Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Người kiên nhẫn đến mức điện thoại bắt máy, đợi cho đến khi nó tự động tắt, còn cố gọi đến thứ ba. Thiên Tường nghiêng đầu ánh sáng chớp tắt màn hình, nỡ đánh thức Petro đành cố vươn tay với lấy điện thoại. Nhận cuộc gọi, vẫn mở mắt, giọng vẫn còn ngáy ngủ…
Ai gọi đến giờ nhỉ…
“Alo…”
Đầu bên liền vang lên một tiếng thở dài: [Thức dậy , mới đến nhà em đây… vẫn kịp cho em ôn bài một tí chở em ăn sáng, đó chở em đến điểm thi luôn.]
Là giọng của Thiên Kỳ… đến …
Thiên Tường bật dậy, ngạc nhiên đến mức tỉnh cả ngủ: “Anh… hai? Anh chạy suốt đêm đến đây ? Đang là mùa hè mà… biển, nhà nhà du lịch. Bộ resort của đang ế khách lắm mà bỏ lên đây? Tình hình như là , tiền cũng cần gửi cho em, cứ để dành đó xoay vòng vốn .”
Thiên Kỳ xong liền đáp bằng giọng ha hả giòn tan: [Ế khách cái đầu em… làm ông chủ mà, thuê nhân viên lẽ chỉ để trưng. Nhờ thuê những nhân viên năng lực, nên mặt của resort vẫn tự động vận hành. Vậy nên cố làm hết công việc trong đêm, chạy thẳng đến đây… sẽ chăm sóc, đưa đón em trong ba ngày thi nghiệp.]
xHENRI
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-7.html.]
Ngưng một đoạn, tiếp: [Thấy hai thương em ?]
Thiên Tường nheo mắt giờ điện thoại… 5 giờ 30 phút sáng.
Mặt trời mùa hè mọc lên thật sớm, đối với những sĩ tử khác, gọi dậy giờ là lẽ thường. Còn đối với Thiên Tường thì đây chính là sự tra tấn.
Giọng Thiên Tường nhừa nhựa kéo dài, gối mềm như từng tỉnh dậy: “Trường thi 7 giờ mới mở cổng, 7 giờ 30 phút thí sinh mới phòng thi, 7 giờ 45 phút vẫn còn kịp điền giấy thi, 7 giờ 50 phút mới bắt đầu phát đề… kịp , giám đốc Kỳ?”
[Anh gọi em dậy là vì cho em…] Thiên Kỳ vẫn vui vẻ đùa giỡn: [Học bài hiệu quả nhất là sáng sớm, ẻ trôi chảy nhất là khi học bài…]
Thiên Tường chỉ cạn lời…
“Anh trường lâu nên nắm bắt thông tin đúng ? Học sinh kỵ nhất là học bài xong buồn ị, chữ nhai nuốt bụng cuốn trôi theo tiếng xả nước… hai, làm ơn mua đồ ăn sáng đây 20 phút nữa nhé!!”
[Được, nể mặt kỳ thi nghiệp, hôm nay tha cho em.]