Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên Kỳ và Huy Bách cho một ánh mắt, nhưng chẳng kịp để phụ khuyên bảo, một tiếng: “Xin !” Đã vang lên.
Minh Hiển vẫn ngẩng cao đầu lời hợp lý: “Anh thấy em dễ thương nên trêu em một chút thôi…”
Thiên Kỳ chậm rãi tiếp lời, với mong hoà giải: “Thiên Tường ghét nhất là khác khen dễ thương…”
Vừa thấy Minh Hiển đảo mắt lảng tránh, Thiên Kỳ liền nhận lý do đơn giản như những gì nghĩ.
“Tường! Em … tay? Bình thường em bình tĩnh mà!”
Thiên Tường chỉ mặt Minh Hiển, đầu tiên trong đời thốt một tiếng chửi thề: “Mẹ nó! Chỉ cần thấy dễ thương, thì bất kể là ai cũng hôn đó hết ?”
Thiên Tường còn dứt câu, Minh Hiển ngay lập từ co giò bỏ chạy, như thể sóng gió bắt đầu ập tới.
xHENRI
Huy Bách khoác vai Thiên Kỳ, ý định can ngăn. vẫn hỏi ý Thiên Kỳ: “Chúng … ngăn cản hai đưa nó ?”
Thiên Kỳ bình thản trong cơn giận, nhẹ nhàng hỏi : “Em trai em là Vovinam hoàng đai hai vạch… em trai thì ?”
Huy Bách xoa lưng yêu, dịu dàng : “Kickboxing, nhưng em yên tâm, nó sẽ tay đánh .”
Thiên Kỳ yên tâm, mới hỏi tiếp: “Anh xem… em trai cũng thích đàn ông ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-32.html.]
Huy Bách nhún vai: “Bọn từng bàn chuyện yêu đương với , còn bé Tường nhà thì ?”
Thiên Kỳ đáp: “Người phụ nữ đầu tiên nó thích là cô Hoàng Châu, đóng vai phù thuỷ bạch tuộc lấy giọng hát đổi đôi chân cho nàng tiên cá…”
“Cô xinh ?”
“Không… nó vai thông minh, lấy cái quan trọng nhất của một , khiến họ tuyệt vọng đến tan biến.”
Huy Bách gượng hai tiếng, xoa vai yêu: “Đừng tức giận, để bọn chúng tự hoà hợp với …”
Sau tiệc sinh nhật, cả bốn bay thẳng thành phố H.
Anh em nhà Minh Hiển về nhà một chuyến, phần lớn là vì đón con ch.ó cưng của , đó mới là ăn với gia đình một bữa cơm đoàn tụ.
Mẹ thì tổ chức một bữa tiệc gia đình, Minh Hiển mới ngăn cản và thu hẹp phạm vi chỉ còn ba và hai em. Dù chuyện sắp thông báo sẽ gây một trận náo động, ít đỡ cho ba mất hết mặt mũi…
Không khí bàn ăn nặng nề như cũ, đều tập trung ăn uống nhưng bữa cơm dự là khó nuốt trôi…
Ông Bùi nghiêm giọng, lên tiếng: “Đã học nhanh như , ở học nâng bằng? Về sớm làm cái gì?”
Minh Hiển cũng dông dài, dứt khoát : “Con về lập đội tham gia thi đấu thể thao điện tử, bây giờ bắt đầu tập luyện vẫn kịp cho mùa giải cuối năm.”
Ông Bùi đập tay lên bàn “rầm” một cái, đều buông đũa, giọng đầy phẫn nộ: “Thể thao điện tử! Nghe thật là cao quý, cuối cùng chỉ là một đám suốt ngày dán mắt vô màn hình, nghiện game! Mày lấy cả tương lai của mày đùa giỡn như thế ?”