Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Không ai phản ứng, Anh Khoa mới vỗ vai Khải Dương: “Để dành chút sức , huấn luyện viên!”
Khải Dương ngơ : “Các ai hồi hộp ? Giả vờ chút ? Phối hợp với chứ… đầu làm huấn luyện viên đó!”
xHENRI
Đức Khải vỗ tay bốp bốp đứt quãng: “Để làm cho… vì cái chiến thuật ma quỷ của , đừng để bé Tường động cổ tay, phí sức.”
Minh Hiển vô cùng đồng tình: “Đức Khải sai! Anh lời khuyên nào ích thì hẳn … còn giống như những gì bàn ở nhà, thì chừa , để la hét lúc bọn giành top 1 .”
Khải Dương qua Thiên Tường tựa cửa sổ xe, giống như cảm giác ánh mắt của Khải Dương đ.â.m mặt . Thiên Tương cong môi, miệng nhưng mắt , giơ lên một ngón cái an ủi ngược Khải Dương.
Nhà thi đấu hôm nay sáng rực ánh đèn, mười sáu dãy bàn máy tính sắp thành hai hàng song song. Mỗi vị trí đều đánh dấu bằng logo của mỗi đội riêng biệt…
Mỗi thành viên yên vị trong chỗ của , Khải Dương là huấn luyện viên tạm thời tách chung với hội những huấn luyện viên khác.
Cho dù cuộc thi nâng hạng là một cuộc thi quá lớn, nhưng độ quan tâm của những yêu thích bộ môn bao giờ giảm. Minh Hiển một vòng khán đài, khán giả đến xem cũng kín hết chỗ, họ giương cờ và banner cổ vũ đội yêu thích.
Minh Hiển dừng ở góc cuối cùng của khán đài, đèn led màu xanh dương với banner quen thuộc.
Hắn sang với những thành viên khác: “Chúng cũng fan ? Hay là fan xem live của các đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-58.html.]
Thiên Tường lên: “A! Hai tên đó là bạn cấp ba của mà, cũng gặp qua …”
Anh Khoa tiếp lời: “Ngay bên cạnh là …”
Đức Khải cũng ngại ngùng lên tiếng: “Kế đó là em gái với em trai của …”
Thiên Tường phắt sang Minh Hiển, e dè hỏi: “Anh trai sẽ đến, trai thì ?”
Nếu như Huy Bách xuất hiện, cần hỏi Thiên Kỳ cũng sẽ mặt.
Minh Hiển lắc đầu, cũng chắc chắn. khu ghế chỗ đó còn trống hai dãy ghế, nghĩ đến liền thấy , tuy là trận đấu đầu tiên của đội nhưng cũng giải đấu lớn.
Minh Hiển quá tự tin, :“Chắc hai ổng định thuê , ép nhân viên công ty đến để cổ vũ chúng đúng ?”
Vừa gạt phăng suy nghĩ đó khỏi đầu, Minh Hiển chủ động chìa tay phía , lượt đến Thiên Tường, Anh Khoa, Đức Khải… những bàn tay liên tiếp chồng lên .
“Tuy cách động viên thời, quan trọng là nó vẫn luôn tác dụng… nào, giờ thì chúng cùng …”
“TIẾN LÊN!!!” Cả bốn đồng thanh hô vang, mới định vị trí chuẩn cho trận đầu tiên.