phong chỉ tứ chi là phát triển hơn bình thường. Thằng nhóc cũng ganh tị, ngược càng ngưỡng mộ trai trai học giỏi, còn nhận nhiều giải thưởng, đến cả kênh livestream ẩn danh của Thiên Tường thằng nhóc cũng tìm …
Cuối cùng, Minh Hiển kéo hai em Thiên Tường lên tầng bảy, sẵn tiện ăn bữa sáng. Hiện tại nhà ăn cũng , tuyển thủ ai cũng là cú đêm, việc gì chẳng ai dậy sớm. Thiên Tường ăn sáng muộn, nên ăn chậm, Thiên Phong thường chơi thể thao, ăn đến phần ăn thứ ba. Thằng nhóc ăn xong, ngoan ngoãn yên một chỗ chờ trai. Nó cun cút một góc như con cún bự làm sai điều gì đó, sắp chủ nhân xử phạt.
Thiên Tường đặt đũa xuống, lau sạch tay và miệng, khoanh tay dựa ghế thằng nhóc chằm chằm đột nhiên lên tiếng: “Nói … còn đợi hỏi em nữa .”
Thiên Phong lúc mới chịu thành thật: “Cuối năm học em tham gia một trận đấu bóng rổ thiếu niên quốc cho đội của trường, đó, trường năng khiếu ở thành phố H chiêu mộ em, đó em sẽ thể tham gia đội tuyển quốc gia… ý em là, em cơ hội đội tuyển nếu em vượt qua kỳ thi tuyển chọn, nhưng ba cho, còn cấm em luyện tập.”
Tóm là vì thật sự chắc chắn, nên Thiên Phong tốn quá nhiều thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-71.html.]
xHENRI
Thiên Tường tuỳ ý gõ tay lên bàn chẳng theo một nhịp điệu nào, đó ngửa tay hướng về Thiên Phong vẫy vẫy: “Thành tích học tập cuối kỳ, còn gửi cho … tệ đến mức thể cho khác xem?”
Minh Hiển thấy rõ ràng, Thiên Phong rùng một cái, lúng túng lấy điện thoại , quen thuộc nhập mã trang web của trường tự giác đưa qua bằng hai tay. Minh Hiển một bên xem phim, xem đến nhập tâm, càng xem càng thấy thú vị. Đây là đầu tiên thấy một khía cạnh khác của Thiên Tường, dáng một trai nghiêm khắc. Thiên Phong lớn tướng thế mặt trai lời, thằng nhóc cũng thật sự nể sợ Thiên Tường, khác với thái độ ban nãy khi đối mặt với .
Minh Hiển như ngộ điều gì đó, vẻ như tìm điểm giống của mấy em nhà . Chính là cứng đầu, cố chấp, lì cá tính độc đáo.
Bầu trời đầu Thiên Phong gần như kéo mây đen, sấm chớp mịt mù.
Thiên Tường xem xong, mới mở lời: “Với điểm , đến hai cũng giúp em… sẽ gọi cho hai, sẽ đến đón em về nhà.”