Cẩn Thận! Nhà Có Chó Rất Dữ - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:37:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Hiển lái xe qua khu xóm nghèo ở thành phố H, đường xá ở đây hầu như chẳng mấy khi tu sửa, ổ gà ổ voi khắp nơi. Đến một đoạn, Minh Hiển còn gửi nhờ xe cửa nhà dân bộ

 

Khung cảnh bên trái ngược với những dãy phố xa hoa phía bên sông, nơi trung tâm thành phố sáng rực đèn với những toà nhà cao tầng. Ở đây chỉ nhà tôn, nhà tường đơn sơ, mà Thiên Tường thể tìm chỗ , thật sự thấy phục nhóc.

 

Chân Minh Hiển dài, chỉ bộ một đoạn mất chừng năm, mười phút thấy một căn nhà tường nhỏ, bao quanh là một cái sân rộng hàng rào lưới thép đan hình mắt cáo. Ngay cửa liền thấy một cái bảng hiệu bằng gỗ, lẽ là do chủ nhân nơi tự vẽ .

 

Đi từ xa thấy tiếng chó sủa vang hết một khu, nên Minh Hiển mới tin chắc là lạc.

 

Căn nhà thì nhỏ, nhưng gian che chắn bên ngoài cứ một mét vuông hai con chó, còn mèo, và vài loài thú cưng khác… chỉ chó mèo , mà kể cả các dòng ngoại nhập giá từ vài triệu cũng bỏ rơi, rõ ràng đủ khả năng mua thú cưng đắt tiền, đủ trách nhiệm chăm sóc bọn nó, cuối cùng chỉ vì thỏa mãn thú vui nhất thời.

 

xHENRI

Minh Hiển bước đến gần cửa một dàn bảo vệ bốn chân quát lên cảnh cáo, thích chó, nhưng đây là đầu tiên vây đông thế nên cũng chút e dè.

 

Minh Hiển đang bối rối liền thấy vị cứu tinh, chủ nhân nơi là một phụ nữ khá trẻ, chắc là chỉ mới ngoài ba mươi. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-53.html.]

Chị bước quát một tiếng bọn nhóc liền tản .

 

Minh Hiển đầu thấy ngượng ngùng, đưa tay lên vẫy vẫy: “Chào chị! Em tên Hiển, em đến tìm Thiên Tường!”

 

Chị Trang xây cho một căn nhà nhỏ, đủ cho sinh hoạt cơ bản. Khu đất trống còn đều dùng để xây nhà cho động vật bỏ rơi, khi còn là chó mèo hoang chị nhặt hoặc nhặt đem đến. Trước chị Trang làm trong một công ty nước ngoài, ở chung cư cao cấp, vì sinh lòng thương cảm với một con cún bỏ rơi. Chẳng còn cách nào, chị đổi sang làm công việc online, dọn nhà sang khu ngoại ô thành phố, dựng một khu vườn đầy hy vọng.

 

“À!!!” Vừa quen, chị lập tức nở nụ thiện: “Thiên Tường đang giúp chị tắm cho mấy con cún, bọn nó trốn chơi về, cả đầy bùn đất.”

 

Minh Hiển tiếp: “Em mua đến một ít thức ăn và đồ dùng cho chó mèo, nhưng xe em chạy hẻm … chị xe đẩy ?”

 

Vừa dứt lời, Thiên Tường lôi cái xe đẩy ba bánh , lạnh nhạt hỏi: “Sao tới chỗ ?”

 

“Tôi hỏi Duy Khang…” tiện tay lôi điện thoại chụp bộ dạng Thiên Tường mặc tạp dề và đeo ủng để tắm cho chó, thản nhiên : “Anh Kỳ lo lắng cho em lắm, để báo cho và thằng nhóc một tiếng .”

 

Thiên Tường đẩy xe ba bánh nhỏ đường, Minh Hiển chậm chạp theo , còn làm nũng: “Chân mỏi , còn bọn chó con doạ cho bủn rủn, lên xe cho em đẩy ?”

Loading...