Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên Kỳ cố gắng lăn lộn để gầy dựng sự nghiệp ở bên ngoài, vì dẫm theo những bước chân của ba mà lên.
Giờ thì bữa cơm đặc sắc đến mức nên ói , trở ngược lúc bước chân đến đây.
Thiên Kỳ dứt khoát thẳng: “Trước ba lợi dụng hôn nhân để trèo lên cao, bây giờ còn thỏa mãn, đến cả con trai cũng bán?”
xHENRI
Ông Tấn thoáng đờ , gương mặt tối . Không ngờ cũng đợi một ngày, đứa con trai luôn ngoan ngoãn lễ phép vạch trần quá khứ ông giấu ngay mặt ông.
Bà Quyên lên tiếng chặn : “Thiên Kỳ vốn theo . Chuyện hôn nhân của nó, đến lượt ông tính toán.”
Ông Tấn khẽ rụt một tay , ánh mắt chuyển sang Thiên Tường lúc đang cúi đầu thi ăn với Thiên Phong, vờ như để tâm đến chuyện của lớn. Giữ vững tiêu chí, nhắc tới tên, gọi tới họ thì nhất quyết xen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-49.html.]
Ông Tấn dịu giọng, với Thiên Tường: “Trước giờ ba luôn nghiêm khắc với hai con, nhưng ba luôn cho con gian tự do để phát triển. Chỉ , ba cảm thấy làm gì đó cho con.”
Ông Tấn ngừng phản ứng của Thiên Tường, mới tiếp: “Ba con nộp hồ sơ đại học N, ngành thú y. Ba tìm cho con trường V ở nước A, họ cũng đào tạo ngành . Con cũng , ở nước ngoài ngành thú y coi trọng… là ba lo cho con du học.”
Thiên Tường ngừng ăn, ngước lên chằm chằm mắt ông Tấn. Ánh mắt bộc trực đến nổi, trong một nhịp đó, tất cả những lời dối của ông Tấn đều thấu.
Ông Tấn do dự, vẫn cố gắng ý định của : “Con gái út của chú Long, năm nay mới 24 tuổi, nó cũng đang du học nước A để tiếp tục học nghiên cứu sinh… trùng hợp quá ? Lần gặp mặt, con bé nhắc tới con, nó thấy ảnh của con liền nhận đó là con trai tài giỏi của ba.” Nói xong còn gượng vài tiếng.
Thiên Tường lạnh nhạt : “Tên giống hai thì nhận thôi… chứ dì Vân giống , nên ba mới thương.” Dì Vân là của Thiên Phong.
Vừa xong, mấy ánh mắt thiện cảm liền hướng về phía bà Vân.
Thiên Tường cũng để ý, dựa lưng ghế, thản nhiên tiếp: “Ngài cảm thấy cô như thế nào? Ngài thích cô ?”